Thiên Khẩu Xà là Thần Thú đứng gần cuối trên Thần Thú Bảng. Tuy vậy, nó vẫn là hàng thật giá thật Thần Thú. Trước mặt chỉ là hư ảnh có Thiên Khẩu Xà, muốn triệu hồi ra được nó nhất định phải có một tia huyết mạch lực. Xem ra hai tên trước mặt có một ít liên hệ sâu xa với loại Thần Thú kia.
Thần Thú nói thế nào cũng là Thần Thú, cho dù là hư ảnh của nó, Dương Thiên trong thời gian ngắn cũng rất khó có thể phá hủy được. Trong lúc hắn còn đang phân vân có nên thi triển thần thông mạnh hơn hay không, một âm thanh đã vang lên trong đầu Dương Thiên:
- Ta muốn nó.
Nghe được âm thanh này, Dương Thiên không khỏi giật mình:
- Khổng Tước, ngươi đã tỉnh lại.
- Đây chỉ là một tia ý niệm của ta mà thôi. Bản thể vẫn còn đang ngủ say. Lần trước do bị thương quá nặng, sau khi sử dụng đan dược chữa thương của ngươi, ta đã trực tiếp thi triển bí thuật truyền thừa của Khổng Tước nhất tộc. Sử dụng bí pháp này, cơ thể ta sẽ hoàn toàn ngủ say, chỉ đến khi hấp thu đủ năng lượng mới có thể tiến hành lột xác. Quá trình này nếu không có sự trợ giúp của ngoại lực, tối thiểu cũng cần hơn 1000 năm. Lần trước tại Thiên Long Bí Cảnh ta đã cảm nhận được một thứ có thể giúp ta đẩy nhanh quá trình này, đáng tiếc chưa có cơ hội đạt được. Trên người hai tên thủy quái trước mặt có ẩn chứa huyết mạch của Thiên Khẩu Xà, nó là món khoái khẩu của Khổng Tước. Chỉ cần đem nó hấp thu sẽ giúp ta rút ngắn được không ít thời gian.
Dương Thiên cau mày:
- Có chút phiền phức. Bọn hắn đang thi triển một bí thuật hợp công rất mạnh. Ta trực tiếp đem cả hai giết chết cũng không phải vấn đề gì. Nhưng làm vậy sẽ phải sử dụng một loại thần thông cực mạnh khác, rất khó đảm bảo cơ thể bọn hắn còn nguyên vẹn.
- Tận lực là được.
Khổng Tước nói xong câu này liền yên lặng, mặc cho Dương Thiên gọi thế nào nàng cũng không trả lời. Xem ra một tia ý niệm kia cũng chỉ có thể xuất hiện trong giây lát mà thôi. Mỗi loại Thần Thú đều sở hữu những thần thông và bí pháp của riêng mình, được truyền thừa thông qua huyết mạch. Cho dù Dương Thiên có lợi hại hơn nữa cũng không thể nào biết hết được.
Đem hai tên này giết đi không khó, một chiêu Cửu Tinh Diệu Nhật liền giải quyết được tất cả. Bất quá muốn giữ bọn hắn toàn thây, vậy phải chọn một phương pháp tốn thời gian hơn. Trước mặt Dương Thiên xuất hiện một vòng tròn, bên trong là vô số những phù văn kỳ bí đang bay lượng.
Dương Thiên đưa tay vào bên trong, cánh tay hắn như bị vòng tròn kia nuốt mất. Dương Thiên dùng lực kéo nhẹ, một cái chuôi kiếm màu đen dần dần hiện ra. Khoảnh khắc chuôi kiếm xuất hiện, không gian quanh đó lập tức vặn vẹo. Từng tia sét màu đen bắn ra khắp nơi.
Do ảnh hưởng của Ám linh lực dày đặc, không gian nơi này so với bên ngoài Linh Giới còn mạnh hơn vài lần, cho dù là tu sĩ Độ Kiếp Nhất Chuyển giao chiến cũng chỉ có thể tạo ra chấn động chứ không thể xé rách nó. Nhưng chỉ với sự xuất hiện của thanh kiếm màu đen kia cũng đã khiến nó chịu không nổi mà có dấu hiệu nứt vỡ.
Khi thanh kiếm kia hoàn toàn hiện ra, khí tức khủng bố lập tức lan tràn. Tường băng do Thánh Băng Tằm tạo ra liên tục vang lên từng trận răng rắc khiến cho nó phải không ngừng sử dụng linh lực gia cố. Đừng dưới sự bảo hộ của hư ảnh Thiên Khẩu Xà, hai tên thủy quái cả người run lên liên tục. Cơ thể bọn hắn bị uy áp kia đè nặng, bí thuật hợp công cũng có dấu hiệu tan vỡ.
Hai người nhìn nhau gật đầu, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi lên hư ảnh Thiên Khẩu Xà. Hư ảnh Thiên Khẩu Xà trong chớp mắt liền biến thành màu đỏ, khí tức Thần Thú mạnh mẽ phát ra, ngăn cản uy áp của thanh kiếm màu đen.
Tay Dương Thiên nâng cao Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, xung quanh nó là vô số những văn tự đang lượn lờ, đem không gian xé ra từng vết nứt nhỏ. Dương Thiên có chút cảm khái:
- Không ngờ thử nghiệm một chút lại thành công, ta lại có thêm một con bài tẩy. Cũng nên thử một chút xem uy lực của nó có thể đạt đến mức nào.
