Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!

Chương 139: Còn chưa kịp chạy thoát đã bị bắt.



Thật ra vài ngày trước đó khi mà Tô Vãn vội vả xử lý tài sản của công ty và thành phố A, Diệp Dục Sâm đã cảm thấy có gì đó là lạ nhưng mà xuất phát từ sự tin tưởng với cô nên hắn chưa từng đề phòng quá nhiều.

Nhưng mà kể từ lúc biết được kết quả này, cô thật sự đã phụ sự tin tưởng của anh.

Người phụ nữ đó, kể từ lúc vợ chồng Tô Kiến Nam rớt đài đã bắt đầu chuẩn bị tất cả cho ngày hôm nay.

"Người phụ nữ chết tiệt này!" Diệp Dục Sâm tức giận mắng một câu, dường như muốn bóp nát chiếc điện thoại của mình.

Nhưng mà anh biết được, thay vì hành động theo cảm tính thì điều quan trọng nhất lúc này là phải nhanh chóng bắt lại đứa nhóc cả gan lừa gạt đó về.

Vì vậy anh dứt khoát bảo Tần Thư: "Hiện giờ chắc đứa nhóc kia còn chưa có rời khỏi thành phố này, ra lệnh toàn thành phố giới nghiêm, phái thêm người quan sát kĩ các sân bay, nhà ga, chỉ cần cô ấy xuất hiện thì ngay lập tức bắt về cho tôi."

"Vâng."

...

Đúng thật là lúc này Tô Vãn đang trên đường đến nhà ga, cô mua vé ở trên mạng và định đi tàu đến một thành phố khác, đợi đến lúc đã an toàn rồi mới chậm rãi suy nghĩ sau này nên đi đâu.

Nhưng tình hình không thuận lợi giống như cô tưởng tượng.

Cô vừa đến ga tàu thì phát hiện ở đó giới nghiêm, chỗ nào cũng có cảnh sát cầm gậy đi khắp nơi.

Cô hơi ngập ngừng, kéo một người trước mặt lại hỏi, nghe nói là cảnh sát đang bắt tội phạm đào thoát, hỏi tội phạm đào thoát nào thì họ bảo họ không biết.

Tô Vãn không đem chuyện này để trong lòng, họ bảo bọn họ bắt tội phạm trốn thoát, cô đi xe của cô nên hai chuyện này hoàn toàn không liên quan đến nhau.

Nhưng khi cô vừa mới lấy ra vé xe và giấy chứng minh đưa cho nhân viên kiểm an xem thì không khí dường như không thích hợp lắm.

Lúc nhân viên kiểm an đưa vé và giấy chứng minh trả lại cho cô, bí mật ra hiệu phía sau. Sau đó những cảnh sát tuần tra bắt đầu không biết vô tình hay cố ý đều xúm lại chỗ cô.

Giác quan thứ sáu cực kì mạnh mẽ của phụ nữ nói cho Tô Vãn biết rằng những người này rất có thể đều hướng tới cô.

Trong tiềm thức cô muốn xoay người chạy, nhưng lại vì chạy vội mà không để ý đến sau lưng có người, vừa quay người lại ngay lập tức đụng phải lòng ngực của người đó.

"A..."

Tô Vãn hốt hoảng, lảo đảo lùi về phía sau vài bước mới đứng vững.

Tình trạng của người kia cũng không tốt hơn là mấy, hơn nữa chiếc đồng hồ trên tay hắn cũng bị đụng bay ra ngoài, đập trên đất, lớp kính trên mặt bị nứt nhiều đường.

Tô Vãn không rảnh để quan tâm chuyện này.

Những người cảnh sát càng ngày càng gần cô, hơn nữa dựa theo sự bao vây của họ thì thật sự là hướng đến cô.

Cô vừa định chạy lại bị người đàn ông kia bắt lấy.

"Anh đang làm cái gì vậy?"

Sau khi giãy giụa hai cái nhưng không thoát được, rốt cuộc Tô Vãn cũng nổi giận, quát lớn.

"Cô đụng vỡ đồng hồ của tôi, rồi muốn trốn à?" Tiếng của đối phương còn lớn hơn cô, sức lực trên tay mạnh hơn vài lần: "Đền tiền, hoặc là theo tôi đến đồn cảnh sát, để cảnh sát phán xét giùm cả hai."

Tô Vãn cảm thấy mình sắp phát điên rồi.

Cô nghiêm túc nghi ngờ mình gặp phải tai nạn dàn dựng, cố tình lại ngay lúc này.

"Anh buông tôi ra trước..."

Không đợi cô nói hết câu thì cảnh sát đã vọt đến, nhanh chóng lấy còng tay lạnh như băng còng tay phải đang bị nắm.

Và rất nhanh sau đó, tay còn lại của cô cũng bị còng lại.

Hai cảnh sát một trái một phải giữ lấy cô, khống chế cô chặt chẽ, hoàn toàn không cho cô cơ hội giãy giụa nào.

"Cảm ơn ngài đã giúp đỡ, giúp chúng tôi bắt được tội phạm đào thoát này."

Cảnh sát cầm đầu nói với người đàn ông dàn dựng tai nạn đang bắt lấy cô không tha.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv