Chương 344
Lê Hiên nghĩ nghĩ: “Chỉ cho hắn hai thành Tứ Thủy cùng Phong Thủy. Nếu đồng ý, buổi tối ngày mai có thể động thủ! Như thế, trước chặt đứt nguồn cung lương thực cho đại quân Thường Vân sơn, sau đó tìm người đi thiêu chỗ dự trữ lương thực của hẳn, tạo khủng hoảng, Nhiếp Lăng Hàn sốt ruột cầu thắng, sẽ không lui binh, đến lúc đó, Nam Chiêu, Cao Địch, và người của chúng ta cùng nhau phát binh, nuốt chửng hai mươi vạn đại quân của Nhiếp Lăng Hàn!”
Đang nói thì Hoa Nhan đi đến.
“Lê đại ca, ta còn chưa được dùng cơm trưa, đói bụng quá.” Nàng không chờ thông báo, trực tiêp vào cửa, ngôi ở bên người Lê Hiên.
“Tử Vi đâu, sao nàng ấy không ở cùng nàng?” Lê Hiên hỏi Hoa Nhan.
Hoa Nhan nhìn quanh một chút: “Nàng đã sớm tới đây rồi mà, nàng nói nàng tới tìm Tư Mã Huy, ách, vương thượng.”
Lê Hiên đứng lên: “Nàng không có tới.
Nàng khi nào nói muôn lại đây?”
“Hơn nửa canh giờ trước, ta đã ngủ một giấc nên không rõ.”
Tư Mã Huy lập tức phân phó Tôn Lộc: “Đi, phái người đi hỏi han trong cung, tới mỗi cái giao lộ hỏi một câu xem có thầy Tử Vi công chúa hay không.”
Trương Dương liền đi theo ra ngoài.
Lê Hiên trong lòng ẩn ẩn bát an, chẳng lẽ nàng đi tìm Trần Nhiên bọn họ? Thế thì cũng không thể không nói một tiếng nào đã đi rồi, kiểu gì nàng cũng sẽ đi gặp Tư Mã Huy trước.
Lê Hiên đứng lên, Hàn Chi Đào nhìn thầy hăn thay đôi sắc mặt, biết khăng định đã xảy ra chuyện.
Tư Mã Huy nói: “Nếu không phải Tử Vi tự ý rời đi thì ở trong vương cung của ta, người có thể bắt đi Tử Vi, chỉ có Nhiếp Lăng Hàn.”
Lê Hiên ra cửa lại quay về, đôi tay đè lại cánh tay Hoa Nhan: “Ngươi, có làm gì nàng hay không?”
Hoa Nhan sắc mặt thay đổi: “Lê đại ca, ngươi đừng tưởng răng Tử Vi có bao.
nhiêu thiện lương, toàn là nàng khi dễ ta thôi!”
Lê Hiên như cũ nhìn nàng chậm rãi nói: “Thật sự không có?”
Hoa Nhan lúc này đã giận dữ: “Phải, là ta giết nàng, đem nàng cắt thành từng khối từng khối rồi ném đi!”
Lê Hiên xem phản ứng của Hoa Nhan, biêt nàng thật sự không có động tới Tử Vi.
Lê Hiên buông nàng ra: “Ngươi tốt nhất không cần có một chút tâm tư động tới nàng ây.”
Hoa Nhan ném tay Lê Hiên ra, khóc lóc chạy đi ra ngoài. Tư Mã Huy vội đối Tôn Lộc nói: “Mau, phái người đi theo Hoa Nhan công chúa, nàng cũng không thể lại xảy ra chuyện gì nữa.”
Bên ngoài thị vệ thỉnh thoảng trở về đưa tin: “Không tìm được Tử Vi công chúa!”
“Không tìm được Tử Vi công chúa!”
Lê Hiên truyền lệnh cho Hàn Chỉ Đào: “Ngươi lập tức về Cao Địch Quốc, đáp ứng điều kiện của hắn, ngươi mang theo người của chúng ta, cùng Cao Địch Quốc cùng nhau đánh hạ Trường Vinh Quốc!”
Tư Mã Huy nói: “Lê Hiên, ngươi không.
nên gấp gáp, Tử Vi hắn là không có việc gì. Nhiếp Lăng Hàn sẽ không thương tổn nàng.”
Lê Hiên nói: “Nhiếp Lăng Hàn thì sẽ không, nhưng sư phụ kia của ngươi, ta vẫn luôn cảm thấy hắn không phải là Kiếm Thánh chân chính, hơn nữa, không tra ra được bắt cứ cái thân phận gì của hắn. Người này bụng dạ khó lường, không thế không phòng.”
Từ Mã Huy nói: “Ta từ nhỏ đi theo hắn nhưng không nghe thấy phụ vương nói hắn thế nào, chỉ là nếu chân hắn thật sự không què, thì hắn thật là có vần đề, bắt quá Nhiếp Lăng Hàn sẽ không để hắn giết Tử Ví.”
Lê Hiên thở hồn hến thô bạo, đen mặt nói: “Lão Hàn, ngươi mau đi đi, dựa theo nguyên kế hoạch chỉ cho hắn hai thành. Không nên chậm trễ, chậm sẽ sinh biên.”
Hàn Chi Đào vội vàng đi ngay.
Chương 344
Lê Hiên nghĩ nghĩ: “Chỉ cho hắn hai thành Tứ Thủy cùng Phong Thủy. Nếu đồng ý, buổi tối ngày mai có thể động thủ! Như thế, trước chặt đứt nguồn cung lương thực cho đại quân Thường Vân sơn, sau đó tìm người đi thiêu chỗ dự trữ lương thực của hẳn, tạo khủng hoảng, Nhiếp Lăng Hàn sốt ruột cầu thắng, sẽ không lui binh, đến lúc đó, Nam Chiêu, Cao Địch, và người của chúng ta cùng nhau phát binh, nuốt chửng hai mươi vạn đại quân của Nhiếp Lăng Hàn!”
Đang nói thì Hoa Nhan đi đến.
“Lê đại ca, ta còn chưa được dùng cơm trưa, đói bụng quá.” Nàng không chờ thông báo, trực tiêp vào cửa, ngôi ở bên người Lê Hiên.
“Tử Vi đâu, sao nàng ấy không ở cùng nàng?” Lê Hiên hỏi Hoa Nhan.
Hoa Nhan nhìn quanh một chút: “Nàng đã sớm tới đây rồi mà, nàng nói nàng tới tìm Tư Mã Huy, ách, vương thượng.”
Lê Hiên đứng lên: “Nàng không có tới.
Nàng khi nào nói muôn lại đây?”
“Hơn nửa canh giờ trước, ta đã ngủ một giấc nên không rõ.”
Tư Mã Huy lập tức phân phó Tôn Lộc: “Đi, phái người đi hỏi han trong cung, tới mỗi cái giao lộ hỏi một câu xem có thầy Tử Vi công chúa hay không.”
Trương Dương liền đi theo ra ngoài.
Lê Hiên trong lòng ẩn ẩn bát an, chẳng lẽ nàng đi tìm Trần Nhiên bọn họ? Thế thì cũng không thể không nói một tiếng nào đã đi rồi, kiểu gì nàng cũng sẽ đi gặp Tư Mã Huy trước.
Lê Hiên đứng lên, Hàn Chi Đào nhìn thầy hăn thay đôi sắc mặt, biết khăng định đã xảy ra chuyện.
Tư Mã Huy nói: “Nếu không phải Tử Vi tự ý rời đi thì ở trong vương cung của ta, người có thể bắt đi Tử Vi, chỉ có Nhiếp Lăng Hàn.”
Lê Hiên ra cửa lại quay về, đôi tay đè lại cánh tay Hoa Nhan: “Ngươi, có làm gì nàng hay không?”
Hoa Nhan sắc mặt thay đổi: “Lê đại ca, ngươi đừng tưởng răng Tử Vi có bao.
nhiêu thiện lương, toàn là nàng khi dễ ta thôi!”
Lê Hiên như cũ nhìn nàng chậm rãi nói: “Thật sự không có?”
Hoa Nhan lúc này đã giận dữ: “Phải, là ta giết nàng, đem nàng cắt thành từng khối từng khối rồi ném đi!”
Lê Hiên xem phản ứng của Hoa Nhan, biêt nàng thật sự không có động tới Tử Vi.
Lê Hiên buông nàng ra: “Ngươi tốt nhất không cần có một chút tâm tư động tới nàng ây.”
Hoa Nhan ném tay Lê Hiên ra, khóc lóc chạy đi ra ngoài. Tư Mã Huy vội đối Tôn Lộc nói: “Mau, phái người đi theo Hoa Nhan công chúa, nàng cũng không thể lại xảy ra chuyện gì nữa.”
Bên ngoài thị vệ thỉnh thoảng trở về đưa tin: “Không tìm được Tử Vi công chúa!”
“Không tìm được Tử Vi công chúa!”
Lê Hiên truyền lệnh cho Hàn Chỉ Đào: “Ngươi lập tức về Cao Địch Quốc, đáp ứng điều kiện của hắn, ngươi mang theo người của chúng ta, cùng Cao Địch Quốc cùng nhau đánh hạ Trường Vinh Quốc!”
Tư Mã Huy nói: “Lê Hiên, ngươi không.
nên gấp gáp, Tử Vi hắn là không có việc gì. Nhiếp Lăng Hàn sẽ không thương tổn nàng.”
Lê Hiên nói: “Nhiếp Lăng Hàn thì sẽ không, nhưng sư phụ kia của ngươi, ta vẫn luôn cảm thấy hắn không phải là Kiếm Thánh chân chính, hơn nữa, không tra ra được bắt cứ cái thân phận gì của hắn. Người này bụng dạ khó lường, không thế không phòng.”
Từ Mã Huy nói: “Ta từ nhỏ đi theo hắn nhưng không nghe thấy phụ vương nói hắn thế nào, chỉ là nếu chân hắn thật sự không què, thì hắn thật là có vần đề, bắt quá Nhiếp Lăng Hàn sẽ không để hắn giết Tử Ví.”
Lê Hiên thở hồn hến thô bạo, đen mặt nói: “Lão Hàn, ngươi mau đi đi, dựa theo nguyên kế hoạch chỉ cho hắn hai thành. Không nên chậm trễ, chậm sẽ sinh biên.”
Hàn Chi Đào vội vàng đi ngay.