Đây là lần đầu tiên Dương Thiên thử nghiệm chiêu này. Dùng bí pháp mô tả ra Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, sau đó đem hai mảnh vỡ của nó dung hợp vào bên trong. Nhưng tia sét kia là một lượng nhỏ Hắc Thiên Thần Lôi bị rò rỉ ra ngoài. Không tính đến Hắc Thiên Thần Lôi, uy lực của thanh Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm này đã khiến Dương Thiên khá hài lòng. Tuy còn kém xa thể hoàn chỉnh nhưng cũng đã mang được một tia khí tức Hỗn Độn.
Bất quá, nói đi cũng phải nói lại. Sức mạnh này quá khủng bố, với tu vị hiện tại của Dương Thiên hoàn toàn không thể khống chế được nó, vẫn nên ít sử dụng thì tốt hơn.
Dương Thiên đưa Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm lên cao. Theo quỹ tích di chuyển, Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm trực tiếp xé ra một vết nứt hư không. Từng đợt không gian lực từ bên trong tràn vào nhanh chóng bị nó hấp thu. Dương Thiên không khỏi tán thưởng:
- Còn có thể hấp thu không gian lực để tăng cường uy lực? Thứ này nếu là trước kia ta còn khinh thường không để vào mắt, thế nhưng hiện tại thực sự rất hữu dụng.
Nói xong, Dương Thiên lập tức vung kiếm. Một vệt sáng đen không nhanh không chậm bay ra. Tốc độ của nó không có gì đặc biệt, nhưng lại giống như hòa làm một với không gian, khiến cho người ta có cảm giác không cách nào tránh né được.
Hai tên thủy quái dường như cũng cảm nhận được nguy cơ, sức mạnh tích tụ từ đầu đến giờ lập tức bộc phát. Vốn dĩ bọn hắn định dùng một chiêu này tiêu diệt toàn bộ ba người Dương Thiên, Mộng Huyễn Tiên Tử, Thánh Băng Tằm. Nhưng hiện tại đối diện với một kiếm kinh thế kia, bọn hắn không có cách nào khác ngoài toàn lực chống đỡ.
Cơ thể hai người phóng ra Ám linh lực dày đặc. Hai con mắt của hư ảnh Thiên Khẩu Xà vốn luôn một mực đóng lại lập tức mở ra. Một lực hút cường đại không biết từ đâu xuất hiện, đem linh lực do hai tên thủy quái Độ Kiếp kỳ tạo ra cắn nuốt. Ám linh lực tưởng chừng vô cùng vô tận chỉ trong nháy mắt bị cắn nuốt không còn chút nào. Hư ảnh Thiên Khẩu Xà cũng triệt để biến thành màu đen. Chỉ có đôi yêu đồng kia tỏa ra ánh sáng màu đen đỏ rất tà dị.
Không gian vốn đang tĩnh lặng bắt đầu bị hòa tan. Là hòa tan, không phải bị mãnh lực xé rách. Giống như băng tuyết giữa trời hạ, tan ra thành một mảng đen kịt, đem nước biển toàn bộ cuốn vào bên trong. Chỉ trong chớp mắt, không gian bên trong tường băng toàn bộ đã tan ra. Tiếp đến, tường băng tưởng chừng rất rắn chắc kia cũng không hề có chút chống cự mà tan biến. Thánh Băng Tằm hoảng sợ, vội vàng lui ra xa.
Nhưng nó lo lắng chỉ là thừa thải. Lực lượng kỳ dị kia sau khi hòa tan toàn bộ tường băng liền không tiếp tục khuếch tán nữa mà tập trung vào vệt sáng màu đen kia. Chỉ là tốc độ của vệt sáng màu đen có chút chậm lại nhưng không hề có dấu hiệu bị hòa tan. Ngược lại, lực lượng kỳ dị kia lại nhanh chóng suy yếu. Không gian bị nó làm tan rã bắt đầu có dấu hiệu khôi phục lại.
Hai tên thủy quái đồng thời hô lên:
- Không thể nào.
Cảm nhận được sự nguy hiểm của một kiếm kia, hai người bọn hắn đã hoàn toàn không dám giữ lại sức mạnh, toàn lực thi triển một chiêu này. Đây là thần thông nổi tiếng của Thiên Khẩu Xà, cho dù tại Linh Giới cũng có hung danh rất lớn. Mặc dù bọn hắn thi triển chỉ mới là chút da lông, thế nhưng đây không phải là thứ mà một tên Độ Kiếp sơ kỳ có đủ năng lực chống đỡ.
Điều khiến cả hai không thể tin được chính là thần thông kinh khủng bậc này, dưới một kiếm kia lại gần như không có sức chống cự. Bọn hắn cảm nhận được, vệt sáng màu đen kia giống như đã khóa chặt mục tiêu, cho dù chạy trốn cũng vô dụng. Ánh mắt cả hai hiện lên vẻ kiên quyết, đồng thời lấy tay đâm thẳng vào vị trí trái tim trên ngực mình, móc ra hai trái tim màu đen đưa ra phía trước mặt.
Một con rắn trên hư ảnh Thiên Khẩu Xà bất ngờ kéo dài, lướt qua một cái liền đem hai trái tim nuốt vào. Từng cơn chấn động bắt đầu lan tràn, tạo thành nhưng đợt sóng xung kích mạnh mẽ. Theo mỗi đợt sóng xung kích đi qua, mặt đất sụp đổ một cách nhanh chóng. Dương Thiên vẻ mặt lạnh lùng, nhìn hai tên thủy quái trước mặt không hề có chút sinh cơ, không khỏi nhíu mày:
- Hiến tế trái tim, chẳng lẽ bọn hắn muốn triệu hồi lực lượng của Thiên Khẩu Xà?