Phạm vi cô dọn dẹp rất lớn, bởi vì nhà gần rừng rậm, lần này dọn dẹp có thể nói là mở rộng tới sát bên rừng rậm.
Lần đầu tiên tới gần khu rừng rậm bên này, Mai Lật ngoài ý muốn phát hiện một mảng sườn núi hướng về phía mặt trời, nơi này bị cỏ dại bao trùm còn bày rất nhiều hòn đá nhỏ.
Những cục đá to bằng bàn tay, một cục tiếp một cục, ở trên sườn núi hợp thành một số vòng tròn.
Mai Lật dọn sạch cỏ dại, mới nhìn thấy những cục đá xếp thành vòng.
Đây hiển nhiên là do người làm, người trấn trên hầu như không tới gần chỗ này, cho nên rất có khả năng là Mellie lúc trước bày ra.
Cô ấy không có đồng bạn, có lẽ ngày trước sẽ một mình trộm ở chỗ này nghịch đá, tự tiêu khiển.
Loại việc này, Mai Lật trước kia cũng từng làm, hiện tại bỗng nhiên nhìn thấy cái này, còn có chút cảm giác thân thiết.
Nhìn cục đá bị mình không cẩn thận đá lệch, Mai Lật kéo váy ngồi xổm xuống, nhất nhất cầm lấy chúng, bày thành một hình đóa hoa thật lớn.
Vòng tròn hỗn độn biến thành một đóa hoa hoàn chỉnh, một cái nhụy hoa, sáu cánh hoa, ở trên sườn núi dọn sạch cỏ dại thấy rõ dị thường.
Mai Lật tùy tay bày xong đồ án, cầm theo máy cắt cỏ quay về trong nhà. Sử dụng một ngày, máy cắt cỏ cầm tay đơn sơ này yêu cầu phải sửa chữa.
Màn đêm buông xuống, trên bầu trời xuất hiện một vòng trăng tròn tròn, ánh trăng sáng ngời chiếu vào rừng rậm và trên sườn núi, những cục đá màu trắng bình thường vào ban ngày không thấy gì nhưng trong ánh trăng tản ra ánh sáng trắng.
"Đinh linh --"
"Đinh linh -_"
Rừng rậm truyền ra tiếnh vui đùa ầm ĩ thật nhỏ, dường như là một đám người nho nhỏ đang nhỏ giọng nói chuyện.
Trong bụi cỏ ngả nghiêng, bỗng nhiên ấn xuống một dấu chân nho nhỏ màu trắng, tiếp theo, dấu chân càng ngày càng nhiều, những dấu chân kéo dài đến bên những cục đá xếp thành hình hoa, một cái đầu nho nhỏ bỗng xuất hiện ở trong phạm vi đồ án hình bông hoa đó.
Đó là một vật nhỏ bằng bàn tay, thân thể giống hoa linh lan, tứ chi gầy nhỏ, đôi mắt chiếm cứ nửa khuôn mặt.
Nó đứng ở trên một cục đá đang sáng lên, xoay người vẫy vẫy tay về phía sau. Chỉ một lát, liền có mấy vật nhỏ khác bộ dáng tương tự nó cũng xuất hiện ở giữa đồ án đá.
Chúng nó xoay vòng quanh đồ án hoa bằng đá.
"Hoa thật xinh đẹp ...”
"Đây là lễ vật cho chúng ta sao ...”
"Ha ha ha "
"Là ai dùng cục đã yêu tinh làm cái này cho chúng ta?"
"Ta thích cái đồ án này, ta muốn mang cô về rừng rậm ...”
Các yêu tinh đêm trăng nho nhỏ chuyển vòng quanh nhữnh cục đá phát ra quang mang, vui cười, một yêu tinh đêm trăng trong đó nói xong câu kia, chúng nó tụ tập bên nhau, phát ra tiếng cười thật nhỏ.
