Chương 1007: Phải học tập theo đại tỷ
Thời điểm người một nhà hoảng loạn mà muốn xử lý rớt đại V đang phát sóng trực tiếp thì cảnh sát tới rồi.
Nguyên lai Giản Nhất Lăng trên đường tới không chỉ có tìm một vị đại V, còn nhân tiện báo cảnh sát.
Cảnh sát vừa đến, mọi người trong nhà bà lão tức khắc liền an phận.
"Cái kia, anh cảnh sát, chúng tôi không có làm chuyện xấu, lão phu nhân nhà của chúng tôi bị người đụng ngã, chúng tôi hy vọng đối phương tiến hành bồi thường mà thôi." Con trai cả bà lão vội vàng giải thích.
"Đúng vậy đúng vậy, muốn bồi thường hẳn là không có làm gì sai đi?" Con dâu cả phụ họa.
"Gãy xương cũng không có mà phải bồi thường mười vạn còn không có gì sai?" Cảnh sát hỏi.
"Cái này.."
Sắc mặt mấy người xấu hổ, không dám nhìn thẳng vào cảnh sát.
"Hiện tại các người mắc tội lừa đảo tống tiền." Cảnh sát nói.
Vừa nghe đến lừa đảo tống tiền, sắc mặt mọi người trong nhà bà lão trở nên càng khó nhìn.
"Cái gì? Tội lừa đảo tống tiền? Có nghiêm trọng như vậy không?" Con trai út bà lão kinh ngạc mà mở to hai mắt nhìn.
"Các người nghĩ sao? Tùy tiện từ miệng các người kêu mười vạn, hai mươi vạn sao? Còn ngăn trở người ta không cho người ta đi."
"Nhưng mà, nhưng mà lão phu nhân nhà chúng tôi tiến vào bệnh viện, chúng tôi yêu cầu bồi thường là hợp tình hợp lý! Anh cảnh sát anh xem, mẹ tôi còn nằm ở trên giường bệnh! Bà ấy từ lúc nãy vẫn còn đau đầu đau bụng, đến bây giờ cũng chưa có tốt lên, chúng tôi cũng là quan tâm lão nhân gia!" Con trai cả biện giải.
"Các người yêu cầu bồi thường hợp tình hợp lý, nhưng kết quả kiểm tra của bệnh viện còn không có ra tới, người cũng không có việc gì, lại yêu cầu bồi thường mười vạn là hợp tình hợp lý sao." Cảnh sát nói.
Mọi người trong nhà bà lão sôi nổi lộ ra sự kinh ngạc cùng hoảng sợ.
Nếu phạm tội, mọi chuyện sẽ có thể làm lớn lên.
"Chúng tôi thật sự không có lừa đảo, chúng tôi chính là dựa theo tình trạng nếu lão phu nhân nhà chúng tôi nằm liệt trên giường hàng năm mà tính toán. Chúng tôi nhiều người như vậy bị chậm trễ công tác, tiền lương bị mất đi không ít, em trai út chúng tôi là một người nổi tiếng trên mạng, một ngày phát sóng trực tiếp tiền thu được cũng vài ngàn!"
"Đúng vậy đúng vậy, cho dù chúng tôi tính toán có vấn đề, bọn họ nói ra là được, đây lại nói chúng tôi lừa đảo cũng thật là quá đáng."
Mấy người vội vàng tiến lên giải thích, ý đồ đem cái tội danh lừa đảo này lướt qua.
"Phải hay không phải, chúng tôi sẽ tiến hành điều tra xác minh thêm một bước nữa." Cảnh sát trả lời.
Sắc mặt mấy người trắng bệch, có chút mờ mịt không biết làm sao.
Giản Nhất Lăng không tính toán tiếp tục nhìn tiếp, An Dương để lại cho cảnh sát phương thức liên hệ, có yêu cầu phối hợp điều tra liền liên hệ bọn họ.
Sau đó Giản Nhất Lăng cùng An Dương bọn họ rời khỏi bệnh viện, đôi mắt Hồ Kiều Kiều bởi vì vừa mới khóc, còn có chút đỏ.
Nhưng mà cô ấy đã khôi phục lại sức sống trước kia.
Bắt đầu lải nhải nói chuyện với Giản Nhất Lăng, "Lần sau khi mình làm người tốt, mình nhất định phải nhớ rõ chụp ảnh lưu lại chứng cứ trước, không cho người ta có cơ hội vu oan mình! Hôm nay thật sự thật tốt vì có cậu, bằng không mình ngốc như vậy, chỉ biết sợ hãi, tính tình An Dương lại nóng nảy, chỉ biết cùng người khác cãi nhau, ồn ào tới ồn ào lui, chúng ta có lý đều biến thành không có lý."
An Dương nói, "Tôi sẽ theo đại tỷ học tập thật tốt, về sau phải học được dùng đầu óc mà không phải dùng nắm tay!"
Hồ Kiều Kiều nhỏ giọng phá đám, "Anh có cái ý tưởng này thật sự rất tốt, cũng không biết đầu của anh có thể thực hiện được hay không, rốt cuộc chỉ số thông minh của anh cùng Nhất Lăng kém không phải chỉ có một chút."
An Dương nhỏ giọng nhắc nhở bạn gái của mình, "Kiều Kiều, chừa cho anh chút mặt mũi được không?"
Hồ Kiều Kiều, "Nhưng mà.. ở trước mặt Nhất Lăng, anh cũng không có mặt mũi gì nha.."
An Dương, "..."