Long định xin theo, nhưng nghĩ lại với sức lực hiện nay, có đi theo cũng không giúp được gì, mà lỡ bên này chẳng may xảy ra sự cố thì một mình Ngọc Châu không thể ứng phó được. Nên anh gật đầu
- Dạ, vậy các thầy đi cẩn thận, con và em Châu chờ tin các thầy ạ
7 vị sư Mật tông nhanh chóng chạy qua phía bên nhà điều hành, để hỗ trợ sư Pháp Không. Long quay lại nhìn Ngọc Châu pha trò
- Giờ anh em mình canh chuồng ha.
Ngọc Châu dí dỏm nhìn Long
- Chuồng gì vậy anh?
Long cũng nhanh miệng trả lời
- Chuồng heo chứ chuồng gì.
Ngọc Châu nheo mắt chọc.
- Được rồi, anh dám nói chị Hà là heo, đợi chị tỉnh dậy em mét nè
Long nghe Hà tỉnh dậy, vội giật mình nói.
- Em nhắc anh mới nhớ, mỗi người mình phảicột dây ngũ sắc vô 2 ngón tay cái và chân cái. Nam thì tại cổ tay và cổ chân cột 7 vòng dây đỏ, nữ thì 9 vòng, trên cổ họ phải đeo tràng hạc và dán linh phù trước ngực cho họ
Ngọc Châu nghe vậy cũng giật mình, nhìn lại thấy còn vài người chưa được xử lý đầy đủ như lời Long vừa nói. Cô và Long lập tức bắt tay vào việc, không lâu sau, cả hai đã làm xong mọi thứ, Ngọc Châu hỏi Long
- ủa anh, tại sao mình phải cột dây, đeo tràng hạt rồi dán linh phù lên người họ để chi vậy, mấy lần trừ vong nhập em thấy sư phụ làm đơn giản lắm mà.
Long nhìn Ngọc Châu, cười rồi mới trả lời
- Vì lần này không phải vong nhập đơn thuần, mà là các âm binh được thầy tà luyện rồi điều khiển cho nhập vô người. Thêm vào đó, địa cục nơi này là nơi tụ âm, lại có pháp trận thao túng nên khi đám âm binh nhập vô người nào, nó dễ dàng điều khiển và đọc được mọi thứ trong đầu người đó, hơn nữa tụi nó có thể xử dụng được pháp thuật dù giữa ban ngày.
Ngọc Châu nghe đến đây thì thông tường.
- Vậy những sợi dây và linh bùa này, có tác dụng tiêu trừ tà khí đang bám thân mấy người này hả anh?
Long đưa ngón tay cái lên biểu hiện khen Ngọc Châu giỏi.
- Um. Không chỉ vậy mà nó còn bảo vệ hồn phách của họ không bị tản mát, ngăn cản khí âm cũng như các âm binh không thể nào nhập vào lần nữa được.
Sư trụ trì Pháp Không, sau khi chia tay với nhóm Long, ông nhắm hướng nhà điều hành đi tới, một tay cầm thiền trượng, tay cầm phất trần bước vào khu nhà điều hành. Với lòng từ bi của bật chân tu, ông hoàn toàn không muốn xảy ra giao tranh mà mong muốn có thể cảm hóa thầy tà buông bỏ điều ác mà quay đầu, do đó mà ông chọn giải pháp một mình đi đối mặt với thầy tà.
Đi qua hết con đường trãi sỏi, sư Pháp Không nhìn lên bầu trời, thấy âm khí nơi này dường như cô đặt và phong tỏa cả khuôn viên. Cây cối xung quanh như đang cố vương cành ra để cào lấy ông.
- A di đà phật. Tà khí quá nặng, tội lổi, tội lổi
Đáp lời ông, một giọng nữ the thé cất lên, nghe như từ cõi xa xăm nào vọng lại.
- Khách không mời đã đến, vậy sao còn không vô mà đứng đó.
Sư Pháp Không nhìn phía trước mặt, có đám sương mù che lối, làm cho cảnh vật càng mờ ảo, ông liền đánh ra vài pháp ấn để khai pháp nhãn, pháp nhĩ chuẩn bị đi vô tận pháp kia. Sau khi đã mở ra pháp nhãn, pháp nhĩ, ông nhìn thấy trước mắt là con đường cỏ xanh dẫn vô một căn nhà nhỏ.
Trước căn nhà, có khoảng sân trồng nhiều lại cây và bày bố nhiều tảng đá đủ mọi hình thù, kích cở. Trước cửa nhà còn đặt một thạch bàn, trên thạch bàn có người phụ nữ chừng 50 tuổi mặt pháp bào màu đen, phía trước pháp bào có thêu hình cái đầu lâu trắng, ngay đỉnh của đầu lâu là đầu mãng xà rất hung dữ đang hả miệng. Tay người đàn bà đó cần một pháp trượng màu trắng, đầu của pháp trượng cũng là hình đầu lâu và đầu con mãng xà hả miệng y như đạo bào.
