Vương Thành nói mẫu thân mình mất sớm, là tỷ tỷ nuôi hắn từ một tuổi đến sáu tuổi, sau sáu tuổi bị bán thì cuộc sống khổ không thể tả. Mới trước đây người duy nhất đối tốt với hắn chính là tỷ tỷ, cho nên hắn muốn vì tỷ tỷ thỉnh phong cáo mệnh.
Sở Tam lão gia đã ở trên cung vàng điện ngọc, lại thượng tấu cùng Hoàng thượng tỷ tỷ Vương Thành chính là con dâu nuôi từ bé trước đó của Trần Thế Anh.
Hoàng thượng đã biết Trần Thế Anh là con dâu nuôi từ bé chăm lớn, nghe nói con dâu nuôi từ bé này lại còn là tỷ tỷ mang lớn Vương Thành, cảm thấy thật sự là không khéo không thành sách. Liền nói Trần Thế Anh thông tuệ nhìn sâu xa trông rộng, vinh nhục không kinh hãi, Vương Thành anh dũng quả cảm, thân tàn chí kiên, đều là nhân tài trụ cột Đại Thuận Triều. Có thể mang ra hai người dạng này, Vương thị nhất định là nữ tử tú ngoại tuệ trung, tâm tính bền bỉ...
Hoàng thượng không chỉ chuẩn tấu thỉnh của Vương Thành, lệnh phong tỷ tỷ Vương thị Vương Thành, thê tử Lưu thị làm Nghi nhân, đồng thời cũng cáo tặng mẫu thân Hạ thị cảu Vương Thành là Nghi nhân.
Phàm quan viên ở trên ngũ phẩm, có thể thỉnh phong vì mẫu thân cùng thê tử. Vương Thành bởi vì mẫu thân của mình đã qua đời, liền muốn thỉnh phong cho tỷ tỷ đồng dạng như mẫu thân. Không nghĩ rằng, Hoàng thượng không chỉ lệnh phong tỷ tỷ, còn cáo tặng mẫu thân.
Vương Thành cảm động đến khóc lóc nức nở, nói: "Hoàng thượng nhân từ".
Mà Dương Khánh tổng binh Thiểm Tây mạo lĩnh công trạng Vương Thành, phạm thượng khi quân bưng bít người trên, tội giết hại trung lương, bị Hoàng thượng cách chức xét nhà, phán thu hồi chổ ở. Mấy người trợ giúp Dương Khánh bất mạo lĩnh quân công cũng đều bị cách chức quan, có bị chém đầu, cũng có ngồi tù.
Những người này đều là tướng tài đắc lực nhất đảng Nhị hoàng tử, vốn là quan to ở trên tam phẩm, trong đó còn có hai người là tộc nhân Vương quốc cữu. Vương quốc cữu bởi vì giám thị tộc nhân bất lực, bị hoàng thượng hạ chỉ trách cứ.
Đồng thời, nhất đảng Nhị hoàng tử Tiền đại nhân Hữu Tham Lại bộ hữu thị lang lại tham dự vào cấu kết Hoàng đại nhân tuần phủ Quảng Đông mua quan bán quan, hãm hại trung lương. Tiền đại nhân cùng Hoàng đại nhân đều là người của Nhị hoàng tử.
Nhất đảng Tam hoàng tử Nghiêm thượng thư Hữu Tham Công bộ tham bẩn trái pháp luật, tham ô bạc quản lý đường sông lũy kế khổng lồ nhiều đến mười vạn lượng bạc trắng.
Nghiêm thượng thư đã là thượng thư, lại là phiệt lão, là lực lượng trung thành nhất đảng Tam hoàng tử, nếu như ông ta bị kéo xuống ngựa, Tam hoàng tử có thể nói là tổn thất thảm trọng.
Hoàng thượng giận dữ, Nghiêm thượng thư, Tiền thị lang cùng nhân viên có quan hệ đã bị tạm thời cách chức, tiến vào đại lý tự. Đồng thời, lại phái người đi Quảng Đông đuổi bắt Tiền tuần phủ...
Hiện tại triều đình, loạn hơn rồi.
