Cuộc sống đã quá vội vã Huân Khê đã tìm được cho mình những lối đi riêng, cô được một người đàn ông theo đuổi anh ta rất chân thành, có lẽ Huân Khê sẽ bắt đầy tìm hiểu mối quan hệ này, cô không muốn bản thân cứ chìm sâu vào những quá khứ đau lòng.
Hôm nay Huân Khê có một buổi trình diễn ở một nhà hát lớn, Huân Khê đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng nhưng khi bước lên sân khấu chỉ có một người ngồi bên dưới, nét mặt của Huân Khê liền thay đổi, đôi mắt của cô đã long lanh ngấn lệ, hắn nhất quyết không chịu buông tha cho cô hay sao, đã một năm trôi qua Huân Khê cứ nghĩ những lời nói chỉ là nói đùa nhưng thật không ngờ hắn lại đến tận Canada để tìm Huân Khê.
Nhưng Huân Khê không vì thế mà lung lay suy nghĩ, cô bắt đầu bình tĩnh trở lại hít thở thật sâu rồi bắt đầu màn trình diễn của mình, tiếng nhạc du dương khắp kháng phòng Tống Bách Niên vẫn nhìn Huân Khê bằng ánh mắt đầy nhớ nhung, đến khi màn trình diễn kết thúc Huân Khê mới cảm thấy nhẹ nhõm cô cúi đầu chào rồi rời khỏi kháng phòng. Nhưng bầu show lại nói là Tống Bách Niên muốn mời cô đi dùng bữa cùng mình, Huân Khê vội vàng từ chối.
“ Cô không biết điều gì cả, anh ta đã bỏ biết bao nhiêu tiền chỉ để bao cả khán phòng xem cô trình diễn, chỉ là một buổi ăn tối cô không đi thì đừng trách tôi, lịch trình ngày mai của cô sẽ bị hủy bỏ hết.”
Huân Khê nhìn bầu show rồi nói.
“ Tôi không bán rẻ bản thân mình cho người khác, nếu muốn anh cứ hủy tôi không cần.”
Người bầu show tức điên lên anh ta kéo Huân Khê lại.
“ Đi với tôi cô còn trẻ có những lúc tự trọng như thế, nhưng đến khi những khó khăn ập đến thì những buổi hẹn với quan viên cấp cao như thế này cũng chẳng có đâu đây là cơ hội tốt hãy tin tôi.”
Huân Khê vùng vẫy khỏi người bầu show nhưng anh ta vẫn cố chấp kéo cô đến gặp Tống Bách Niên.
“ Tôi xin lỗi vì sự chậm trễ này mong ngài thông cảm.”
Tống Bách Niên không nói gì đôi mắt của hắn chỉ nhìn về phía Huân Khê, Cô tức giận hất người Bầu show ra.
" Anh đang làm gì vậy tôi không bán rẻ bản thân mình, nếu ngày mai anh có đuổi việc thì tôi cũng sẽ chẳng theo anh ta đâu."
Người bầu show tức giận nhìn Huân Khê nhưng Tống Bách Niên lại lên tiếng nói.
" Cứ để cô ta tự quyết định."
Người bầu show hiểu ý nên đã rời đi, Huân Khê cũng định quay người rời đi, nhưng lại bị Tống Bách Niên giữ lại hắn áp chế Huân Khê ngã lưng lên xe, gương mặt vẫn như xưa độc đoán lạnh lùng đến đánh sợ.
" Tôi đã ra thời hạn là một năm nếu tôi tìm được em thì em sẽ phải quay về bên cạnh tôi."
Huân Khê cười khinh bỉ nói.
" Anh nghĩ tôi sẽ đồng ý quay về cùng anh à, đừng bao giờ xen vào cuộc sống của tôi nữa xem như là tôi xin anh."
Tống Bách Niên lại muốn giở trò với Huân Khê.
" Tôi vẫn chưa kí vào tờ giấy ly hôn thì làm sao có chuyện tôi sẽ buông tha cho em."
Huân Khê tức giận nhìn hắn bằng ánh mắt đầy sự căm phẫn.
" Anh đúng là đồ bỉ ổi không biết tự trọng, sao những anh đã gây ra cho tôi anh còn muốn tôi quay về cùng anh phục tùng cho anh tiếp sao."
Tống Bách Niên lại đưa ra một đề nghị điên rồ.
" Tôi sẽ mua em đêm nay qua ngày mai tôi sẽ kí tên vào giấy ly hôn, em sẽ được tự do."
Huân Khê cười khinh bỉ nói.
" Có trời mới tin anh, một người tệ bạc như anh không đáng để tôi đặt lòng tin."
Tống Bách Niên đưa tay bóp lấy cằm của Huân Khê hắn kề sát mặt của mình vào mặt của cô rồi trầm giọng nói.
" Nếu em không chịu như thế thì tôi sẽ cưỡng ép em quay về bên cạnh tôi."
Huân Khê tức giận nói.
" Đồ không có liêm sỉ anh đang ra lệnh cho tôi đấy sao."