Phần Mềm Bí Mật

Chương 146: Thành kết



Thành kết bắn tinh, lại bị đụ bắn nước tiểu

"Không được! Đừng...... Đừng mạnh như vậy!"

"Đừng? Tôi thấy chị sướng lắm mà?" Thiệu Vanh ngậm cắn lỗ tai Omega, đầu lưỡi ấm áp lướt qua vành tai.

Đầu ngón tay xoa âm đế càng lúc càng nhanh, tần suất cơ hồ đồng bộ cùng dương vật đâm vào huyệt mắt.

"Ha ~~ ha ~ Thật...... Thật mà, đừng ứ ứ ứ......"

Mộ Linh nhổng eo thẳng tắp, lớp mỡ mềm mại hơi mỏng hơi hơi run rẩy, phát ra tiếng thở rên nóng bỏng có thể làm tan băng, độ ấm bên trong xe dần dần lên cao, làm cửa sổ đều phủ lên một lớp sương mù.

"Hừm ưm......"

Hành lang thịt run rẩy càng thêm chật chội, Thiệu Vanh cũng sắp không chịu được, vội vàng nảy lên, bộ phận sinh dục dập vào mông thịt phát ra tiếng "Bạch bạch" trầm đục.

"Mau...... Mở ra, mở khoang sinh sản ra...... Hừ hừ......"

Quy đầu vừa ngứa lại đau, bắt đầu sưng to như điềm báo, Thiệu Vanh không thể không dỗ Omega mở hoa tâm ra.

"Cô! Đồ xấu xa...... Ha ~~ Đừng! Đừng xoa chỗ đó!"

Dưới song trọng giáp công, Mộ Linh bất giác mở khoang sinh sản ra.

Khe hở mềm mại vừa khẽ nhếch, ngay lập tức bị một lần đâm sâu thọc tới chỗ sâu nhất.

"Ửa a a a a a!"

Khang thất Mộ Linh mềm kinh người, quy đầu chạm vào vách thịt mềm như bông, khi bị đâm càng mềm mại hơn lại còn tiết ra thủy dịch.

"Mộ Linh, sắp thành kết."

Cùng lúc đó, Thiệu Vanh nhắm ngay tuyến thể sau gáy Mộ Linh cắn xuống.

Hương sữa đặc ngọt ngào lướt qua đầu lưỡi, sữa thơm mềm lướt qua như lụa, ngọt ngào làm Thiệu Vanh vô cùng thả lỏng.

Nàng phóng thích tin tức tố của mình dung hợp cùng tin tức tố tàn lưu bên trong, xâm chiếm tuyến thể từng chút một, tuyên bố quyền sở hữu của Alpha.

Đúng là hương vị này rồi, Thiệu Vanh thầm nghĩ.

Omega thơm ngọt làm dục vọng chiếm hữu trong cơ thể nàng bạo trướng, quy đầu nở ra chiếm đầy toàn bộ khoang sinh sản, khóa chặt Mộ Linh bằng dương vật của nàng.

"Ố...... Căng quá, thật là khó chịu......"

Thiệu Vanh nhả tuyến thể ra, lòng bàn tay tiếp tục động tác phía dưới, "Thế này có thoải mái hơn không?"

"Không được! Không được!"

Mộ Linh cả kinh toan chạy trốn, "Bụng nhỏ căng quá! Không được, tôi tè ra mất!! Cô đừng...... Huhu...... Buông tôi ra!"

"Cành cạch."

Thiệu Vanh mở cửa xe, ôm khuỷu chân Mộ Linh, tiếp tục xoa thịt đế ướt dầm dề, hột thịt nhỏ bé đáng thương đã sưng to tới cực điểm, đè lên đầu ngón tay, rõ ràng là trạng thái đã động dục đến mức tận cùng.

"A!! A!! Ha a!! Đừng mà! Tôi không muốn như vậy!!"

"Tôi không muốn đái bậyyy!!"

Mộ Linh bàng hoàng lưng tròng nước mắt, hai chân không ngừng đá đạp lung tung, tiểu huyệt lại cắn chặt dương vật không thể động đậy.

Cửa xe thương gia mở toang.

Omega trần trụi trắng nõn bị ôm, hai chân dang rộng, lỗ lồn đã đụ đỏ tươi bị nong ra hết cỡ, hai mảnh hoa môi sưng đỏ bị giã trào bọt trắng đục dính nhớp.

Đầu ngón tay búng ra, âm đế nổ tung khoái cảm nháy mắt chảy khắp toàn thân Mộ Linh.

Hai mắt Mộ Linh mất khống chế trợn lên, tiểu huyệt co rút siết lại, trong đầu nổ tung pháo hoa cao trào lóa mắt, phù quang lược ảnh bơi lội trong đầu.

Một dòng nhiệt lưu thật nhỏ phía trên lỗ lồn chảy ra, rơi thành hình vòng cung xuống nền xi măng bên cạnh xe, mặt đường màu xám trắng bị thấm ướt thành một mảng xám đen.

Có phải do lâu ngày không làm tình mà nàng cư nhiên sướng đến cái dạng này? Mộ Linh mơ mơ màng màng thầm nghĩ, cái lưỡi thè ra không thu lại được, không có một tia sức lực nhúc nhích.

"Đệch! Chặt quá!"

Omega cao trào siết lồn chặt hết cỡ, Thiệu Vanh cơ hồ bị ép ra, tinh dịch liền bắn ra từ quy đầu bành trướng nở rộ.

"Ha...... Ha......"

"Rốt cuộc bắn......"

Thiệu Vanh cũng không khỏi run rẩy thân thể, ôm Mộ Linh vào trong lòng, hà hơi, "Chị mới là... Đồ O hư hỏng."

Chờ đợi hồi lâu, cũng không thấy người phản ứng.

Nàng mới phát hiện, Mộ Linh cư nhiên sướng ngất đi rồi...... Hai mắt hơi hơi khép lại lộ ra một rãnh nhỏ, từ khe hở có thể nhìn ra đôi mắt trống rỗng đã mất đi tiêu cự.

Chỉ còn tiếng hít thở vẫn cứ dồn dập, cặp vú trắng mềm phập phồng theo ngực.

Thiệu Vanh cứng lại, không khỏi bị thân thể thành thục của Mộ Linh hấp dẫn.

Nhưng hôm nay xác thật đã làm quá giới hạn, chờ đợi hồi lâu, cái kết nở ra dần dần biến mất.

Nàng dọn dẹp sơ qua hàng phía sau, để Mộ Linh nằm xuống ngủ, đắp cái váy lễ phục rách rưới lên.

Suy tư vài giây, Thiệu Vanh đắp thêm cái áo khoác dày nặng của mình, quân phục dài đến đầu gối cũng đủ bao trùm phần lớn thân thể lõa lồ của Mộ Linh.

Sau đó,

Thiệu Vanh liền đứng dậy rời đi.

°° vote đi bé °°

Rút điểu liền không nhận người 🤡🤡🤡.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv