Nói xong, Long hốt một nắm kim sa vung mạnh về phía Hà và quán chủ đánh về phía trước. Âm binh nhập Hà chính là kẻ cầm đầu nơi này, nó chỉ dưới quyền của thầy tà nên pháp lực rất cao cường, dễ dàng né tránh mọi đòn tấn công của Long. Sau một hồi hỗn chiến Long, đã mệt lã người mà vẫn chưa hạ được âm binh nọ, ả thân pháp còn trên âm binh nhập xác Vy một bạt, dễ dàng cản mọi đòn tấn công của Long vừa đánh trả bằng tia âm khí âm tà rất bá đạo.
Khi thấy Long hơi thở hỗn hển, ngày càng rớt xuống thế hạ phong. Ả ma nữ nhảy lên lại cành cây, đứng trên cao khoanh tay nhìn xuống trêu chọc
- Anh yêu ơi, nhìn anh vất vả như vậy khiến em đau lòng quá hà, chi bằng đi theo làm chồng em nha.
- Im đi, loài ma quỷ kia.
- Thấy ghét, sao lại kêu người ta là ma quỷ, em là Hà xinh đẹp của anh mà, chẳng phải anh từng hứa sẽ lấy em làm vợ và yêu thương em suốt đời hay sao!
Long đứng bên dưới nhìn lên, ả ma nữ đang hả hê trêu đùa mình bằng những kỷ niệm trước đây của anh và Hà thì trong lòng tức giận vô cùng. Nhưng rồi đột nhiên anh ngộ ra, mình là người tu đạo sao phải tức giận vì những chuyện như vầy, cứ bình thường mọi việc tâm sẽ an lành, tâm an lành thì pháp thuật mình thi triển mới có lực. Nghĩ vậy, Long nhìn ả ma nữ cười nói
- Được thôi, muốn anh đi theo thì xuống đây. Đã lâu rồi không có ôm hôn em, nên có chút nhớ đó.
Ả ma nữ cất giọng cười ghê rợn
- Anh trai ơi, sao anh ngây ngô dữ vậy, nghỉ nói vậy sẽ lừa được em sao.
Long nhìn ả cười khinh miệt
- Ồ, coi ra cũng không đến nỗi ngu nha, nhưng nếu sợ thì thôi vậy.
Ả ma nữ nghe nói vậy rất tức giận, tóc đột nhiên thổi bay ngược lên, gương mặt càng thêm đanh ác .
- Hừ, xuống thì xuống để coi ai sợ ai.
Nói xong, ả bay thẳng xuống vươn mười ngón tay móng dài ngoằn, đánh thẳng vô mặt Long, anh vung đoản đao cản lại, cả hai hai vì cú va chạm cùng bị đẩy lùi mấy bước. Long lại lấy ra một nắm kim sa vung về phía Hà, ả lộn vòng trên không nhảy ra phía sau lưng Long. Long chỉ chờ có vậy, rút vội linh phù dán vô gốc cây mà ả đứng ban nãy, lá linh phù vừa dán vô thân cây thì nghe tiếng ả hét lên đau đớn.
Long biết suy nghĩ mình không sai, nên lấy thanh đoản đao mộc hóa thạch đâm mạnh vô gốc cây, một dòng nhựa đỏ sền sệt như máy chảy ra. Ả ma nữ té xuống đất, vừa lăng lộn vừa gào thét đau đớn. Long không dừng lại, mà lấy thêm mấy đạo linh phù dán thêm vô thân cây, làm nó run lắc dữ dội và bốc khói lên nghi ngút, một mùi tanh tưởi cũng theo đó tuôn ra, Long chỉ vô tình hít một hơi mà lớm giọng muốn ói ngay tại chổ. Ả ma nữ sao khi gào thét, gương mặt hoàn toàn thay đổi, trên gương mặt đầy rẫy tia máu và nhiều đường thẹo dài ngoằn nghoèo nhìn rất ghê sợ, ả ta oán hận nhìn Long
- Mày dám phá thân cây âm lực của tao, vậy tao sẽ liều mạng với mày.
Nói xong, ả liều mạng nhảy vô tấn công vào cổ và hạ thể Long, anh lại lần nữa vung ra nắm kim sa đánh vô đối thủ. Do ma nữ lần này quyết liều mạng, nên không tránh không né mà hứng trọn nắm kim sa đó vào chân, khiến ả té sấp trên mặt đất. Long nhào xuống đè lên người, tay phải lấy đạo linh phù dán ngay vào lưng ả, tay trái lấy tiếp nắm kim sa ịn vô huyệt bách hội trên đỉnh đầu. Ả lăng lộn vì đau, hất Long văng ra khỏi người.
Long vội chồm theo, lần nữa đè lên người khống chế ả, trấn thanh đoản đao vào giữa ngực và trì chú trừ tà quán tưởng linh phù đánh vô. Ả gào thét, vùng vẫy để thoát sự khống chế của Long, nhưng do âm lực tiếp ứng đã bị cắt đứt, lại vừa bị đánh bởi linh phù và kim sa nên sức đã suy giảm không thể nào hất Long ra khỏi người được.
……………….
Bên ngoài, sau khi Ngọc Châu dùng roi đã tà và kim sa giao chiến với đôi nam nữ nọ, cô gái dần rơi vào thế hạ phong, nếu không có kim sa phụ trợ thì có lẽ đã gặp nguy hiểm từ lâu. Tên âm binh nam quét một đòn ngan xường, Ngọc Châu liền dùng roi đỡ thế tấn công, do tổn hao linh lực và sức sực khá nhiều nên khi đỡ được đòn của tên âm binh nam, thì cô lộ ra sơ hở. Âm binh nữ, thừa cơ giáng ngay một đòn mạnh mẽ làm Ngọc châu té ngửa trên đất, văng roi đả tà ra khỏi tay. Tên ma nam lợi dụng thời cơ bay lên ra một đòn quyết định vô mặt Ngọc Châu.
Cô hoảng hồn đưa tay lên che mặt, bổng nhiên nghe âm thanh huỵch vang lên, như có vật nặng nề nào đó rớt xuống đất. Nghe thấy âm thanh lạ, Ngọc Châu tay xuống nhìn rồi thở phào nhẹ nhỏm, bởi trước mắt cô là vị sư mật tông cầm tích trượng. Ông ấy đã kịp thời giải vây cho Ngọc Châu, trong thời khắc hung hiểm vừa qua, còn âm thanh nặng nề vừa rồi là kiệt tác của tên âm binh nam tạo ra, sau khi ăn cây tích trượng vào người. Vị sư bước tới, đỡ Ngọc Châu đứng dậy
- Nơi này giao cho thầy, con mau đi tiếp ứng cho Long
Ngọc Châu dạ một tiếng, rồi nhanh chân chạy về phía nhà tắm để tiếp ứng cho Long
………………………..
Sau khi đè được âm binh nữ đang nhập vô ngườ Hà, Long vừa dùng đoản đao mộc hóa thạch trì chú trấn vào giữa ngực ả, vừa dùng sức đè không cho ả thoát khỏi sự khống chế của mình. Long lựa thế rút được bình hồ lô, dùng miệng mở nắp bình ra, sau đó lấy miệng bình nhét vào miệng Hà để rút ả âm binh ra khỏi người cô.
Lúc cả 2 đang giằng co, Ngọc Châu từ ngoài đã chạy tới, nhìn thấy cả hai đang giằng co kịch liệt, nên nhất thời cũng chưa biết tiếp ứng như thế nào, đành phải hỏi Long.
- Anh Long, giờ em phải làm gì đây?
Long nghe giọng Ngọc Châu thì mừng rỡ.
- Ngọc Châu, em lấy 2 linh phù dán vào tay và 2 linh phù dán vào chân nó nhanh lên
Sau khi Ngọc Châu dán 4 Linh phù vào tay chân Hà, thì cô ta nằm im ru không còn động đậy. Long liền trở cán đoản đao đặt lên trán Hà vẽ chử và quát to.
- Xuất
Long giữ nguyên thanh đoản trên trán Hà và đọc bài chú trừ tà. Sau khi đọc xong anh lấy bình hồ lô ra đậy nắp lại, rồi dùng dây ngũ sắc cột 2 ngón tay cái và 2 ngón chân cái, lại dùng thêm dây đỏ quấn thêm 9 vòng ở cổ tay 9 vòng ở cổ chân cô. Làm xong, thấy có vẻ chưa chắc ăn, nên dán thêm đạo linh phù trên ngực và đeo luôn tràng hạt vào cổ Hà. Xong hết mọi thứ, Long mệt mõi ngồi bệt xuống đất thở dốc.
Vừa lúc đó, mấy vị sư Mật tông cũng từ bên ngoài chạy vô, Long chào vị sư rồi hỏi
- Tình hình bên ngoài sao rồi thưa thầy.
Vị sư nhìn Hà đang nằm trên đất xong thì trả lời
- Các âm binh nhập xác bên ngoài đã bị đánh đuổi, tính luôn 2 người nữ này thì tổng cộng mình cứu được 25 người.
Ngọc Châu nghe vậy tỏ ra vui mừng
- Vậy là đủ số người trong đoàn của bé Ngọc kể rồi đó thầy.
Vị sư nọ cũng vui vẻ
- Chúng ta hãy tập hợp 25 người này lại một chổ, rồi nhanh chóng qua hỗ trợ cho sư Pháp Không.
Long và Ngọc Châu dạ một tiếng, rồi họ nhanh chóng đem cả 25 con người đặt tạm vô một giang phòng rộng rãi, nơi đó nhanh chóng được các vị sư Mật tông dán linh bùa lên cửa, vách, trần nhà và nền đề phòng bất trắc. Sau khi dán xong, vị sư cầm chày Kim Cang nói với Long
- Bên này đã tạm xong, giờ con và Ngọc Châu ở lại đây vừa đề phòng bất trắc vừa nghỉ ngơi, vì 2 con đã mất quá nhiều linh lực rồi