Nữ Chủ OMEGA Có Mưu Đồ Với Tôi

Chương 44



"Em nhớ chị". Giọng Sở Tiêu có chút khàn khàn vang lên, trải qua thời gian dài mơ màng chuyện của quá khứ khiến Sở Tiêu cảm giác như mình đã trải qua thêm một đời nên khi vừa nhìn đến Sở Y Linh, Sở Tiêu liền nhịn không được mà muốn dãi bày cảm xúc của mình.

"Em nhớ chị". Câu nói lần nữa vang lên để Sở Y Linh biết mình không nghe lầm, Sở Tiêu thật sự đang thổ lộ với cô, Sở Y Linh chưa bao giờ cảm thấy mãng nguyện như lúc này, cô ước gì thời gian cứ vậy mà dừng lại, nụ hôn của cả hai kéo dài thật lâu, lâu đến mức Sở Y Linh cảm thấy lồng ngực mình bắt đầu phập phồng lên xuống, nhịp thở đang dần khó khăn hơn thì Sở Tiêu mới buông tha cho cô, nhưng cũng chỉ buông tha vài giây mà thôi, khi thấy Sở Y Linh đã hít thở đều đặn Sở Tiêu lại tiếp tục thế tiến công của mình.

"Cái này, chúng tôi không thấy gì hết, hai người tiếp tục". Trần Ân một tay bịt mắt chính mình, tay còn lại thì che mắt Trịnh Doanh Nhi, cả hai tựa như hiểu ý từ trước mà cùng lùi lại một bước, đem cửa phòng bệnh khép lại.

Dĩa hoa quả được cắt gọt thành từng miếng để lên bàn, Sở Y Linh chọn miếng táo đưa đến tận miệng Sở Tiêu, hoàn toàn không thèm để ý đến hai người đang ngượng ngùng đứng ở một bên.

"Chúng ta có cần lặng lẽ chuồn ra không, hôm khác lại tới". Trịnh Doanh Nhi ở bên tai Trần Ân nói nhỏ, hiển nhiên cô cũng ngượng ngùng khi ở lại làm kẻ ngáng đường cặp đôi người ta.

Trần Ân gật đầu đồng ý, bầu không khí quái lạ này cô sớm đã muốn rời đi rồi, có điều Sở Tiêu đã tỉnh thì cô cần phải xin lỗi người ta đã.

Cho nên Trần Ân mang theo vẻ mặt thành khẩn bước đến bên giường bệnh, cô gập người sáu mươi độ nói. "Sở Tiêu tôi rất xin lỗi, sự việc là do tôi mà ra, là lỗi ở tôi mới khiến cậu gặp tai nạn, mong cậu có thể tha lỗi cho tôi".

"Không có việc gì, tôi rất tốt. Nhưng mà tôi có một điều hiếu kỳ".

Nghe Sở Tiêu có chuyện hiếu kỳ, cả ba người còn lại trong phòng đều vếnh tai lên nghe, liền nghe được Sở Tiêu hỏi.

"Từ khi nào mà hai người thân thiết đến vậy".



Trịnh Doanh Nhi ngay tức khắc đỏ mặt, còn nhớ cách đây một tháng khi Sở Tiêu hỏi cô nghĩ thế nào về Trần Ân, cô còn nhớ như in lúc đó mình trả lời rằng "Tôi không có hứng thú với beta" ấy vậy mà chỉ sau một tháng cô chẳng những quen Trần Ân, cả hai còn ... còn ...

Trịnh Doanh Nhi không muốn nói ra đâu nhưng mà cô thật sự rất hoài nghi ánh nhìn người của Sở Tiêu, Sở Tiêu từng nói Trần Ân với Sở Y Linh chính là thỏ con ngây thơ chân chính nhưng sau nhiều lần để ý thì Trịnh Doanh Nhi phát hiện ra chân chính ngây thơ là Sở Tiêu mới đúng, đứng trước tình yêu thì vị sếp cao cao tại thượng một tay che trời này hoàn toàn mất đi năng lực của mình. Trịnh Doanh Nhi thở dài coi như cam chịu.