Mai Lật ở trong mộng vẫn luôn nghe thấy tiếng cười tinh tế, tiếng cười thực thanh thúy êm tai. Cô có cảm giác rất vui sướng, giống như có rất nhiều đồng bạn, cùng các cô ấy ca hát khiêu vũ, mọi người đều thực vui vẻ.
Căn phòng yên tĩnh, thiếu nữ nằm ở trên giường ngủ say đột nhiên xốc chăn lên, ngồi dậy, cô nhằm mắt, trên mặt mang theo mỉm cười, rời khỏi phòng, đi xuống lầu, đi đến triền núi trong bóng đêm.
Từng bước một, mãi đến khi mũi chân đá vào một cục đá, cô mới đột nhiên chấn động, mở mắt ra.
Đỉnh đầu ánh trăng tròn lại sáng, gần chỗ rừng rậm hiện ra vầng sáng mông lung, gió đêm nhu hòa, chóp mũi ngửi được mùi hoa không biết tên.
Cô đứng ở trước triền núi ban ngày đã làm cỏ, trước mắt là bông hoa cô dùng đá xếp ra.
Mai Lật mê mang trong một chớp mắt, cô nhớ rõ mình êm đẹp đang ngủ, sao vừa tỉnh lại thì đứng ở chỗ này?
Cảm giác váy ngủ bị kéo, Mai Lật cúi đầu nhìn, thấy mấy vật nhỏ kỳ kỳ quái quái đang tắm góc váy ngủ của mình, ý đồ lôi kéo cô tới chỗ bông hoa xếp bằng đá.
Chúng nó nói thật nhỏ:
"Mau tới, trở thành đồng bọn của chúng ta ”
"Mau tới, trở thành đồng bọn của chúng ta ”
"Mau tới, tiến vào rừng rậm, trở thành một thành viên của chúng ta “
Đây lại là thứ gì?
Mai Lật hoảng sợ, giữ chặt váy ngủ của mình lui về phía sau thật nhanh.
Mặc kệ chúng nó là cái gì, nửa đêm cô xuất hiện ở chỗ này, khẳng định là chúng nó làm.
Nhưng hiện tại cô trải qua chuyện quái vật đầm lầy và phu nhân Pegg, đã không phải chỉ mấy cái vật nhỏ này có thể hù dọa đến.
" Không được, các ngươi tự mình chơi đi, ta phải đi về ngủ.” Cô bình tĩnh nói, xoay người liền muốn đi về phía ngôi nhà ở bên kia.
“ Không được, không thể cự tuyệt lời mời của yêu tinh đêm trăng!”
Thanh âm tinh tế tựa hồ có chút tức giận, Mai Lật chỉ cảm thấy cánh tay và chân mình như tự có ý thức, chúng nó bị những vật nhỏ đó lôi kéo, chậm rãi bước vào giữa đóa hoa xếp bằng đá.
Lúc này, cách đó không xa rừng rậm sàn sạt rung động, yêu tinh đêm trăng mới túm Mai Lật vui sướng mà khiêu vũ, đột nhiên toàn bộ dừng lại, phát ra vài tiếng kêu thét.
"A! Đồ vật bẩn thỉu tới!”
"Ta ghét nhất bùn!”
"Hôm nay là đêm trăng, trời lại không mưa, đồ vật bẩn thỉu sao lại từ đầm lầy ra được!”
"Chán ghét!”
Đám vật nhỏ phát ra thanh âm ồn ào mà hoảng loạn.
Mai Lật gian nan ngẩng đầu, nhìn thấy nơi xa bên cạnh rừng rậm u ám, xuất hiện một cái bóng người cao gầy chậm rãi di động. Theo hắn tới gần, hơi thở ướt át của hơi nước và cỏ xanh ập vào trước mặt, đất hoang cách đó không xa mọc đầy cỏ dại biến thành vũng bùn lầy lội.
Mấy vật nhỏ bên cạnh thấy thế, kêu đến lớn tiếng hơn nữa, chúng nó buông Mai Lật ra, như là mấy con đom đóm loang loáng, vội vội vàng vàng biến mất trong rừng rậm mông lung.