Phong Lưu

Chương 279: Âm mưu




Quả thực là nên chọn một ngày lành kết hôn đi thôi. Trong bụng của Kha Vân Tiên đã có hài tử của hắn, chí ít cũng phải cho nàng một cái danh phận.

Mong ước cả đời của nữ nhân, chỉ đơn giản là một chút danh phận, một gia đình ấm cúng, một phu quân yêu thương, quan tâm chăm sóc mình.

Nghĩ đến chúng nữ, tân lang quan tương lai không ngờ có chút đau đầu.

Ngày kết hôn, chỉ là lấy một tân nương tử thôi cũng đã khiến hắn đau đầu gần chết rồi.

Ánh mắt đảo qua một vòng, thần tình chúng nữ đều rất kích động, tràn đầy dáng tươi cười vui sướng, còn có vài phần ngượng ngùng, trông mong, hạnh phúc, ngọt ngào.

Xem ra trước khi hắn trở về, chúng nữ biết được Kha Vân Tiên có mang đều đã lặng lẽ chuẩn bị hoàn thiện hết đồ cưới, chỉ còn chờ ngày lành mà thôi.

Mọi người vây quanh Lôi Mị và Phượng Cô Cô, nghe hai nàng kể lại các loại kinh lịch nơi tái ngoại. Mỗi khi nói đến chỗ mạo hiểm, ai cũng đều che miệng kinh hô, thần tình khẩn trương, dù biết rõ mọi người cuối cùng cũng trở về bình an vô sự, nhưng ngay lúc đó đều bị các khung cảnh kinh dị làm cho hoảng sợ.

Câu chuyện kích thích ly kỳ như vậy, mình lại không có phần tham dự, Đường Điềm và Lý Đằng Giao chu cái miệng nhỏ xinh xắn, vẻ mặt không vui.

Cũng may còn có Mộc đệ đệ có thể khi dễ, ít nhiều khiến tâm lý hai nàng cân đối một chút.

Một đường ra roi thúc ngựa chạy về Trường An, đất bụi đầy người. Kha Vân Tiên sớm phân phó hạ nhân chuẩn bị nước cho tốt. Đường Tiểu Đông thư thái ngâm mình trong bồn tắm rửa.

Kha Vân Tiên hầu hạ hắn mặc ý phục, Đường Nhu cầm dao cạo bước vào.

Đường Tiểu Đông vuốt vuốt chòm râu trên mặt. Râu đã bắt đầu dài ra tua tủa. Suốt bao nhiêu ngày liều mạng trên thảo nguyên, sao có thời gian để ý mấy thứ này.

Thời cổ đại, nam nhân đều rất coi trọng chòm râu, nhưng hắn lại vẫn khăng khăng không thích. Chúng nữ sớm biết tính nết của hắn, không dám phản đối. Cho nên, công tác chăm sóc chòm râu được giao cho Kha Vân Tiên, chỉ là hiện tại nàng đang mang thai, làm

việc không được tiện lợi. Đường Nhu liền xung phong tiếp nhận công việc này.

Hưởng thụ sự chăm sóc dịu dàng của biểu muội Đường Nhu, nếu như không phải dao cạo trước mặt vô cùng sắc bén thoắt đến thoắt đi, tay hắn sớm đã không thành thật mà mạnh mẽ chọc ghẹo nàng rồi.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay bộ đồ mới, tinh thần hắn đã sảng khoái hơn rất nhiều.

Đường Tiểu Đông cho gọi biểu tỷ Đường Sương tới, kể lại chuyện của Đường nhị bá, đưa cho nàng hộp nhỏ mà trước đó Đường nhị bá đã giao cho hắn, nói:

- Biểu tỷ, tỷ xem đi. Bên trong đều là tâm huyết của nhị bá, có thể hữu dụng đối với t

Mấy cuốn sách đó đích thực là tâm huyết cả đời của Đường Độc, ghi chép lại tất cả võ công độc môn của Đường Môn, nội công tâm pháp, ưu khuyết điểm của ám khí… Có thể nói là tâm đắc suốt đời hắn.

Đường Sương cầm lấy một quyển lật xem, chỉ vừa nhìn trang đầu tiên đã giống như bị trầm mê vào trong đó.

Các huynh đệ cũng đều đến đây chúc mừng. Trong khoảng thời gian ngắn hắn rời khỏi, thế cục của bốn đại môn phái không có gì thay đổi, cũng đều mở rộng khuếch trương.

Nhưng thật ra, Hắc Long hội và Kim Long Đường liên tiếp phát sinh ma sát, thỉnh thoảng còn có tranh đấu quy mô nhỏ. Cho tới khi Vương Ngạo Phong trở về, va chạm giữa hai bên mới dừng lại đúng lúc.

Không còn cơ hội châm ngòi cho hai bang liều mạng, Đường Tiểu Đông vô cùng thất vọng.

Tuy nhiên, hạt giống cừu địch chí ít cũng phải gieo rắc một chút.

Yến tiệc chào mừng đêm đó vô cùng long trọng, náo nhiệt, không chỉ có Trưởng công chúa Ngọc Chân đến dùng cơm, Lý Lâm Phủ còn phái người đến chúc mừng. Ngay cả quý phi nương nương cũng phái người đến, thật sự cho hắn mặt mũi quá lớn.

Màn đêm buông xuống, tuy rằng Kha Vân Tiên động tình, nhưng vì đang mang thai, không thể làm gì khác hơn là để hắn vào phòng Lôi Mị, với điều kiện tới khi gần sáng phải về lại, nàng muốn được yên lặng ngủ trong lòng hắn.

Yêu cầu này hợp lý, chí ít khi còn chưa kết hôn, Lôi Mị vì giữ thể diện cũng không dám giữ hắn lại qua đêm.

Sáng sớm hôm sau, đang chuẩn bị vào cung báo danh, lão bản Dương Phàm của Hối Thông Tiền trang lại tìm đến với vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.

- Minh chủ, đại sự không ổn…

Vẻ mặt Dương Phàm vô cùng hoảng loạn:

- Mấy ngày nay rất nhiều người tới Hối Thông rút hiện ngân (tiền mặt – bạc).

Tiền trang so với ngân hàng thời hiện đại khá giống nhau. Mỗi ngày có nhiều người gửi tiền hoặc rút tiền là chuyện rất bình thường. Người càng nhiều, chứng tỏ nghiệp vụ càng cao, sinh ý càng lớn, uy tín cũng càng tốt.

Nói như vậy, điều này là rất bình thường.

Tuy nhiên, nghe xong lời Dương Phàm, Đường Tiểu Đông cũng không khỏi nhíu mày. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Tiền trang chính là nơi để khách hàng gửi ngân lượng, đổi tiền mặt, mỗi ngày đều có khách hàng đến gửi ngân lượng và rút tiền. Chỉ bất quá mấy ngày nay số người lui tới so với mọi khi nhiều hơn một chút mà thôi, thỉnh thoảng xuất hiện những khoản rất lớn. Điều này vốn cũng có thể coi như bình thường, ban đầu Dương Phàm cũng không mấy chú ý.

Nhưng sau hai ngày, khách đến xếp hàng rút bạc ngày càng nhiều, đều với số lượng lớn hoặc chủ sổ tiết kiệm rút tiền. Tình thế diễn ra ngày càng phức tạp, số lượng tiền trong ngân hàng chỉ còn khoảng 40%. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ e đến ngày mai, số ngân lượng tồn kho sẽ gần hết. Nếu như đến lúc đó không có tiền mặt đổi, uy tín của ngân hàng sẽ xuống dốc không phanh, thậm chí có thể phải đóng cửa.

Dương Phàm đã áp dụng phương pháp cấp bách, điều phần tiền mặt dự trù từ chi nhánh bên ngoài đến chống đỡ, không ngờ các chi nhánh của tiền trang cũng bắt đầu xuất hiện cùng một loại hiện tượng điên cuồng xếp hàng rút tiền như vậy.

Lúc này, khắp nơi bên ngoài đã lan truyền tin tức, người giữ phần lớn tiền đầu tư ở tái ngoại đã bị mã tặc cướp đoạt, tổn thất thảm trọng. Nếu như hiện tại không mau đến rút tiền, chậm một bước e rằng cả vốn gốc cũng không thể lấy lại được.

Tin tức này đối với ngân hàng là cực kỳ bất lợi. Khách hàng gửi tiền tại ngân hàng đều sợ hãi, tranh nhau tới rút tiền.

Một đồn mười, mười đồn trăm, khách nhân tranh nhau rút tiền dẫn phát ra phản ứng dây chuyền, có những người không hiểu chuyện gì xảy ra cũng tranh nhau đến xếp hàng rút tiền.

Những cái đó đều là giả, muốn thăm dò khả năng tài chính của mình mới là thật.

m mưu!

Đây là phản ứng đầu tiên của Đường Tiểu Đông.

Có người muốn chỉnh tiền trang buôn bán tiền bạc, mà người điều khiển phía sau màn còn có thể là ai?

Vương Nguyên Bảo được xưng là thủ phú Đại Đường, Đại Thông tiền trang của hắn chính là nhà tài chính lớn nhất, tiếp đến là Hối Thông của Dương Phàm, các tiền trang quy mô nhỏ khác, căn bản không đáng nhắc tới.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv