Đồng Thành không phải là một thành phố lớn, xếp hạng kinh tế trong toàn tỉnh cũng không thuộc thứ hạng cao, nhưng phương diện giáo dục vẫn rất được xem trọng.
Cạnh tranh giữa các trường cao trung vẫn rất khốc liệt, tất cả đều đang âm thầm đánh giá lẫn nhau.
Cao tam sắp bước vào kì thi đại học, tự nhiên càng thêm coi trọng, Nhị Trung cũng không ngoại lệ.
Buổi tối 9 giờ, văn phòng vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Giai đoạn ba tháng cuối cùng đã tới, các lão sư vì cho học sinh sớm nhận được bài thi, bọn họ sớm chút giảng giải những lỗi sai trong bài, bởi vậy đều tăng ca làm thêm giờ.
Hiệu suất chấm bài hôm nay cũng không tệ lắm, bài thi đã được phê chữa gần hết, lúc này các lão sư mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Có đứng lên hoạt động gân cốt, có ăn đồ ăn vặt, còn có cầm phiếu điểm mới ra lò đàm luận lần này ai có thành tích thế nào.
……
“Ngô lão sư, Từ Oánh lớp ông lần này có một sai lầm rất lớn a, vốn dĩ có thể đứng nhất.”
“Đứa nhỏ này phải yêu cầu nắm vững kiến thức chút nữa, chờ tôi tìm con bé nói chuyện, nhưng thật ra Vương Đào lớp Trương lão sư vẫn luôn phát huy rất ổn định.”
“Đâu có đâu có…… Ban 14 của Miêu lão sư thành tích lần này cũng xem như không tệ, tiến bộ rất lớn, Miêu lão sư dạy học có diệu chiêu gì sao?”
Thế giới của người trưởng thành luôn không thể thiếu những lời khen loại này, cho dù là giáo viên cũng không ngoại lệ.
Vạn Đình Đình nhìn Miêu Yên đắc ý đến nỗi lông mày sắp nhướn lên tận trời, lại cố tình còn ở đó không ngừng khiêm tốn, trong lòng cắt một tiếng.
Không phải bởi vì ghen ghét Miêu Yên, mà chỉ là nhìn không hợp mắt.
Đối đãi khác biệt với học sinh, sắc mặt đối với học sinh có tiền và không có tiền hoàn toàn bất đồng.
Đương nhiên loại chuyện này cô cũng không dám nói ra, cũng không thể đắc tội với người khác được.
Vạn Đình Đình chỉ là nhìn đến Miêu Yên đột nhiên lại nghĩ tới thiếu niên diện mạo xuất sắc kia.
Nhớ không lầm, hình như là học sinh ban 14 thì phải.
……
Vạn Đình Đình chính là nữ giám thị trong phòng thi của Vân Diệp ngày đó.
Bởi vì bề ngoài Vân Diệp thật sự quá loá mắt, nên lúc Vân Diệp nộp bài thi cô cố ý liếc mắt nhìn xem thông tin của Vân Diệp
Không biết thi thế nào a.
Mỗi lão sư đều có một bảng thành tích trong tay, Vạn Đình Đình một bên vừa nghĩ một bên ma xui quỷ khiến mà mở hồ sơ ra.
Trên thực tế đối với thành tích của Vân Diệp cô cũng không có ôm hy vọng quá lớn.
Rốt cuộc cô là giám thị của phòng thi có thành tích kém nhất, bộ dáng làm bài của Vân Diệp lại rất tuỳ ý, phỏng chừng rất kém đi?
Theo lệ thường Vạn Đình Đình bắt đầu tìm từ phía dưới lên, nhưng mà nhìn qua rất nhiều tên rồi vẫn không tìm được, đang lúc Vạn Đình Đình suy đoán có phải thi rớt rồi hay không thì đột nhiên ánh mắt dừng lại tại một chỗ.
Sau đó chớp chớp đôi mắt chua xót, nhìn lại một lần nữa.
Không có hoa mắt.
Vì thế Vạn Đình Đình phát ra một tiếng “Di?”
