"Đời sống hơi lộn xộn nhưng con người tạm ổn. Ít nhất chưa thấy hắn đùa giỡn tình cảm của ai bao giờ."
Bao nuôi tình nhân cái chuyện này thật ra chỉ giống như nhu cầu cuộc sống thôi. Tình nhân chỉ là để phát tiết khí huyết nam nhân phương cương, không có gì đáng nói. Không phải ai cũng sẽ giống hắn. Mà Khương Sầm cũng không phải không có nhu cầu, hắn chỉ là không có hứng thú với chuyện như vậy, lại còn bởi vì nhiều nguyên nhân mà chưa từng tiếp xúc với ai. Bạch Thụy đúng thật là ngoại lệ duy nhất của hắn. Cho nên cậu khác biệt.
"Nhưng nếu hắn thích tiểu Sầm thì sau này không thể qua lại với người khác nữa."
Điều này là đương nhiên. Nếu hắn còn tiếp tục dây dưa với người khác, chưa nói tới hiện tại tiểu Sầm không có ý gì với hắn, Bạch Thụy cũng sẽ triệt để cho hắn rớt từ vòng gửi xe luôn.
Khương Sầm không bày tỏ gì về chuyện này hết. Dù sao việc Phương Thần bỗng nhiên bày tỏ thích tiểu chút chít kia hắn còn cảm thấy không tin được, ai biết thực hư thế nào. Nhưng hắn vẫn không định quan tâm chuyện này, đó là vấn đề của Phương Thần và tiểu tử kia. Trừ khi có liên quan đến tiểu minh tinh nhà hắn thì lúc đó mới có chuyện của hắn.
Tiểu Sầm đầu óc trống rỗng ôm miếng bánh quy ai đó mua cho nó vô thức gặm. Một lát sau nó nghĩ, hay là thôi đi, nghĩ nhiều làm gì. Cứ y như chủ nhân nó, tới đây hay tới đó. Có khi tên kia chỉ là nói đùa...
Cứ như vậy, chỉ một chút sự cố nhỏ lại không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của họ. Nhưng sau đó Phương Thần cứ dăm ba hôm lại đến tỏ ý muốn đưa tiểu Sầm ra ngoài chơi. Bạch Thụy không nói tiếng nào đưa chuột cho hắn. Tiểu Sầm lại không từ chối nên cậu không định nói gì chứ không nói là cấm cản.
Cứ như thế, thời gian dần trôi đi.
Bạch Thụy đều đúng hạn đi tham gia ghi hình Minh Tinh Đại Chiến tập ba như lịch trình. Lần này cậu và Đường Ca không được may mắn như hai lần trước, không được hạng nhất. Có điều thành tích của họ vẫn rất khả quan khiến cho tích điểm họ có vẫn đứng đầu sáu nhóm người với móc là mười. Trong tập ba này không hề có sự xuất hiện của Tiêu Hằng, đám người đã trải qua một lần cho nên nhanh chóng tiếp nhận người mới. Ấy vậy mà sự thay đổi này lại tạo nên chiến tích đáng nể cho đội của Lục võ sư. Đúng thật là có một đồng đội đáng tin thì thành tích cũng sẽ khác. Nhờ trận đứng đầu này mà đội của anh ta đã rượt theo đội của Đường hạ với số điểm là bảy. Đội Đường Hạ lần trước được năm điểm lần này chỉ thêm hai.
Trước khi Bạch Thụy đi ghi hình tập ba cậu đã nhận được thông báo chính xác từ phía Giảng đạo. Bạch Thụy chính thức nhận vai chính cho bộ phim mới mang tên Cùng Đường của ông. Bộ phim sẽ chính thức mở thử vai vào cuối tháng này nhưng phải một tuần nữa bộ phim mới được công bố. Không biết những người khác thế nào nhưng Bạch Thụy đã được nhận trước kịch bản. Thế là từ giờ cậu đã có việc để làm ngoài ăn và ngủ, lăn lộn với ai kia. Cậu cũng có hơn nữa tháng để xem xét kịch bản, thấu triệt nó.
Những ngày sau đó Bạch Thụy lại theo Sùng Minh đi chụp hình cho thương hiệu cậu ký kết. Bởi vì cậu dần dần có fan nên doanh thu bán ra cũng khả quan. Dưới bàn tay của Khương Sầm, Bạch Thụy không thiếu làm người đại diện cho thương hiệu lớn. Dần dần, khuôn mặt của cậu nhanh chóng xuất hiện trên những con đường của Hoa quốc.
Theo sự đi lên của cậu không thiếu người đem nó liên hệ đến Trác Dịch, người đang làm mưa làm gió trên bảng hot search. Nói ra thật không dám tin, tin tức kia tuy đã được phòng công chúng của Trác Dịch đăng tin nói rõ cùng Trác gia trợ lực đè xuống nhưng nó vẫn là hot đến tận bây giờ. Không chỉ vậy nó còn ổn định trên bảng hot search ở vị trí thứ ba. Nhìn thế này nhiều người sẽ lập tức cảm thấy có vấn đề, sau đó là một trận bàn tán xem Trác Dịch đang đắc tội với ai mà bị ghim như vậy. Không thiếu người nghĩ đến kim chủ sau lưng Bạch Thụy. Trong lúc vô hình tuy Bạch Thụy không nói gì nhưng việc cậu bị bao nuôi cứ như ván đã đóng thuyền rồi vậy.
Còn đối với Trác Dịch, hắn không khó đoán việc này là do ai làm.
Trác Dịch sau đó ở bên mạng vẫn là bán cái thảm với fan dù hắn không trực tiếp đụng đến cậu. Nếu không phải lâu lâu Sùng Minh vẫn nói cho cậu biết người này ở trên mạng luôn tương tác với fan couple của hai người thì cậu đều nghĩ hắn đã buông tay. Hiện tại điều này chứng tỏ hắn vẫn chưa từ bỏ ý đồ.
Bạch Thụy vốn là không có tâm để ý. Nhưng lại bởi vì một biến cố bỗng nhiên đột phát mà không thể không nhớ tới người này. Cậu nghĩ trước khi người này quay phim ở thành phố H, lại trở về S thị cậu mới có khả năng nhìn thấy hắn. Ai biết...
Thật ra chuyện mới đầu chẳng liên quan gì đến hắn, chỉ là Bạch Thụy bất chợt bị Khương lão gia tử gọi đi thôi.
Hôm đó Bạch Thụy đúng hẹn theo Sùng Minh đi chụp hình thương hiệu. Nhưng thời điểm họ vừa mới xuống khỏi xe bảo mẫu thì trước cửa xe đã có hai người vệ sĩ mặc áo đen đem họ chặn. Đồng thời xung quanh xe họ cũng đều có người bao vây. Tình hình diễn ra bên đường người xe đi lại cho nên nhanh chóng thu hút sự chú ý của người khác. Sùng Minh ở một bên nữa lo lắng sự việc làm lớn sẽ thu hút giới báo chí, nữa lại không muốn Bạch Thụy bị mang đi. Nhưng hắn muốn gọi cho Khương Sầm lại bị đối phương giằng lấy điện thoại không cho gọi, cả điện thoại của Bạch Thụy đều bị họ mạnh mẽ cướp đi. Tuy tạm thời họ còn chưa cưỡng ép Bạch Thụy đưa đi nhưng thái độ cứng rắn ngăn bọn họ ở đây, chính là nói không đi không được.
"Dẫn đường đi."
Cuối cùng Bạch Thụy lạnh lùng lên tiếng chấm dứt trận đôi co tốn thời gian này.
"Bạch Thụy..."
Sùng Minh còn muốn nói gì nhưng bị cậu chặn lại: "Cứ như vậy mãi không được. Tôi lại không tin ông ta dám làm gì mình. Anh đừng lo."
Nếu không phải sợ làm căng lên cậu đã đánh lên với đám người này rồi. Cậu mới không sợ nhiêu đây người đâu. Nhưng như cậu đã nói, cậu không tin ông già kia dám làm gì cậu. Mà lỡ có chuyện đến lúc đó cậu phản kháng vẫn được. Nghĩ như vậy cậu theo hướng tay mời vẫn khá là lịch sự của một người vệ sĩ mà tiến lên xe của họ. Sùng Minh đều là bị ép đi theo. Chắc họ sợ hắn sẽ báo tin cho Khương Sầm. Lần này họ đi không có mang theo tiểu Sầm, nếu không có thể để nó đi báo tin. Tuy cậu không sợ nhưng lại không muốn ai đó lo lắng.
