Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 895: Người một nhà ấm áp (3)



Chương 895: Người một nhà ấm áp (3)

Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng nhìn nhau cười.

Giản Duẫn Mạch, "Được được được, đều có phần, con lập tức nhớ kỹ món mọi người muốn ăn, sau đó cùng em gái đi siêu thị lớn mua sắm!"

Đồ vật có thể giao cho người làm trong nhà đi mua, nhưng mà đối với Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng mà nói, cùng nhau dạo siêu thị cùng nhau chọn nguyên liệu nấu ăn cũng là một loại lạc thú.

"Em cũng đi em đi cũng, em cùng anh trai em xách đồ cho hai người."

Giản Dật Thần thích xem náo nhiệt.

"Ân." Giản Dật Hành lên tiếng, tỏ vẻ lần này đề nghị của em trai anh, anh cũng đồng ý.

Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng bắt đầu bận rộn lên.

Có một người, bị bỏ quên ở một bên.

Từ lúc vào cửa đến bây giờ, không có ai nhớ tới rằng anh có tới..
Giản lão gia tử nhưng thật ra chú ý tới, nhưng mà ông ấy cố ý không nói.

Có một số người a, cùng tiểu công chúa nhà bọn họ đính hôn đính quá dễ dàng, lúc nào cũng xuất hiện chung với nhau, lúc này cũng phải nếm chút một chút khổ sở mới được.

Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng đi dạo siêu thị, Giản Dật Hành, Giản Dật Thần cùng Địch Quân Thịnh đi theo phía sau.

Chuyện mua nguyên liệu nấu ăn này, ba người nam nhân đi theo phía sau đều không hiểu, chỉ có Giản Duẫn Mạch là có thể cùng Giản Nhất Lăng thảo luận.

Loại nguyên liệu nào tươi ngon để nấu ăn, trong chốc lát muốn làm như thế nào, phối hợp nguyên liệu như thế nào.

Những người khác một câu đều cắm vào không được.

Giản Dật Thần thoáng nhìn Địch Quân Thịnh đen mặt muốn rớt xuống, cười trộm.

Tuy rằng không thể thay đổi chuyện em gái cùng tên sói con này đính hôn, nhưng mà nhìn tên sói con này ăn mệt thật sự là sảng khoái a!
"Mua cũng khá đầy đủ rồi, chúng ta trở về đi." Giản Duẫn Mạch nhìn thấy mấy thứ cũng đã mua đủ.

"Muốn mua nấm!" Giản Nhất Lăng nói.

"Nấm?"

"Ân, A Thịnh muốn ăn."

Đột nhiên bị điểm danh, biểu tình trên mặt Địch Quân Thịnh tức khắc có sự chuyển biến.

Địch Quân Thịnh câu môi cười, "Nếu không kịp, không mua cũng được."

"Không được, chỗ này có thật nhiều đồ ăn anh không thể ăn, có những thứ anh lại không phải thực thích." Giản Nhất Lăng kiên trì muốn mua.

"Em kiên trì như vậy, thì mua đi." Địch Quân Thịnh nói.

Giản Dật Thần ở bên cạnh nói thầm, "Giả vờ, tiếp tục giả vờ, khóe miệng cùng với vai đều muốn kéo lên thái dương rồi!"

Giản Duẫn Mạch liếc nhìn Địch Quân Thịnh một cái, sau đó thực mau lại đem tầm mắt thu trở về.

Giả vờ nhìn không thấy thì tốt hơn, miễn cho nhịn không được.
Cuối cùng mọi người túi lớn túi nhỏ mà trở lại.

Người xách nhiều nhất chính là Giản Dật Hành, ai biểu anh ấy sức lực lớn, mặc kệ đưa nhiều ít túi đồ đều không thấy phải cố sức.

Giản Dật Thần là người ngoài trừ Giản Nhất Lăng là xách ít nhất một túi.

Thể lực kém, sức lực nhỏ chuyện này anh ấy nhận.

Ở trong thời gian bọn họ đi ra ngoài, Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân đã cho người làm ở trong đình viện thu thập, chuẩn bị các dụng cụ cũng như than để nướng BBQ.

Ngôi nhà này ở kinh thành tuy rằng không có lớn như nhà của bọn họ ở thành phố Hằng Viễn, nhưng mà chuẩn bị một chỗ để nướng BBQ vẫn có.

Hôm nay đầu bếp là hai người Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng.

Những người khác chỉ có thể làm trợ thủ, và chờ ăn.

Giản Dật Thần một bên chảy nước miếng nhìn xung quanh, một bên hỏi Giản Duẫn Mạch, "Anh Duẫn Mạch, anh biết chuyện Nhất Lăng hiện tại đã gia nhập bệnh viện Lạc Hải Sâm không?"
"Biết, nhưng mà không phải hiện tại mới gia nhập, trước kia cũng đã tham gia rồi." Giản Duẫn Mạch trả lời.

Giản Dật Thần, "Hả? Trước kia cũng đã tham gia rồi sao?"

Giản Duẫn Mạch, "Ân."

Giản Dật Thần, "Anh Duẫn Mạch, anh đã sớm biết?"

Giản Duẫn Mạch, "Đúng vậy."

Giản Nhất Lăng, "Anh hai cũng vậy."

Giản Dật Thần mở to hai mắt nhìn, "Cái gì cũng vậy, em là nói anh Duẫn Mạch cũng là người của bệnh viện Lạc Hải Sâm?"

Giản Nhất Lăng, "Đúng vậy."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv