Trần Hải Minh cười,nói:
- Có vấn đề gì đâu? Sớm đính hôn, sớm ổn định. Lúc mẹ Đan Nghi gả cho tôi cũng chưa tròn 20 tuổi. Chúng tôi sớm có con nên sau này mới có thể toàn tâm toàn ý gây dựng sự nghiệp. Cái câu thành gia lập nghiệp không phải ý là kết hôn trước rồi mới lập nghiệp sao?
- Nhưng, lão gia....
Dì Dương vẫn muốn nói gì đó...
Nét mặt Trần Hải Minh đã có vẻ hết kiên nhẫn....
Dù sao dì Dương cũng chỉ là một người được thuê đến Đan gia làm việc, địa vị cao hơn những người làm khác một chút thôi...
Trần Hải Minh mới thật sự là chủ nhân hiện tại của Đan gia...
Sắc mặt ông trùng xuống:
- Dì Dương, niệm tình dì chăm sóc Đan Nghi từ nhỏ nên ta đã giải thích đủ nhiều rồi!
Nhận thấy thần sắc của ông không tốt nên dì Dương đành lặng im....
Nhưng... ngày mai, việc đính hôn của Đan Nghi sẽ được công bố, trong lòng dì đầy sự bất an...
Bà quay đầu nhìn vào phòng Đan Nghi rồi lại nhìn ra phòng khách, nơi mọi người đang tất bật trang trí, chuẩn bị.... khẽ lắc đầu thở dài....
Đan Nghi tắm xong,leo lên giường nằm, trong lòng vô cùng thoải mái, thư thái...
Trái ngược với sự lo lắng của dì Dương, Đan Nghi chả chút bận tâm tới việc đính hôn với Bạch Văn Bình...
Một tên nhãi nhép như Bạch Văn Bình, cô đã có lòng muốn phản kháng thì sao để hắn có cơ hội dắt mũi cô nữa?
Cô kéo rèm cửa sổ,nhìn xuống phía dưới, Trần Hải Minh đang đích thân chỉ huy người làm bố trí lại vườn hoa...
Ngày mai,Đan gia sẽ mở một bữa tiệc hào hoa, linh đình....
Còn Bạch Văn Bình sẽ phải gánh chịu hậu quả của những việc làm ghê tởm mà hắn đã gây ra....
Đan Nghi đóng cửa sổ, tắt đèn rồi lên giường đi ngủ.
Cô ngủ một giấc thật ngon lành...đến khi cô bị ánh đèn từ bên ngoài chiếu vào làm tỉnh giấc thì trời còn khá sớm...
Cô xoay người định ngủ tiếp....
Bỗng cô mở choàng mắt...cảnh giác cao độ, khi nãy hình như cô nhìn thấy một bóng người lao vụt qua cửa sổ...
Đan Nghi vội bật dậy..
Không đợi cô kịp phản ứng, một dáng người cao lớn tiến về phía cô, ôm cô vào lòng...
Miệng cô khẽ mấp máy,chưa kịp cất tiếng, miệng đã bị bịt chặt, nụ hôn mãnh liệt, cuồng nhiệt khiến cô như sắp ngộp thở...
Nhưng ngay khi nhìn thấy dáng người tiến lại gần mình, cô đã kịp nhận ra đó là Lục Thượng Hàn...
Lần này trước khi từ trường trở về,cô đã nói qua với hắn, còn những việc khác thì cũng không nói gì nhiều...
Đan Nghi vốn cho rằng hắn là người bận rộn, sẽ không quá để ý những việc nhỏ nhặt này...
Ai ngờ hắn không những tặng cô những món quà ý nghĩa vào buổi tối qua mà sớm ngày hôm nay còn đích thân xuất hiện nữa...
Hơi ấm truyền ra từ người hắn, mùi hương đặc trưng của hắn thoang thoảng bên mũi Đan Nghi khiến cô càng thêm đắm trìm trong nụ hôn bá đạo ấy...
Đôi tay rắn rỏi của hắn ôm lấy vòng eo nhỏ xinh của Đan Nghi kéo cô lại gần vào người hắn hơn....
Một chút lí trí còn sót lại, cô vội đẩy người hắn ra...
Lục Thượng Hàn cúi xuống, thì thầm:
- Chúc mừng sinh nhật em!
- Thật nhanh, hôm nay anh là người đầu tiên chúc mừng sinh nhật em đấy. Nhưng....
Cô dùng tay chặn tay hắn lại:
-.... đây là nhà em, anh đừng làm bừa....
- Thời gian dài vậy anh còn đợi được thì cũng không vội gì thêm một vài ngày nữa!
Hắn bật cười....
- Sao anh lại đích thân đến vậy?
- Em đồng ý với Bạch Văn Bình rồi sao?
Hắn nhíu mày lại, nhìn cô chằm chằm...
Đan Nghi bật cười:
- Em đồng ý với anh ta chuyện gì cơ?
Lục Thượng Hàn tỏ vẻ hơi cáu:
- Biết rồi còn hỏi, mọi người ai cũng biết việc hôm nay mà Đan gia định công bố rồi!
- Em trước giờ đều chưa đồng ý bất kì việc gì với hắn ta cả!
Đan Nghi nghiêm nghị trả lời, trên khuôn mặt nở nụ cười dịu dàng mà đầy kiên định....
......
Nam 9 không nhất thiết phải xuất hiện quá nhiều, chỉ cần xuất hiện đúng thời điểm là uki.... xuất hiện bá đạo chút lại càng uki hơn....