Sở Lệnh Tuyên đã được như nguyện lên làm Phó tổng binh Định Châu. Hà Phó Tổng Binh là bị điều đến Kinh Giao Tả vệ doanh nhậm hộ quân dự lĩnh, mặc dù đều là chính tam phẩm, nhưng quyền lực cùng ảnh hưởng có thể nhỏ hơn Phó tổng binh Định Châu nhiều.
Sở Lệnh Tuyên còn nói, hắn đã nghĩ biện pháp điều Vương Thành đến nha môn tổng binh Định Châu nhậm văn chức, chuyện này đang ở trong giải quyết.
Hắn bây giờ còn đang bận, chờ mấy ngày nữa lại đi nông thôn vấn an bọn họ. Hơn nữa, thánh chỉ phong Vương thị cùng Lưu thị cáo mệnh sau đó cũng tới quê nhà...
Mấy tin tức tốt này khiến Trần A Phúc hưng phấn không thôi, không chỉ vì Vương Thành, Vương thị, Lưu thị, lại vì Cửu hoàng tử cùng Sở gia lấy được giai đoạn tính thắng lợi. Nàng cũng bất chấp trời đã tối, đứng dậy muốn đi Lộc Viên nói cho Vương thị cùng Ngô thị tin tức tốt của Vương Thành.
Lý ma ma khuyên nhủ: "Đại nãi nãi, hiện tại đã giờ Tuất canh ba, có lẽ thân gia lão gia cùng phu nhân đã nghỉ rồi."
Trần A Phúc nói: "Vậy thì gọi bọn họ dậy."
Lý ma ma không còn cách nào, chỉ phải để cho Hạ Nguyệt cùng Tiểu Mặc mang theo đèn Dương Giác, Hồng Phỉ đỡ nàng.
Bên ngoài ánh sao sáng lạn, gió đêm quất vào mặt, khiến tâm tình kích động của Trần A Phúc thoáng bình phục một chút.
Đường nhỏ từ Đường Viên đến Lộc Viên được tu chỉnh được đặc biệt bằng phẳng, mấy người bước nhanh đi đến Lộc Viên. Tiểu Mặc gõ cửa chính, trừ A Lộc ở dưới đèn dụng công ra, đám người Trần Danh quả thật đã nằm ngủ rồi.
Đám người Trần Danh biết rõ Trần A Phúc muộn như thế nhất định là có chuyện quan trọng, đều mặc vào.
Khi Trần A Phúc nói xong Vương Thành sửa lại án xử sai cũng làm quan từ ngũ phẩm, Lưu thị cùng Vương thị đều kích động khóc lên. Nghe nói Vương thị và Lưu thị cùng lúc thụ phong cáo mệnh, lại kích động không thôi.
Trần A Phúc cười nói: "Về sau, nương và mợ cũng đều là cáo mệnh phu nhân rồi."
Lưu thị khóc ròng nói: "Sao muội cảm giác mình giống như là đang nằm mơ đây? Kể từ khi nhìn thấy A Phúc cùng tỷ tỷ, một nhà chúng ta liền trải qua cuộc sống như thần tiên vậy. Hiện tại, quản gia của muội thế nhưng làm quan, muội còn có thể, còn có thể làm cáo mệnh! Ôi trời..."
Vương thị lại càng không thể tưởng tượng nổi, lau nước mắt nói: "Thành tử lá gan thật là lớn, thế nào có thể ở trên cung vàng điện ngọc đề cái loại yêu cầu đó chứ? Nếu như Hoàng thượng trách tội thì phải làm sao."
A Lộc cũng vào phòng, cười nói với Vương thị: "Nương, nhi tử vẫn cố gắng nỗ lực, nghĩ sớm ngày kiếm mũ phượng khăn quàng vai cho nương, không nghĩ rằng cậu lại kiếm trước rồi."
Lá thư này nhấc lên một trận rung động ở trong lòng Trần A Phúc, sau đó liền bình tĩnh trở lại, tiếp tục trải qua cuộc sống bình tĩnh. Mà Lộc Viên triệt để náo nhiệt lên, mấy người Lưu thị cùng Vương thị, Trần Danh trộm vui mừng, vội vàng ngóng nhìn Vương Thành mau chút trở về.
Ngày hôm sau, Lộc Viên còn thỉnh khách, thỉnh chủ tử Đường Viên cùng một nhà La quản sự đi ăn cơm. Đương nhiên chưa nói nguyên nhân thực sự mời khách, chỉ nói khuê nữ trở về bọn họ cao hứng, mọi người cùng nhau vui mừng một chút.
Chạng vạng ngày mười chín tháng sáu, sau khi ăn cơm tối xong, Trần A Phúc dẫn bọn nhỏ lại tới Phúc Viên. Đại Bảo, Sở Lệnh Trí ban ngày thượng khóa không thể tới Phúc Viên, mỗi ngày liền sẽ ở sau bữa cơm chiều trước khi trời tối tới nơi này chơi một chút.
Hai tiểu ca bởi vì buổi chiều chơi mệt mỏi, đã nằm ngủ. Bọn họ không đến, Bụi cũng sẽ không tới, mà là niệm kinh ở thiện phòng.
Đột nhiên, Sở tiểu cô nương chỉ chỉ chân trời phía tây, lớn tiếng nói: "Mau nhìn, nhiều điểu điểu như vậy, khẳng định là Kim Bảo trở về."
Lần này chúng nó vừa đi là hai mươi mấy ngày, hiện tại mới trở về.
Những con chim kia có gần trăm con, trước tiên hạ một trận "Phân mưa" ở trên không giữa Phúc Viên cùng Lộc Viên.
Vừa thấy động tác kinh điển này của bọn chúng, Đại Bảo cùng Sở tiểu cô nương liền cười rộ lên, hô: "Quả thật là Kim bảo trở về."
Tiếp theo, lại nghe thấy tiếng chó sủa, một nhà Truy Phong cùng Vượng Tài cũng trở về. Vượng Tài trực tiếp đi Lộc Viên, mà một nhà Truy Phong thì đến Phúc Viên.
Trần A Phúc để bọn nha đầu vung nhiều một chút gạo lức trên mặt đất, mời chim nhỏ ăn cơm. Lại để cho người chuẩn bị chậu gỗ lớn, tắm rửa cho động vật nuôi trong nhà.
Kim Yến Tử cùng Thất Thất, Hôi Hôi, một nhà Truy Phong tắm rửa sạch sẽ xong, liền được mấy người hài tử vây quanh nói chuyện lên.
Lúc này, Vương tiểu muội chạy tới Phúc Viên, lớn tiếng nói: "A Lộc ca ca để cho ta tới nói với mọi người biết một tiếng, Vượng Tài mang về đến một tức phụ. Trước nhìn vừa bẩn lại xấu, rửa sạch sẽ vừa nhìn, ai nha, thật xinh đẹp." Lại nói ở bên tai Đại Bảo: "Còn xinh đẹp hơn Ào Ào, còn biết cười, thật đó." Nói xong, sợ hãi nhìn Truy Phong cùng Ào Ào một cái.
Còn có chuyện này?
Tất cả đám người Trần A Phúc giật mình, như ong vỡ tổ đi Lộc Viên. Đại Bảo cùng La Minh Viễn cùng Vượng Tài quen nhất, kích động chạy đi như một làn khói.
Mấy người Trần Danh đang vây quanh Vượng Tài cùng một con cẩu khác nói chuyện.
Trần Danh thấy Trần A Phúc đến, nói với nàng: "A Phúc, con xem, đây là cẩu gì? Lớn lên cũng thật đẹp."
Trần A Phúc cẩn thận nhìn con chó này mấy lần, vui vẻ lên, nó hẳn là con chó Ngân Hồ. Lông mao xen lẫn tuyết trắng, đuôi thì xoắn, hai con mắt tròn trịa như hạnh nhân, trong veo như nước thật là đẹp mắt. Mấu chốt là cái miệng nhọn nhọn, đầu lưỡi nhấc lên tựa như đang mỉm cười.
Ông trời, thời đại này thế nhưng có loại cẩu này.