……
Động tĩnh của Vạn Đình Đình không nhỏ, hơn nữa một người ngày thường văn tĩnh đột nhiên phát ra âm thanh kì quái như vậy vẫn bị không ít người chú ý.
“Vạn lão sư bị làm sao vậy?”
“Có phải không thoải mái hay không.”
Đối mặt với đủ loại ánh mắt quan tâm, Vạn Đình Đình hơi xấu hổ, ngượng ngùng cười xua tay.
“Tôi không có việc gì…… Chỉ là vừa rồi nhìn đến một học sinh thi khá tốt…… Là học sinh lớp Miêu lão sư, tên Vân Diệp, hạng 29.”
Bởi vì phiếu điểm vừa mới phát ra, đa số các lão sư đều xem xếp hạng top 10 học sinh, không có chú ý đến top dưới.
Bất quá học sinh Nhị Trung chất lượng cũng không tệ lắm, thi được thứ hạng trên 60 có thể vững vàng vào đại học trọng điểm, thành tích xếp hang 29 quả thật là không tồi.
Có lão sư vắt hết óc nghĩ Vân Diệp rốt cuộc là nhân vật nào.
Như thế nào chưa từng nghe qua, theo lý xếp hạng như vậy hẳn là có ấn tượng a.
Ngay cả chủ nhiệm lớp là Miêu Yên cũng cau mày suy nghĩ đã lâu, trong đầu mới hiện ra một thiếu niên vẫn luôn âm trầm thu mình ngồi hàng phía sau.
Là cậu ta?
“Sao có thể!”
Ngữ khí Miêu Yên thật sự không tốt, mang theo nồng đậm khinh thường, nguyên bản các lão sư còn tính khen ngợi cô ta cũng đem lời chưa nói ra nuốt trở vào, nhìn lẫn nhau hai mặt nhìn nhau.
Đây là…… Chuyện gì xảy ra?
Biểu hiện của Miêu Yên không giống như là cao hứng khi học sinh của mình có thành tích cao.
Miêu Yên vọt tới bên cạnh một lão sư khác đang xem thành tích gần đó, đoạt lấy con chuột bắt đầu tra xét trên danh sách.
Cũng không phải nhầm lẫn.
Vân Diệp nằm ở vị trí thứ 29, trên đó còn đánh dấu lớp, không có khả năng là trùng tên.
“Không phải bảng xếp hạng thành tích này sai rồi chứ?”
Miêu Yên chất vấn nói.
“Miêu lão sư, đây là chúng tôi cùng nhau thẩm tra đối chiếu, không có khả năng sai.”
Bị nghi ngờ năng lực nghiệp vụ là ai cũng sẽ không vui vẻ nổi.
Miêu Yên cũng phát hiện lời nói của mình có điểm không thỏa đáng, cô ta hướng về phía lão sư kia cười cười xin lỗi.
“Ngượng ngùng a, vừa rồi cảm xúc của tôi xác thật có điểm quá kích động…… Nếu không có sai, khẳng định chính là gian lận.”
“Tôi đối với loại chuyện gian lận này tuyệt không nương tay, hiện tại tôi liền đi báo lên chủ nhiệm giáo dục, ban 14 chúng tôi tác phong chính trực, không có khả năng cho phép chuyện gian lận này tồn tại.”
Miêu Yên cả người hiên ngang lẫm liệt, phảng phất nhận định chuyện Vân Diệp gian lận là không thể nghi ngờ.
Thấy Miêu Yên hai ba câu liền phán định học sinh gian lận, mấy lão sư đều cảm thấy, như vậy không khỏi quá qua loa sao.
Vạn Đình Đình có chút không tán đồng.
Cô giám sát phòng thi của Vân Diệp, tuy rằng lúc ấy Vân Diệp bởi vì viết nhanh, cho nên ở giữa một đám học sinh lúc ấy có điểm quái dị, nhưng xác thật là không có hành động khác.
“Miêu lão sư, có muốn điều tra trước xem sao?”
“Tiểu Miêu a, tôi cũng cảm thấy không thể định tội một học sinh nhanh như vậy.”
Vương lão sư dạy ngữ văn cũng tiếp lời cho Vạn Đình Đình.
Lời nói vừa ra, mấy lão sư đều sửng sốt.
……
Vương lão sư không chỉ là giáo viên lớn tuổi nhất ở trường này, tốt nghiệp trường học danh giá, mà còn rất có danh tiếng ở Hiệp hội thư pháp, bọn nhỏ trong nhà cũng rất có tiền đồ, hoàn toàn không thiếu tiền.
Đảm đương lão sư cũng vì hiệu trưởng tự mình tới cửa mời, hơn nữa thích hài tử, ở nhà nhàm chán, lúc này mới chấp nhận dạy học ở đây.
Vương lão sư đức cao vọng trọng, ngày thường không cùng bọn họ trò chuyện nhiều, các lão sư nhiều ít cũng có chút sợ ông.
Không nghĩ tới hiện tại lão nhân gia ông cư nhiên giúp một học sinh nói chuyện?
Vương lão sư tiếp tục nói, “Bài thi của Vân Diệp trùng hợp là do tôi chấm, cậu ấy viết một bài thơ câu chữ rất tốt.”
Miêu Yên cũng không nghĩ tới Vương lão sư cư nhiên sẽ không nể mặt cô ta, nhưng cô ta đã nhận định thế nào thì chính là thế đó, mới mặc kệ viết tốt hay không tốt.
Vì thế cô ta ngoài cười nhưng trong không cười nói, “Vương lão sư ngài không biết, hiện tại một ít học sinh hoa chiêu rất nhiều, thơ gì đó nói không chừng cũng là sao chép ở đâu đó thôi.”
Nói xong cô ta liền hùng hổ dẫm lên giày cao gót đi ra ngoài, hẳn là giống cô ta nói là tìm chủ nhiệm giáo dục báo cáo đi.
Vương lão sư chậm rì rì đỡ đỡ mắt kính, nhìn bóng lưng cô ta lắc lắc đầu.
Học sinh Vân Diệp kia, là thật sự có tài hoa.
Nơi nào có thể tùy tùy tiện tiện sao chép một bài thơ cùng định đề hoàn toàn ăn khớp chứ.
……
“Vân Diệp, nghe nói tối hôm qua các lão sư liền đem bài thi chấm xong rồi, hôm nay trực tiếp phát bài thi, má ơi, tớ lần này khẳng định thi rớt, cậu có sợ không a.”
Vân Diệp vừa mới tới phòng học, còn chưa kịp ngồi xuống, Mộc Tha liền vọt tới trước mặt.
Thiếu nữ lúc chưa thành niên đúng là thời điểm ngây thơ rực rỡ nhất, Vân Diệp nhìn tâm tình cũng nhẹ nhàng hơn một chút.
Còn chưa an ủi vài lời liền có một người có vẻ là ban cán sự đứng ở cửa kêu nàng.
“Vân Diệp có ở đây không, chủ nhiệm lớp tìm cậu.”
Chủ nhiệm lớp?
Trong đầu Vân Diệp nhanh chóng tìm tòi tư liệu chủ nhiệm lớp này, vừa đi ra khỏi lớp.
Cũng không biết đột nhiên tìm nàng làm gì?
Chờ Vân Diệp mở cửa văn phòng, thấy bên trong có không ít lão sư, hơn nữa một đám người, ánh mắt đều lơ đãng nhìn về phía nàng, hơn phân nửa không phải là chuyện tốt rồi.
Quả nhiên, giây tiếp theo người phụ nữ sắc mặt giống như táo bón kia liền cầm một chồng giấy quăng ở trên bàn.(thật sự thì trong bản cv miêu tả sắc mặt nó lạ vậy á ಠ~ಠ, tui hong hiểu sao mà nó lạ vậy cà)
“Lại đây, giải thích đi!”
._._._._._._._._._._._._._._._._._._._.
27/02/2022 (22h52)— Do_oi96
Tình hình là mình edit lồi con mắt luôn mà không ai coi mà người ta coppy của mình còn ghi sai nguồn mà coi quá trời ˚‧º·(˚ ˃̣̣̥⌓˂̣̣̥ )‧º·˚
Giận thiệt chớ o(TヘTo) くぅ