Cứ thế, Bạch Thụy bị mang đến đại trạch Khương gia.
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Sùng Minh nhìn mà không khỏi bĩu môi khinh thường. Không sợ người ta biết mà không cho hắn gọi cho Khương tổng. Đối với chuyện này thật ra Bạch Thụy có lý giải khác. Cậu cho rằng đối phương chỉ nghĩ yên tĩnh, một mình nói chuyện với cậu. Nếu Khương Sầm đến phá đám thì không thể nói được gì. Bạch Thụy chỉ là tò mò không biết đối phương sẽ nói gì với cậu.
Bạch Thụy hai người bị mời đến phòng khách của Khương gia. Ở nơi đó Khương lão gia tử vẫn giống như lần trước ngồi bên cửa sổ đón nắng. Nhàn nhã như một ông lão bình thường nhưng đã định là không bình thường vì nơi này chỉ có mình ông. Người già lớn tuổi thích hợp nhất là có con cháu xung quanh vây quần. Cho dù Bạch Thụy không hiểu gì thì cậu tự khắc cảm giác được không khí thê lương mù mịt trong căn nhà này. Không khí ở đây cậu không thích, đương nhiên đối với người sống ở đó cậu cũng không thích nốt.
Hai người được đưa đến trước mặt Khương lão gia tử.
Bởi vì đó không phải nơi tiếp khách gì cho nên hai người họ đều đứng như vậy, bên cạnh một ông già gần đất xa trời nhưng vẫn tràn đầy hùng tâm tráng chí, trong đầu nhiều đường ngang ngõ dọc. Chính là nói tâm tư sâu nặng.
Khương lão gia tử giống như không có phát hiện ra sự tồn tại của họ mà từ lúc họ đến đều không hề lên tiếng. Bạch Thụy lại càng là im lặng không nói gì mà chỉ đưa tầm mắt ra ngoài cửa sổ, nơi Khương lão gia tử đang nhìn. Trong lúc nhất thời trong phòng một mãnh trầm mặc đến áp lực. Sùng Minh đứng phía sau Bạch Thụy đều là bất an lo lắng không rõ trong hồ lô của Khương lão gia tử bán muối gì. Hắn chỉ hi vọng Khương tổng nhanh chóng phát hiện ra khác thường mà đi tìm bọn họ.
Nhưng rõ ràng Sùng Minh đã nghĩ nhiều. Hắn chỉ cần dựa theo mấy phim hay chiếu trên mạng về những cuộc tình không môn đăng hộ đối mà phán đoán thì ít nhiều sẽ nghĩ được Khương lão gia tử định làm gì thôi. Thì cũng chỉ là muốn Bạch Thụy rời khỏi Khương Sầm thôi chứ còn gì nữa.
"Cậu là Bạch Thụy?"
Rốt cuộc ông già nằm kia đã chịu lên tiếng nói chuyện. Nhưng câu hỏi này lại không có người trả lời.
Bạch Thụy là không nghĩ nói lòng nói vòng. Đối phương cưỡng ép đem cậu đến đây chính là chuyện đôi bên không tình nguyện. Đối phương lại còn vòng vo tam quốc làm gì hỏi tên cậu... Thiết nghĩ đối phương đã sớm biết rồi đi. Thật là nhàm chán. Cậu mới không nghĩ theo lão chơi.
"Đúng là một tiểu tử cứng rắn."
Khương lão gia tử không được cậu hồi đáp thì nói với giọng điệu thưởng thức nhưng vào tai Bạch Thụy lại đầy giả tạo. Sau đó ông nói tiếp: "Như vậy lão già ta đây không nói nhiều nữa. Lão chỉ cần cậu rời khỏi Sầm nhi. Về phía nó lão sẽ giải quyết, hợp đồng bao dưỡng của cậu với nó sẽ chấm dứt từ đây. Sự nghiệp của cậu vẫn còn, Khương gia vẫn có thể tiếp tục cho cậu tài nguyên, còn lại đều dựa vào khả năng của cậu. Tôi đã nhìn thấy năng lực của cậu, thiết nghĩ một người đàn ông sẽ không muốn nằm dưới thân hầu hạ một người đàn ông khác..."
"Ai nói vậy?"