Äến khi nhìn thấy bà lão quen thuá»c bên ngoà i cá»a, cô liá»n bá» dá»a tá»i ná»i hoà n toà n tá»nh ngủ.
Mẹ của Triá»u Trà Tuấn, mẹ chá»ng trÆ°á»c của cô!
Bà mẹ chá»ng nà y của cô là má»t ngÆ°á»i phụ nữ giá»i giang.
Má»t mình nuôi lá»n Triá»u Trà Tuấn, còn chu cấp cho hắn há»c xong Äại há»c chÃnh quy.
Bà ta vô cùng yêu thÆ°Æ¡ng Triá»u Trà Tuấn. Lúc cô còn chÆ°a ly hôn vá»i anh ta, bà ta cÅ©ng không Ãt lần là m khó cô.
Nhìn thấy ngÆ°á»i quen, Tô Manh láºp tức nhÄn mà y, có chút không muá»n má» cá»a.
TrÆ°á»c kia cô chá»u Äá»±ng nhãn nhá»n bà là bá»i vì ná» tình Triá»u Trà Tuấn. Bây giá» cô Äã ly hôn vá»i anh ta rá»i, hà tất gì lại phải chá»u Äá»±ng cÆ¡n tức của bà ta nữa.
Bà lão ngoà i cá»a sá»a sang lại quần áo và Äầu tóc, sau Äó gõ cá»a, nôn nóng hét bằng giá»ng Äá»a phÆ°Æ¡ng không chuẩn: âTô Môn, Tô Môn, cô chết rá»i sao? Mau má» cá»a!â
Tô Manh nghe thấy cách gá»i âTô Mônâ quen thá» nhá»n không Äược mà lÆ°á»m má»t cái. Cô cÅ©ng biết cách của mẹ chá»ng cÅ©, vô cùng chua ngoa Äanh Äá, không Äạt Äược mục ÄÃch sẽ không ngừng. Nếu nhÆ°: hôm nay Tô Manh không cho bà và o, không chừng bà ta có thá» ngá»i ngoà i Äó Än vạ cÅ©ng nên.
Má»t bà lão thÃch ngá»i Än vạ thế nà y không phải là cái mà Tô Manh có thá» xá» lý Äược.
Cô tÆ°á»ng tượng trong Äầu nhÆ°ng vẫn má» cá»a, khách khà nói: âDì à , dì tá»i rá»i à . Má»i dì và o!â
Mẹ của Triá»u Trà Tuấn rất giá»ng anh ta, chá» là xÆ°Æ¡ng gò má rất cao, môi lại má»ng, nhìn qua vô cùng khắc nghiá»t.
Thá»±c tế, bà ta chÃnh là bà mẹ chá»ng vừa khắc nghiá»t vừa khó chiá»u, hÆ¡n nữa còn thÃch cái trò không hợp má»t lá»i liá»n quát mắng Än vạ.
Bây giá» bà ta vẫn Äá»i xá» vá»i Tô Manh nhÆ° trÆ°á»c kia. Vừa thấy cá»a má» liá»n há»t ha há»t hải chạy và o, còn không thèm tháo cả già y. Tô Manh gá»i lại mà chẳng Än thua gì.
Tô Manh nhìn hà ng dấu chân in lên sà n, sắc mặt Äen lại.
Còn chÆ°a hết, bà lão vừa Äi và o trong phòng vừa sai bảo.
Tô Manh: âTô Môn, xách hết Äá» ngoà i cá»a và o Äây cho.
tôiâ
Lúc nà y, Tô Manh má»i phát hiá»n ngoà i cá»a còn cái giá», trong Äó có Äủ loại quà vặt.
Cô còn tÆ°á»ng bà Äã hiá»u chuyá»n, biết lại nhà phải tặng quà nà y ná» nên má»i xách giá» và o trong.
CÅ©ng không biết bà ta bá» cái gì và o trong mà nặng trình trá»ch.
Bà ngá»i lên ghế sofa, Äá»nh nói chuyá»n vá»i Tiá»u Khải: âCháu yêu, bà là bà ná»i con Äây. Con gá»i bà ná»i Äi. Bà ná»i mua cho con rất nhiá»u Äá» Än vặt Äóâ
Tô Manh dạy dá» nó rất lá»
phép nên nó nhìn thấy ngÆ°á»i lá»n tuá»i Äá»u sẽ chủ Äá»ng chà o há»i: âCon chà o bà ná»iâ
Nhưng ngoà i ra không có ý gì khác.
Bà ta nghe Tiá»u Khải gá»i mình má»t tiếng bà ná»i liá»n cÆ°á»i Äến ná»i hÃp mắt lại, tiếp tục nói chuyá»n vá»i Tiá»u Khải nhÆ° dá» dà nh trẻ con hai tuá»i: âCháu yêu, bà ná»i mua cho cháu rất nhiá»u Äá» Än vặt. Nhất Äá»nh cháu sẽ rất thÃch cho xemâ
Bà ta quay Äầu tìm cái giá». Lúc nhìn thấy Tô Manh xách từ ngoà i cá»a và o liá»n giáºt lại, không cảm Æ¡n thì thôi mà ngược lại còn oán trách: âTô Môn, sao cô vẫn còn vô dụng nhÆ° nÄm nÄm trÆ°á»c váºy. Có xách cái giá» không cÅ©ng lá» má» nhÆ° váºy!â
Tô Môn, Tô Môn, lại là những lá»i oán trách quen thuá»c, mặt Tô Manh Äen xì lại.
NhÆ°ng nghÄ© bà ta xách mấy thứ Äá» nà y tá»i Äây cÅ©ng không dá»
dà ng gì, lại còn mang tá»i cho nhà mình nên cô nghe thì nghe thôi.
Cô không lên tiếng, dá»i cái giá» sang cạnh bên sofa.
Bà ta bát Äầu lấy mấy thứ trong giá» ra giá»i thiá»u, các loại bánh ngá»t Äá»u Äủ, tầng dÆ°á»i còn có trứng gà và mấy loại thá»t.
Chẳng trách nặng nhÆ° váºy.
Bà ta nhét Äá» Än vặt trong giá» và o tay Tiá»u Khải. Tiá»u Khải không vui bïu môi nhÆ°ng vẫn lá»
phép nói: âCảm Æ¡n bà ná»iâ
Nó không thÃch Än mấy thứ Äá» vặt mà chá» có trẻ con má»i thÃch nà y xÃu nà o.
Tô Manh nhìn ra Tiá»u Khải không vui, thấy bữa sáng trên bà n còn nguyên nên chủ Äá»ng tìm lý do Äá» nó rá»i Äi: âCon yêu, con còn chÆ°a Än sáng Äó. Con Äi Än trÆ°á»c Äi.â
Cô còn nghÄ© câu nà y không có vấn Äá» gì hết nhÆ°ng láºp tức khiến bà ta phát khùng lên.