Chương 898: Ôn Ngôn trả thù Ôn Nhược (2)
Thái Thấm Nguyệt mang theo Ôn gia nhị lão, con gái Ôn Nhược vội vàng chạy tới cửa phòng khách sạn nơi Ôn Trình đang ở.
Giám đốc khách sạn mở cửa phòng cho bọn họ.
Mấy người dũng mãnh đi vào phòng.
Trên giường, Ôn Trình ngủ thật sự như chết ôm một người phụ nữ trẻ tuổi.
Hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, trong phòng tản ra một loại khí vị dâʍ mĩ của nam nữ hoan ái.
Trong nháy mắt này, Thái Thấm Nguyệt cơ hồ muốn sụp đổ.
Ôn Nhược không dám tin tưởng mà nhìn người ba mà mình luôn tôn kính đang cùng một người phụ nữ trẻ tuổi nằm trên giường.
"Ôn Trình!"
Thái Thấm Nguyệt cầm cái gối ôm trên ghế nệm bên cạnh quăng tới Ôn Trình.
Ôn Trình chậm rãi tỉnh lại.
Say rượu làm đầu của ông rất đau.
Vừa mới mở mắt ông còn không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Bà làm gì vậy?" Ôn Trình nhìn Thái Thấm Nguyệt hỏi.
"Ông còn hỏi làm gì? Ông sao lại có thể đối với tôi như vậy?"
Ôn Trình lúc này mới quay đầu nhìn về phía bên cạnh.
Người phụ nữ bên người ông đã tỉnh lại.
Người phụ nữ này không những không có cùng Ôn Trình kéo ra khoảng cách, ngược lại còn dán lên trên người Ôn Trình, có vẻ hai người họ vô cùng thân mật.
Ôn Trình chính mình đều sợ ngây người.
"Mày cái con đàn bà đê tiện này!"
Thái Thấm Nguyệt lửa giận công tâm, xông lên đi nắm lấy đầu tóc của người phụ nữ kia.
"Mày cái con đàn bà đê tiện, câu dẫn chồng tao, tao cho mày câu dẫn chồng tao nè!"
Thái Thấm Nguyệt dường như phát điên mà sấn tới đánh người phụ nữ trẻ tuổi kia.
"Bà làm gì vậy?" Ôn Trình muốn kéo Thái Thấm Nguyệt ra.
"Ôn Trình ông là cái tên khốn nạn!"
Thái Thấm Nguyệt liền muốn cùng Ôn Trình đánh nhau.
Ôn lão phu nhân nhìn thấy cũng lo lắng, tiến lên can ngăn.
Tình huống liền tức khắc thập phần hỗn loạn.
Ôn lão tiên sinh nhìn một màn trước mắt này, chỉ cảm thấy đầu choáng váng tai ù ù, huyết áp cấp tốc lên cao.
Sau đó trước mắt tối sầm, cả người ngã xuống.
"Lão nhân!"
###
Ôn lão tiên sinh vào bệnh viện, trên dưới Ôn gia loạn thành một nồi cháo.
Ôn Noãn thông qua Giản Thư Hình biết chuyện vội vàng chạy tới bệnh viện.
Trong bệnh viện, sắc mặt Ôn lão phu nhân tái nhợt mà ngồi ở trên ghế dài nơi hành lang bệnh viện.
"Mẹ, ba thế nào rồi?"
"Hiện tại đã không có việc gì, bác sĩ nói đã thoát khỏi nguy hiểm."
Nghe được lời này Ôn Noãn thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó lại vội vàng hỏi thăm chuyện ngày hôm nay.
"Mẹ, đây là làm sao vậy? Đang êm đẹp, như thế nào ba liền vào bệnh viện?"
"Bị vợ chồng anh cả con làm cho tức giận! Ông ấy vốn dĩ liền có bệnh cao huyết áp."
Ôn lão phu nhân đem chuyện phát sinh đêm qua nói với Ôn Noãn.
Ôn Noãn vẻ mặt đều là khϊếp sợ, "Anh cả như thế nào sẽ làm ra loại chuyện này chứ? Anh cả không phải là loại người sẽ làm ra chuyện này?"
"Có phải hay không đều đã làm, hiện tại còn không biết giải quyết việc này như thế nào đây!"
Ôn lão phu nhân cảm giác thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
Gần đây trong nhà liên tiếp xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Không biết nhà bọn họ là tạo cái nghiệt gì.
"Mẹ, mẹ đừng khổ sở, hiện tại mẹ cùng ba bình an mới là điều quan trọng nhất, chuyện của anh cả đều đã xảy ra, chắc chắn có thể giải quyết."
Ôn Noãn ý đồ trấn an Ôn lão phu nhân.
"Mẹ hiện giờ cũng chỉ có thể hướng đến phương diện tốt để mà suy nghĩ."
"Vợ chồng anh cả hiện tại ở nơi nào?"
"Mẹ sợ bọn họ ở bệnh viện náo loạn lên, nên nói bọn họ về nhà trước rồi." Ôn lão phu nhân buồn rầu lên tiếng, sau đó hỏi Ôn Noãn, "A Noãn a, có phải mẹ đã làm sai hay không, người chị dâu này của con mẹ có phải không nên lưu lại trong cái nhà này hay không?"
"Mẹ, lần này làm sai chuyện chính là anh cả, không phải chị dâu."
Tuy rằng bà không thích Thái Thấm Nguyệt, nhưng mà trong chuyện này Ôn Noãn vẫn là phân rõ.
"Nhưng mà mẹ cảm thấy.. cảm thấy những bất hạnh liên tiếp này, đều bắt đầu từ nó.. mẹ cũng biết mẹ nghĩ như vậy là không tốt.."