Thiền sư Pháp Không, đưa mắt nhìn quanh con đường dẫn vào ngôi nhà nọ, thấy có trồng nhiều cây cao lớn, thân xù xì và những tảng đá lớn nhỏ khác nhau với hình thù quái dị, cùng nhiều âm hồn ẩn nấp hai bên đường. Nhìn xong ông thở dài
- Haizzz. Tạo nghiệp quá nặng rồi.
Sư Pháp Không, than xong đặt chân bước vô con đường được trãi bằng cỏ, mỗi bước ông đi sương mờ như tản ra nhừơng lối. Vừa đi được vài bước, thì hơn chục bóng âm hồn hai bên bay ra đánh lén, kỳ lạ thay khi chúng gần chạm đến ông, thì ánh hào quang từ người tỏa sáng làm cho các âm hồn bị đánh bật ra xa, trong nhất thời không kẻ nào trong số đó dám tiến lại gần nữa. Sư Pháp Không cứ điềm nhiên bước lại chổ thầy tà nọ, các vong hồn ẩn nấp gần đó nhìn thấy đồng bọn kích bị bị ăn trái đắng, nên cũng không dám liều lỉnh ám toán.
Khi cách thầy tà nọ chừng 4m, vị sư già đứng lại.
- Chào thí chủ, đã lâu không gặp.
Thầy tà nọ cũng nhảy xuống khỏi thạch bàn, đứng đối diện với nhà sư với vẻ mặt ngông nghênh.
- Chào thiền sư, coi ra hôm nay ông đã chuẩn bị không ít thứ để đối phó ta.
Sư Pháp Không nhìn ả thầy tà, lắc đầu cảm thán
- Thí chủ đã tạo nghiệp quá nặng rồi, ta mong người hãy buông bỏ chuyện ác, quay đầu vẫn còn kịp.
Nữ thầy tà cất giọng cười lanh lảnh, rồi quắt mắt nhìn sư Pháp Không
- Buông bỏ, buông bỏ để công sức ta hơn 10 năm nay đổ sông đổ biển hết sao, thật mắt cười. Thằng trọc già, mày nói chuyện còn hay hơn hát nữa
Sư Pháp Không cũng không tức giận, nhìn ả khuyên tiếp
- Thí chủ vì tư lợi cá nhân, đã ra tay sát hại bao nhiêu chúng sinh vô tội rồi, ta mong thí chủ đừng chấp mê bất ngộ nữa.
Ả thầy tà hừ một tiếng, cắt ngan lời sư trụ trì
- Thằng trọc già kia, biết gì mà nói. Ngươi có biết, ta phải tìm bao nhiêu lâu mới tìm được miếng đất tụ âm tốt như thế này, phải tốn bao nhiêu công sức để dụ con dì ngu đần, xây dựng khu nhà nghỉ theo thiết kế của ta. Lại phải tốn bao nhiêu công sức, để tích góp các âm binh dưới trướng, phải tốn bao nhiêu công sức giết bao nhiêu người để tạo thành các trận pháp lợi hại như thế này. Nói buông bỏ là buông bỏ sao, đúng là người si nói dại.
- Nếu thí chủ đã chấp mê bất ngộ như vậy, ta đành phải thay trời hành đạo
Biết không thể dùng lời để khuyên răng được, sư Pháp Không chống pháp trượng xuống đất vẽ mấy đạo ấn ký lên mặt đất. Vừa vẽ xong, từ trên bầu trời xuất hiện một vầng hào quang phủ xuống, kèm theo tiếng chuông chùa vang vọng. Ả thầy ta thấy vậy giật mình, cầm pháp trượng đầu lâu nhảy ra tấn công. Sư Pháp Không cũng vội đưa thiền trượng ra ngăn đòn, sau đòn đầu tiên cả hai đều giật mình vì thân thủ của đối thủ
Vị sư trụ trì Pháp Không, khi còn nhỏ đã lên núi xuất gia, rồi theo thầy mình vân du nhiều nơi, ông không chỉ là thiền sư mà còn học được nhiều về đạo thuật, thần thông và cả võ thuật. Dù năm nay đã gần 60 tuổi, nhưng sức khỏe vẫn rất cường tráng. Còn ả thầy tà, lúc nhỏ đã theo cha mẹ bôn ba khắp nơi, từ Việt Nam qua Campuchia, qua Lào, rồi qua Thái Lan, nên ngoài việc học được nhiều loại tà thuật, ả còn là cao thủ về võ nghệ.
Nên trận chiến giữa ả và vị thiền sư, không chỉ đơn giản là trận chiến về võ thuật mà còn là trận chiến về thần thông và trận pháp. Hai người sau một lúc quần thảo, bất phân cao thấp nên tạm tách ra. Ả nhảy lên đứng trên thạch bàn miệng lẩm rẩm đọc chú, lập tức bên ngoài âm khí rít gào kéo lại hội tụ.