Hạ Minh Nguyệt không hiểu, cô tại sao lại được chọn là người xuyên sách? Cuộc sống của cô vốn dĩ vẫn rất đang êm đẹp. Cô muốn tiền, cô liền có tiền, muốn tài liền có tài. Luận về nhan sắc, cô không thua kém bất kì ai. Luận về trí thông minh, cô khẳng định mình chính là một thiên tài không ai địch nổi. Cuộc sống đang tốt đẹp như thế, cô lại liền phải xuyên không? Cái này thực sự là quá đau lòng mà!
Nhưng mà khoan đã! Xuyên thì cứ xuyên đi. Có điều, tại sao lại là nữ phụ độc ác trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình này? Bi kịch! Thật sự đúng bi kịch là đây rồi! Có ai có thể giải thích cho cô, như thế nào là được đối xử công bằng hay không? Ôi thật là đau lòng! Thế giới quan của cô muốn sụp đổ mất rồi!
Không được! Cô không thể để người ta cho rằng cô là một người rất dễ bị ức hiếp! Cô có gì mà không thể so sánh với nữ chủ được cơ chứ? Nam chủ? Nữ chủ? Hừ, cô mới không thèm để vào trong mắt! Muốn khiến cô tức chết sao? E rằng người phải tức chết chính là họ mới đúng, không phải là cô! Cứ chờ đi, không muốn cho cô sống yên ổn? Vậy để xem cô sẽ phản công như thế nào!
Bình luận truyện