Tiêu Vẫn Thiên và Liễu Nhược Tình là Đế giả đỉnh phong, một khắc trước còn tràn đầy niềm tin, hả lòng hả dạ, lúc này lại bị lửa bao trùm, kêu rên không ngừng.
Cảnh này khiến tất cả mọi người hoảng sợ.
Tần Ninh đạp hư không, đứng chắp tay, vết thương trên cơ thể dần khép lại.
"Chu gia!"
"Nguyên gia!"
"Diệt hết!"
Tiếng nói khe khẽ, Tần Ninh đánh ra một chưởng.
Mười tám con rồng dung nham đánh xuống, nháy mắt đã đánh tới Đế giả của Chu gia và Nguyên gia.
Nhất thời, biển lửa giáng xuống, ác long gầm thét.
Từng vị Đế giả phát ra tiếng kêu gào thê thảm.
Chu Vận Thiên thấy vậy, hoảng sợ đến độ run rẩy.
"Rút lui!"
Liễu Nhược Tình và Tiêu Vẫn Thiên mang Thiên Cương Thanh Đăng tới là muốn giết Tần Ninh.
Nhưng trong nháy mắt đã bị Tần Ninh giết lại.
Thanh thế kinh khủng như vậy khiến người ta cảm thấy như địa ngục giáng xuống, tu la xuất thế.
Nghe thấy rút lui, trên trăm vị cường giả của Chu gia và Nguyên gia từ bốn phía đều không nói một lời, lập tức tản đi.
"Lần này còn để các ngươi chạy sao?"
Tần Ninh nói xong, bàn tay nắm chặt.
Tiếng vù vù không ngừng vang lên.
Vùng đất Thánh Táng vốn là vị trí trung tâm, một phần tư khu vực đã bị nham thạch bao phủ, nhưng theo động tác nắm bàn tay của Tần Ninh, toàn bộ cổ thành đều bị dung nham bao phủ.
Đuôi của mười tám con rồng dung nham, từ bốn phương tám hương, càn quét.
Mỗi vị Đế giả định chạy trốn đều bị đuôi rồng càn quét. Ngọn lửa mạnh mẽ đập vào mặt, nháy mắt đã đánh về mười mấy Đế giả sơ kỳ, cường giả trung kỳ.
Một bên chém giết! Cửu Cửu Dung Thiên Thôn Long Trận có thể giết được một vị cường giả Đế giả đại viên mãn vô địch, mười tám con rồng dung nham, mỗi một con đều có lực bộc phát của một vị Đế giả viên mãn. Đối với những Đế giả sơ kỳ, trung kỳ này, lực sát thương quá lớn.
Mà đám người Lôi Trấn Phong và Ôn Ninh Ninh cũng lần lượt ra tay, đuổi giết những con cá lọt lưới kia.