Trích xuất dữ liệu camera cần tốn thời gian nên buổi trưa Bill đã cho mọi người ra về luôn. Nếu có kết quả sẽ gửi email thông báo cho đối phương.
Nhưng Bill nhắc lại lần nữa: “Tôi hy vọng mỗi người vào đây đều hết lòng phục vụ cho công ty. Công ty tuyệt đối không cho phép xảy ra sự việc cố ý phá hoại thành quả làm việc của đồng nghiệp vì lý do cá nhân. Một khi phát hiện ra kẻ đó là ai thì sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm khác!” Tiểu Lâm nghe vậy sợ tới mức muốn khóc, cứ nám chặt lấy ống tay áo của Lâm Tích Ngữ không buông.
Tới lúc này, tất cả mọi người đều đã phát hiện được sự khác thường của Tiểu Lâm.
Bill nhìn cô ta đầy thâm ý, không nói một lời mà đi ra khỏi phòng làm việc trước nhất.
Lâm Tích Ngữ hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Lâm bên cạnh đang run lẩy bẩy rồi theo sát Bill đi ra ngoài.
Tô Manh là người thứ ba cắm cúi đi ra khỏi phòng họp.
Đáng lẽ Tiểu Lâm còn muốn cầu cứu Tô Manh nhưng lại bị thái độ xa cách ngàn dặm của cô dọa tới nỗi không dám mở miệng. Do đó, cô ta chỉ có thể khép nép như một con chim nhỏ ngoài cửa.
Những nhân viên khác trong công ty cũng không hiểu tại sao đang yên đang lành Tiểu Lâm lại làm ra mấy chuyện thế này.
“Thiết kế Tô là người do tổng công ty điều đến. Người ta là nhà thiết kế, vốn không có liên quan gì đến trợ lý như cô ta. Sao cô ta lại phải làm ra chuyện đáng buồn nôn thế này với thiết kế Tô chứ?” Mọi người xung quanh tụm lại nhỏ giọng thảo luận: “Cô đừng có quên Tiểu Lâm là trợ lý của ai?” Có vài người kinh ngạc sửng sốt nhìn về phía phòng làm việc của thiết kế Lâm.
“Không phải chứ. Thiết kế Lâm chỉ là yêu cầu khắt khe với công việc một chút thôi. Tuy đối xử với người khác hơi nghiêm khắc nhưng chắc không tới nỗi giở trò hèn trong việc này đâu nhể?” “Mấy người không biết đó thôi. Nghe nói ngày đầu tiên thiết kế Tô tới công ty, thiết kế Lâm đã mặt nặng mày.
nhẹ với cô ấy rồi. Nghe nói còn đập đồ trong phòng làm việc nữa. Chuyện này là dì lao công nói cho tôi đó” “Vậy sau này lúc tôi làm việc cho thiết kế Lâm phải cẩn thận một chút. Cô ta đúng là thâm độc” Tô Manh không cần nghe cũng biết tất cả mọi người trong công ty đang thảo luận chuyện gì. Cô tin cuối cùng Bill nhất định sẽ cho cô một đáp án vừa lòng.
Lúc bước vào phòng làm việc, nhìn thấy con trai ngoan nhà mình đang mím môi đánh chữ trên ghế sofa, trái tim cô như tan chảy. Mọi tức giận trong công ty đều hoàn toàn biến mất.
Cô phải nỗ lực làm việc để tích lũy của cải cho con trai lấy vợ, không hơi đâu mà tức giận vì chút chuyện nhỏ nhặt thế này.
Cô tiến lên ôm lấy Tiểu Khải nhưng lại phát hiện nó hơi căng thẳng gập máy tính lại, lông mày nhăn lại tỏ vẻ không vui: “Mẹ à, sao mẹ vào đây mà không nói lời nào.
vậy, dọa chết con rồi Kế hoạch trong máy tính của nó là điều bất ngờ. Nếu như bị mẹ phát hiện trước rồi thì sẽ không còn cảm giác ngạc nhiên gì nữa.
Tô Manh cảm thấy hành vi của con trai nhà mình hơi khả nghi cho nên nghi ngờ nhìn chằm chằm vào mắt Tiểu Khải: “Con trai, có phải con đang giấu mẹ chuyện gì không?” Tiểu Khải giật mình thót tim. Con ngươi bắt đầu đảo tròn. Từ tai tới cổ đỏ phừng phừng thế nhưng lại cứng miệng không chịu thừa nhận: “Không có” Ngược lại đây là lần đầu tiên Tô Manh nhìn thấy bộ dạng.
con trai nhà mình nói dối. Cô không ngờ lúc Tiểu Khải nói dối cổ sẽ đỏ lên.
Cô biết lòng tự tôn của con trai mình rất cao nên cũng không vạch trần lời nói dối của nó: “Vậy là tốt nhất. Bây.
giờ sắp mười giờ rồi, buổi sáng con ngủ dậy không phải buồn ngủ lắm sao? Con đi ngủ một lát đi. Đợi lát mẹ.
mang thức ăn vào cho con” Tiểu Khải nghe thấy chữ buồn ngủ liền ngáp một cái, giọng uể oải: “Dạ” Dù sao chuyện quan trọng nhất cũng đã làm xong rồi, đi ngủ bù cũng tốt.
Tô Manh hôn chụt lên trán nó rồi đeo bịt mắt ngủ cho nó, đắp kín chăn. Bàn tay khẽ võ lên ngực nó vài cái, chẳng mấy chốc cậu liền chìm vào giấc ngủ.
Nhìn Tiểu Khải ngủ say rồi, cô mới cẩn thận đứng dậy, chỉnh nhiệt độ máy điều hòa cao một chút rồi kéo rèm cửa xuống để bắt đầu làm việc.
Cô cho người đi nghiên cứu thị trường, lại tập trung nhân lực và thiết bị trong công ty để thảo luận chuyện thiết kế phiếu khảo sát như thế nào. Lúc này lại đột nhiên xuất hiện một bức thư email nội bộ.
Nội dung bức thư rất đơn giản, nói Tiểu Lâm cố ý phá hoại bài thuyết trình của thiết kế Tô. Tình hình nghiêm trọng nhưng xét thấy là lần đầu phạm lỗi nên chỉ khấu trừ tiền thưởng của quý này.
Hiệu suất làm việc của chi nhánh VG Trung Quốc vô cùng hiệu quả. Tiền thưởng mỗi quý đều rất hậu hĩnh.
Trong đó tiền thưởng quý của một trợ lý nhỏ ít nhất cũng hơn một vạn.
Đối với một trợ lý nhỏ nhoi mà nói là một số tiền lớn, có lẽ cũng đủ cho Tiểu Lâm đau lòng một trận.