Sau đó Trịnh Doanh Nhi với Trần Ân có liếc mắt đưa tình với nhau, thông qua ánh mắt của Trịnh Doanh Nhi thì

Trần Ân hiểu ra ý tứ thông qua ánh mắt kia nên cô nắm lấy tay Sở Y Linh mà vừa bước ra ngoài vừa nói.

"Y Linh cậu cùng mình đi mua cháo cho Sở Tiêu nhé, vì không nghĩ Sở Tiêu đã tỉnh nên mình chỉ mang đồ ăn trưa cho cậu thôi".

Sở Y Linh không phản đối, chờ hai người rời đi Trịnh Doanh Nhi mới tiến đến gần đầu giường, cô kiếm cái ghế mà ngồi bên cạnh Sở Tiêu bắt đầu giảng trình cho Sở Tiêu nghe mọi thứ diễn ra trong khoảng thời gian Sở Tiêu hôn mê.

Không nghĩ tới Sở Tiêu vậy mà hôn mê suốt ba ngày, ba ngày này Lăng Hạo Nhiên cùng Lăng Trúc Nhiên đều liên lạc với Trịnh Doanh Nhi, mức giá họ đưa ra cho trang viên Tuyết Trắng từ hai trăm tỷ nay đã lên đến năm trăm tỷ, mà vẫn chưa có dấu hiệu sẽ ngừng lại, hiển nhiên giá thành vẫn sẽ tăng lên.

Không chỉ việc này mà điều khiến Trịnh Doanh Nhi vui mừng đó là tựa game sinh tồn kia đến nay đã có gần hai trăm triệu lượt đăng ký tải trước, đây là một con số đáng kinh ngạc.

Điều này cũng dễ hiểu bởi ngoại trừ tựa game này có phần mới lạ ra thì nó còn có một tính năng khác chính là giao dịch trực tuyến, tiền kiếm được trong game có thể đổi ra thành tiền thật, không chỉ vậy mọi giao dịch trong game đều có thể liên lạc bên công ty sản xuất là Y Mặc để tiến hành giao dịch những vật phẩm quý giá nên tựa game có tên Tương Lai và Sự Sống chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã thật sâu khắc ghi vào trong lòng người khác, ngày game dự tính ra mắt là vào ngày 17 tháng sau, từ đây tới thời gian đó còn khoảng bốn mươi ngày.

"Trịnh trưởng phòng tôi có ý này, cô trích một phần trong Tương Lai và Sự Sống làm thành bản chơi thử trước đi, khi nào làm xong thì gửi cho tôi". Sở Tiêu trầm mặc giây lát nói.



Trịnh Doanh Nhi gật đầu đồng ý, vừa lúc Sở Y Linh hai người trở về, Trần Ân không lại làm phiền hai người họ tâm sự nên cùng Trịnh Doanh Nhi về trước.

"Hai người nói gì vậy, nhìn chị có vẻ rất vui". Sở Tiêu tò mò hỏi ra tới.

Sở Y Linh cũng không giấu diễm, trên gương mặt của cô chưa từng giảm bớt nụ cười trả lời Sở Tiêu.

"Trần Ân kể cho chị nghe cậu ấy làm thế nào để bắt lấy chị Trịnh, quá trình tuy có phần tiểu nhân nhưng ít ra hai người họ bây giờ là thật tâm yêu thích lẫn nhau".

"Lợi hại như vậy sao"

"Đương nhiên rồi, nếu chị muốn thì em cũng chẳng thoát được đâu".

Sở Tiêu bị lời nói chắc chắn của Sở Y Linh làm cho vô ngữ, cô dễ bị bắt đi vậy sao.

Hai người ăn trưa xong Sở Y Linh liền ngỏ ý hỏi Sở Tiêu có muốn đi thăm bệnh Đại Hùng mấy người không bởi vì bọn họ cùng ở chung bệnh viện. Sở Tiêu đương nhiên là đồng ý rồi.

Khi Sở Y Linh gõ cửa phòng bệnh thì một người xuất hiện mở ra cửa phòng, người này Sở Tiêu vừa nhìn liền nhận ra.

"Liễu thiếu gia, sao cậu ở đây"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv