Chương 345
Trương Dương dạo qua một vòng trở về, nhìn Lê Hiên lắc lắc đầu.
Lê Hiên vừa mới bình tĩnh lại, hắn đích ì xác thật lâu không có kích động như thê.
Tử Vi, vẫn luôn là một người duy nhất có thế nhiễu loạn nỗi lòng hắn.
Tư Mã Huy nói: “Bản thân Tử Vi cũng sẽ không dễ dàng bị giết chết, nàng tuy không có tâm tự hại người nhưng cũng không phải là người dễ bị người khác hại. Nếu thật là Nhiếp Lăng Hàn bắt nàng đi, chắc chắn là dùng nàng đề áp chế ngươi, ngươi nhát định không thể rối loạn một chút nào. Chờ xem, xem hắn nói cái điều kiện gì.”
Lê Hiên nói: “Nàng dù sao cũng chỉ là một nữ nhân, ta không thề lại đề nàng mạo hiểm.” Lê Hiên nói xong nhìn nhìn Trương Dương: “Ngươi đi xem Hoa Nhan, nói vương thượng thỉnh nàng lại đây dùng bữa.”
Tư Mã Huy phân: phó cung nữ chuẩn bị đồ ăn, tay phải của hắn nhẹ nhàng xoa tay trái, tay trái không có sức lực, hiện tại đã không cầm được kiêm, mà hắn vốn là thuận tay trái.
Tư Mã Huy nhàn nhạt nói: “Nếu thắng một trận, ta nói nêu ngươi thăng Nhiệp Lăng Hàn, Nam Chiêu quốc cũng sẽ giống như các nước khác.”
Lê Hiên nhìn hắn một cái, hiểu rõ ý tứ hăn, ý hắn là sẽ xưng thân với Đại Hưng.
Lê Hiên gật đầu: “Được.”
Như thế, đại sự cứ như vậy nhẹ nhàng bâng quơ mà quyết định.
Tư Mã Huy thấy Lê Hiên thất thần nhìn chăm chăm bên ngoài, liên an ủi hắn: “Hiện tại chỉ có thê chờ, ngươi không nên gấp gáp, ngươi mà sốt ruột thì thật sự sẽ trúng kế Nhiếp Lăng Hàn.”
Hắn nhìn thầy Lê Hiên không nói lời nào, lại hỏi hắn: “Ngươi chừng nào thì cưới Tử Ví?”
Lê Hiên nghĩ nghĩ: “Chỉ cần nàng muốn thì lúc nào cũng được.”
Tư Mã Huy gật đầu: “Điều kiện của nàng ngươi có thê đáp ứng không? Ta nghe nói nàng có vẻ không chấp nhận được ngươi có thêm người khác.”
Lê Hiên ngắng mặt cười: “Nàng thật là người câu toàn.”
“Có điều, đã trải qua quá nhiều chuyện, ngươi cũng biết là nhiều nữ nhân cũng không phải chuyện tốt. Mọi việc đều có lợi và hại, không cần tới liên hôn để giải quyết một chút chuyện, tuy rằng việc đó sẽ làm gia tăng một ít phí tốn, nhưng cũng sẽ giảm bớt một ít phân tranh.
Huồng chi, cùng nữ nhân mình yêu ở bên nhau và ở bên nữ nhân thích mình, tâm tình là không giống nhau.” Lê Hiên nói.
Tư Mã Huy cười lộ ra hàm răng trắng loá mắt, xương gò má cao cao hơi hơi nhăn: “Vậy ngươi chẳng phải sẽ lãng phí rất nhiều chuyện tốt sao? Ví dụ như nói Hoa Nhan công chúa này, nàng đối với ngươi cũng yêu sâu sắc. Nếu là ta, sẽ cưới cả hai.”
Lê Hiên lắc đầu: “Hoa Nhan là nữ hài tốt, nếu ta không cho được thứ nàng muốn, cũng sẽ không nghĩ lợi dụng nàng. Tựa như trong vườn hoa này, muôn hoa khoe sắc, nhưng nếu tùy ý hái và cắm vào bình hoa, mây ngày sau sẽ chắng thích nữa. Cuộc đời rất ngắn, ta chỉ muốn tận hưởng một đóa hoa kia thôi, không muốn bạc đãi đóa hoa khác.”
“Xem ra ngươi yêu thật lòng.” Tư Mã Huy nhàn nhạt mà nói.
Nhưng đột nhiên Tư Mã Huy có chút hoảng hốt. Hậu cung của hắn cũng đã từng có một nữ tử tính tình chân thành giỗng Tử Vi, có người nói, đó là nữ nhân hắn yêu nhất. Tuyết phi.
Nữ nhân hắn yêu nhất. Ánh mắt hắn bỗng trở lên ảm đạm.
Hắn bỗng nhiên phát hiện, đã thật lâu hăn không nhớ tới người này. Hóa ra chính mình thật là một người vô tình.
Đêm.
Dưới chân núi Thường Vân, đại quân Nhiếp Lăng Hàn phân ra mây chỗ đóng quân. Lưng chừng sườn núi có một tòa nhà cổ xưa, là chủ doanh quân đội Đại Hưng.
Nhiếp Lăng Hàn cầm trong tay tin tức từ các nơi, đang ngồi xem xét. Ánh nến nhảy nhót, bóng ảnh của hắn cũng lập loè theo.