Cô thậm chí còn lướt nhìn qua nơi nhạy cảm giữa hai đùi của hắn, nơi ấy có chút khả nghi, hình như có chút gì đó cộm lên bất thường...
Nhưng Đan Nghi vốn cũng không chút kinh nghiệm trong chuyện này nên cũng không khẳng định được gì.
Thôi vậy....
Đan Nghi quyết định quay lên nghe giảng không thèm quản Lục Thượng Hàn nữa...
Đúng lúc này chuông tan học vang lên...
Thầy giáo bước xuống bục giảng, đi về phía cố vấn Hàn.
Các nữ sinh khác cũng ùa theo phía sau, chỉ hận lỗi không tiến sát đến phía hắn hơn được nữa...
- Hàn thiếu gia,lần này đích thân Hàn thiếu gia đến dự giờ ở lớp chúng tôi, chúng tôi thật là lấy làm vinh dự vô cùng!
Thầy giáo nói chuyện với Lục Thượng Hàn, đầy vẻ kính trọng.
Lục Thượng Hàn vẫn ngồi đó, căn bản là không có ý định đứng dậy...
Chết tiệt!
Lục Thượng Hàn thầm chửi thề trong lòng, tất nhiên người đang bị hắn thù nhất chính là Đan Nghi rồi...
Vừa nãy cô gái nhỏ ấy khêu gợi hắn mà đến giờ hiệu quả vẫn còn đây....
Hắn bây giờ căn bản là không đứng thẳng dậy được...
Đan Nghi lúc này dường như cũng đã phát hiện ra vấn đề....
Khó giấu được sự hả hê... mà lại không dám cười thành tiếng,chỉ đành nằm bò ra bàn, nhịn cười đến nỗi đôi vai run run từng hồi...
Lục Thượng Hàn thật muốn tẩn cho cô một trận thì mới hả dạ được...
Thầy giáo đứng nói chuyện một lúc thì Lục Thượng Hàn mới miễn cưỡng đứng dậy được.
Hắn nói:
- Đan Nghi, mời em đi cùng tôi tới phòng giáo vụ chép giúp tôi một bản báo cáo.
Đan Nghi thầm kêu " không hay rồi!".Nếu đi cùng hắn đến nơi vắng vẻ thì thật không biết sẽ xảy ra điều gì nữa...
Cô chỉ muốn châm lửa thôi chứ không muốn dẫn lửa lên người mình chút nào cả.
- A... ngại quá... em...em cần vào nhà vệ sinh chút đã, rất xin lỗi thưa ngài... Hàn thiếu gia,em đi trước đây ạ! Bye bye!
Nói rồi, lao ra ngoài như một cơn gió...
Lục Thượng Hàn khuôn mặt lập tức biến sắc...
Những nữ sinh còn lại tranh thủ cơ hội,lấy hết dũng khí để xung phong đi cùng Hàn thiếu gia...
- Hàn thiếu gia, em có thể giúp anh chép ạ.... Em luyện qua thư pháp, chữ viết rất đẹp ạ.
- Hàn thiếu gia, em đang rảnh, em cũng có thể đi ạ....
- Hàn thiếu, em là thành viên của hội học sinh, giúp Hàn thiếu gia ghi chép tài liệu là nhiệm vụ của em ạ.
Lục Thượng Hàn nhìn theo bóng lưng Đan Nghi, nghiến răng nghiến lợi:
- Không cần nữa, tôi bỗng nhớ ra mình còn chút việc nên không thể chép tài liệu luôn được....
Nói rồi,len qua dòng người, bước từng bước lớn ra ngoài.
Đan Nghi trốn trong nhà vệ sinh,chậm chạp rửa tay, bóp lấy một chút nước rửa tay, rửa đi rửa lại một lúc lâu...
Cô không muốn ra ngoài ngay bây giờ...
Lục Thượng Hàn là người có bề ngoài lạnh lùng,điềm đạm nhưng thực chất là một con sói đuôi dài... cô không muốn ra ngoài vì sợ bị hắn bắt gặp...
Đang chăm chú rửa tay thì Đường Sa Sa đi đến, nói:
- Đan Nghi, giờ cô biết làm bài rồi sao? Đầu cô bình thường rồi??
- Đầu tôi làm sao cơ? Vấn đề gì cơ?
Đan Nghi nở nụ cười tươi tắn nhìn Đường Sa Sa...
- Đan Nghi cô đừng có giả hành giả tỏi với tôi nữa đi? Giờ tóm lại là cô thế nào rồi?
Đường Sa Sa càng lúc càng tức giận...
- Hành tỏi gì cơ? Đan Nghi rất thích ăn hành....
Đan Nghi trả lời hết sức ngây thơ...
Đường Sa Sa thấy cô nói thế, không thấy giống như đang nói dối:
- Tôi hỏi cô, đề mục lúc nãy ý? Tại sao cô trả lời được?
- Đề mục đó à... thật ra tôi cũng không biết làm... Là do tôi đọc được trên quyển vở của Tiền Phi.
Đan Nghi vừa cười vừa trả lời.
- Cô bảo tôi đứng dậy trả lời thế là tôi cứ theo đó mà đọc ra thôi.
- Thật á?
Đường Sa Sa chả tin.
Đan Nghi nói:
- Đi thôi,tôi chỉ cho cô xem!
Về đến lớp học,Đan Nghi lấy ra quyển vở của Tiền Phi, bên trên thật sự có ghi chép phần đề mục lúc nãy thầy giáo vừa đưa ra... Tiền Phi đã chuẩn bị bài từ trước, có ghi cả phương án giải đáp bên trên...
Đan Nghi lúc trước cũng không để ý,vừa nãy hết giờ học mới phát hiện ra....