Nụ cười kia, trong mắt Tiêu Vẫn Thiên và Liễu Nhược Tình lại mơ hồ có chút bất an.
Hắn đang cười! Tại sao chứ?
Nhưng cảnh tiếp theo đã cho hai người họ biết tại sao.
"Ngừng!"
Tần Ninh đưa tay ra, chỉ nói một chữ.
Trong phúc chốt, mười tám con rồng dung nham đông cứng.
Khí tức kinh khủng như bị rút đi trong nháy mắt.
"Giết!"
Một khắc sau, giọng Tần Ninh lại vang lên.
Mười tám con rồng dung nham được tăng sức mạnh kia quay đầu, xông thẳng về phía Tiêu Vẫn Thiên và Liễu Nhược Tình.
"Không thể nào!"
Sắc mặt hai vị Đế giả đỉnh phong trắng bệch.
Sao lại thế được?
Cửu Cửu Dung Thiên Thôn Long Trận này chính là trận pháp vô thượng, do thánh tộc Thiên Mục xây dựng, đặt ở đây là vì Tần Ninh.
Từ trước đến giờ, bọn họ đã hao tổn rất nhiều tâm tư.
Cuối cùng, đưa Lý Nhàn Ngư đến đây, để Tần Ninh phát hiện tình cảnh của hắn ta.
Tần Ninh không phá được trận! Đây là trận chết, không ai phá được.
Nếu muốn cứu người thì phải lấy người đổi người.
Đúng là Tần Ninh đã lấy người đổi người rồi, bọn họ ra tay thuận lợi, mượn sự trợ giúp của Thiên Cương Thần Đăng, dù có là Đế giả đại viên mãn thì rơi vào tuyệt địa này cũng phải chết.
Nhưng bây giờ, Tần Ninh đã khống chế trở lại trận này! Đây là chuyện không thể nào, nhưng nó lại xảy ra.
"Sao ngươi có thể phá Cửu Cửu Dung Thiên Thôn Long Trận?"
Tiêu Vẫn Thiên hoảng sợ hỏi.
"Cửu Cửu Dung Thiên Thôn Long Trận?"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Hóa ra là tên này... Cái này đơn giản thôi. Trận này hợp nhất với tâm vùng đất Thánh Táng, nhưng mà, mượn lực địa tâm tương đối nhỏ, nếu mạnh hơn năm phần nữa, dù ta biết giải thế nào cũng không giải được".
"Chấn giết Đế giả đại viên mãn, quả thực đã đủ".
"Xem ra, người sau lưng các ngươi vẫn cảm thấy phải thăm dò giới hạn cuối cùng của ta".
Tần Ninh tùy tiện nói: "Đã vậy, trước hết ta giết các ngươi, rồi mới đi tìm chúng, được chứ?"
Tiếng hô thê thảm không ngừng vang lên.
Một con rồng dung nham lớn có thực lực Đế giả viên mãn đối phó với võ giả Cực cảnh đỉnh phong, hoàn toàn dễ dàng.