Nhu Tình Mật Ý

Chương 23



Hắn biết, sống trong cung bao nhiêu năm, A Nhu của hắn, học vấn chẳng thua kém bất kỳ vị hoàng tử, công chúa nào, dung mạo cũng là tuyệt sắc giai nhân, tựa như đóa hoa lê hé nở trên cành, e ấp sương đêm, đẹp tựa tuyết rơi mùa xuân khiến người ta không khỏi ngước nhìn.

Ngoài việc thỉnh thoảng có chút tiểu thư tính tình, khó mà tìm được cô nương nào tốt hơn ta.

Hắn cho rằng, ta xứng đáng gả cho nam tử tốt nhất trên đời này.

Phu quân của ta phải là công tử thế gia tuấn tú như sao như trăng, dung mạo thanh tú, tài học hơn người, lại còn phải đối xử tốt với ta, xem ta như trân bảo nâng niu trong lòng bàn tay, yêu thương ta trọn đời.

Bùi Vân Xuyên khi ấy chính là mong ước như vậy, nào biết ta ở bên ngoài vì hắn mà bôn ba bao nhiêu năm, chờ đợi hắn bao năm ròng.

Hắn đưa hết số tiền tích cóp được cho ta, chỉ giữ lại chiếc khóa bình an làm kỷ niệm.

11

Bùi Vân Xuyên năm đó vốn phải chết, vào phút cuối lại có người thế mạng cho hắn, hắn may mắn nhặt lại được một mạng, cũng thật sự đi theo Hoắc Quyết làm việc cho Ngũ hoàng tử Bạch Trạm.

Năm xưa Bạch Trạm bức vua thoái vị, tờ chiếu thư mà tiên đế trước khi c.h.ế.t lập người khác kế vị là do Bùi Vân Xuyên đốt đi.

Sau khi Bạch Trạm lên ngôi, càng ngày càng trọng dụng hoạn quan, g.i.ế.c hại rất nhiều trung thần, đều là Bùi Vân Xuyên phụng mệnh Hoắc Quyết đích thân đi giám sát hành hình.

Thậm chí sau này khi Bạch Trạm bệnh nặng qua đời, cũng chính là Bùi Vân Xuyên đi theo Hoắc Quyết, ẵm đứa con trai mới ba tuổi của Bạch Trạm lên ngôi hoàng đế.

Cho dù đất nước có diệt vong, Bạch Trạm cũng không bao giờ để Bùi Vân Xuyên dễ dàng thoát khỏi.



Những năm này, hắn là tay sai của Hoắc Quyết, trở thành một phần của bè lũ hoạn quan bị người đời khinh rẻ.

Chỉ là hắn muốn sống, nên hết lòng trung thành, sai đâu đánh đó.

Còn ta, sau khi nhận lại Tống gia, liền đầu quân cho cửu phụ, trên danh nghĩa trở thành nghĩa nữ của thứ sử Lương Châu.

Tống gia những năm này bề ngoài ủng hộ Bạch Trạm, nhưng ta lại luôn ngấm ngầm vận chuyển vũ khí, thúc đẩy quá trình diệt vong của đất nước.

Thế nhưng khi đất nước diệt vong, ta đi khắp nơi tìm kiếm tung tích của Bùi Vân Xuyên, không tìm thấy hắn, lại trên đường về Lương Châu, nhặt được hắn.

Bao nhiêu sự trùng hợp ngẫu nhiên, ta chưa bao giờ muốn nghĩ sâu xa.

Thế nhưng vào dịp triều hội của triều đại mới năm nay sắp đến gần, ta vô tình nhìn thấy Bùi Vân Xuyên đưa gì đó cho một tên gia nhân.

Sau đó, ta tìm cớ bắt giữ tên gia nhân kia, tra hỏi ra hắn là do thám của hoàng đế, cũng từ tờ giấy mà hắn đưa đi mà phát hiện ra chữ viết của Ôn Mẫn.

Chẳng qua là Bùi Vân Xuyên đọc, Ôn Mẫn dựa vào đó mà ghi chép lại hành tung của ta mỗi ngày.

Ôn Mẫn và Bùi Vân Xuyên, kỳ thực đều là người do tân đế phái đến giám sát ta.

Ta cũng không làm gì khác, chỉ là sau khi tắt đèn một hôm, lại một lần nữa lẻn vào phòng của Bùi Vân Xuyên.



Những năm gần đây hắn sống không được sung sướng, người gầy đi nhiều, ôm vào chẳng còn bao nhiêu thịt, lúc này đang ngủ say, lại bị ta ôm trọn vào lòng.

Hắn tự thân cũng cảm thấy bất lực, ban đầu còn giãy giụa chống cự một hồi, sau cũng đành thôi.

Nhưng hôm nay ta lại cố chấp hơn ngày thường, đến khi y phục trên người Bùi Vân Xuyên bị lột sạch mới hoàn toàn tỉnh táo lại.

Nụ hôn kia đã dày đặc từ xương sống uốn lượn mà lên, dường như không có ý định dừng lại.

Rồi sau đó môi ta dừng lại ở vết sẹo cũ bên cổ hắn.

Hắn muốn lật người đẩy ta ra, nhưng sức lực hắn bây giờ nhỏ bé đến đáng thương, không thoát ra được.

Hắn chỉ có thể run giọng hỏi: "A Nhu, ngươi đang làm gì vậy?"

Ta hoàn toàn không có ý định trả lời, ngược lại khi hắn càng giãy giụa kịch liệt thì càng mạnh mẽ bẻ cằm hắn, ép buộc hắn cùng ta môi lưỡi quấn quýt.

Người như Bùi Vân Xuyên là không có tình dục.

Nhưng ta là nữ nhân, ta thậm chí không ngại tìm kiếm sự an ủi trên thân thể kẻ hoạn quan như hắn.

Mười năm trước ta cũng từng hôn Bùi Vân Xuyên như vậy, lúc đó hắn chỉ biết run rẩy giọng khóc, cầu xin ta buông tha hắn, người cũng đã sớm mất đi sức lực phản kháng.

Nhưng lần này lại khác.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv