Mục Vũ Phi cũng rất bực tức, rốt cuộc cô đã trêu ai, chọc ai rồi hả ? Cái người có tên là “Lăng Linh Phong hề” kia cô cũng chỉ thấy có vài lần, mỗi lần đều là rút đao gặp nhau, đối thoại cũng bất quá liền cực hạn vì khiêu khích đối với nhau, cuối cùng cô tự trào phúng một mình ! Đứa nhỏ này thực sự sẽ không phải là bị trộm mất mã số tài khoản đó chứ? Lòng bát quái của các nữ nhân trong gia tộc bắt đầu hừng hực bốc lên. Các nàng ào ào phỏng đoán rốt cuộc Mục Vũ Phi đã hủy hoại thanh niên trẻ này như thế nào, để cuối cùng lại khiến cho hắn hận không thể lấy thân báo đáp!
Thấy không chiếm được sự đáp lại, “Lăng Linh Phong hề” bắt đầu không ngừng thổ lộ đối với Mục Vũ Phi. Hắn, nói hắn biết cô là một phụ nữ. Thời gian hắn tiến vào trò chơi bị trễ, hắn cũng đã từng chà xoát phớt qua phụ bản của Mục Vũ Phi và nhóm của cô một lần. Rồi sau đó hắn đã bị tính cách sáng sủa của cô hấp dẫn. Tiền một trận PK với cùng cô PK bất quá là nghĩ muốn để cho Mục Vũ Phi chú ý mà thôi. . . Vân vân.
Lần này hắn thú nhận như vậy, vì thật sự chính là xúc động, muốn tiếp xúc chân thành tha thiết. Lời nói không rõ chân tướng này của hắn, lại đã khiến cho quần chúng đang vây xem đều bị cảm động. Cuối cùng vẫn là các nữ nhân bên trong gia tộc không nhìn được nữa rồi, Tư Tư trực tiếp tặng Mục Vũ Phi một chùm thế giới loa, để cho Mục Vũ Phi ngăn trở hành vi tự sát của người thanh niên này nhanh chóng một chút đi. Các nàng đều đang muốn ói ra rồi.
Khóe miệng của Mục Vũ Phi co giật, tiếp nhận định tốt kia của Tư Tư, mười ngón lay động nhanh chóng đánh chữ.
“Bách tư bất đắc kỵ tỷ”: Ca, ngươi là anh ruột của ta, đừng đùa ta thành ra như vậy? Ta cam đoan về sau sẽ không PK với ngươi nữa! Ngài hãy đại nhân đại lượng đừng chà xoát thế giới, hãy xem nữ chính của sự kiện xuất hiện. Kênh thế giới nhất thời trở nên an tĩnh. Tất cả mọi người liền ào ào nhường đường xem bọn họ biểu diễn. Kênh của nội bộ gia tộc lại càng hoàn toàn yên tĩnh. Mục Vũ Phi vừa hỏi bên dưới mới biết được các nàng vậy mà đang ở đó cắn hạt dưa! Mục Vũ Phi có cảm giác trước mắt mình liền biến thành từng trận màu đen, hận không thể túm lấy các nàng, từng người, từng người một, lôi đến trước người để PK!
“Lăng Linh Phong hề”: Nhưng mà ta thật sự thích ngươi! Chẳng lẽ ngươi lại không thể cho ta một cái cơ hội được sao? Ta sẽ đối xử tốt với ngươi, thương ngươi, quan tâm đến ngươi!
“Bách tư bất đắc kỵ tỷ”: Thôi dẹp đi, thương ta, quan tâm đến ta, vậy thì hãy để cho chồng ta đến theo đuổi là được rồi, Không cần phải nhọc đến ngài là người ngoài động thủ!
“Lăng Linh Phong hề”: . . . Ngươi đã kết hôn rồi sao?
“Bách tư bất đắc kỵ tỷ”: Tất nhiên, chồng ta đẹp trai đến “kinh thiên địa khiếp quỷ thần, thiên thượng địa hạ tuyệt vô cận hữu! ” (*)
(*) “Kinh thiên địa khiếp quỷ thần, thiên thượng địa hạ tuyệt vô cận hữu! ”: Dịch nghĩa: Trời đất phải kinh ngạc, quỷ thần phải khiếp vía; trên trời dưới đất không có người nào sánh bằng. Câu thành ngữ, ý nói về một người nào đó có sắc đẹp vô cùng, có một không hai.
“Lăng Linh Phong hề”: Ta không tin! Ta chính là thích ngươi, ngươi gả cho ta đi, gả cho ta đi! Cho dù ngươi đã kết hôn rồi, thì chồng ngươi cũng tuyệt đối không có tốt đẹp như ta, ta tuổi trẻ đẹp trai, hơn nữa lại có tiền!
Huyệt Thái Dương của Mục Vũ Phi bị con người có đầu óc ương bướng tính nết trẻ con kia làm cho bị giật lên thình thịch, đau nhức. Ngay tại thời điểm Mục Vũ Phi muốn bùng nổ, thì Cố Bối Bối đã chạy tới kéo góc áo của cô nói: "Mẹ, trong toilet không còn giấy nữa rồi, chị đã không ra được rồi."
Mục Vũ Phi đè ép lửa giận xuống, đứng dậy đi lấy giấy vệ sinh mau chóng để vào trong nhà vệ sinh cho con trai của mình. Chờ đến khi cô lo liệu cho đứa bé xong xuôi, thì trong trò chơi gió mây đã đổi sắc rồi. Mọi người chà xoát loa khiến cho cô xem mà thập phần không hiểu, lại còn nói ma đầu cùng nữ ma đầu đã tụ lại với nhau rồi. Hơn nữa Mục Vũ Phi cô bỗng chốc liền biến thành đối tượng để cho các nữ nhân công kích! Mục Vũ Phi càng không ngừng lật ngược lại những thông báo của hệ thống, rốt cục đã nhìn thấy được một cái tin tức làm cho cô muốn chết vài lần.
Hệ thống thông báo: Chúc mừng Mộ Trầm cùng “Bách tư bất đắc kỵ tỷ” hỉ kết lương duyên! Chúc bọn họ bạch đầu giai lão, con cháu đầy đàn!
Mục Vũ Phi thiếu chút nữa thì xoay người té xuống trên mặt đất. Cái trò chơi này khi kết hôn là phải dùng đến tiền, muốn bên phía nam nhân đưa nhẫn cho nhà gái, hơn nữa nhà gái phải đồng ý thì mới có hiệu lực! Cô khó có thể tin được, liền bí mật nói với Mộ Trầm, hỏi anh ta phải làm sao mới được. Mộ Trầm chỉ cho cô tám chữ: Thương Thành, cưỡng chế kết hôn đạo cụ.