Nếu như đã yêu, cho dù người đó có đẹp hay xấu, có tốt hay không, ta vẫn sẽ yêu. Trong trái tim ta sẽ luôn tồn tại một chấp niệm - chấp niệm được hạnh phúc. Ai rồi cũng sẽ có cho mình một người bạn đời đúng nghĩa. Người đó sẽ cùng bạn sống cạnh nhau cho đến khi già đi, cùng mỗi ngày tâm sự với bạn, khiến cho bạn vui, khiến cho bạn buồn. Tất cả những điều đó, chẳng qua cũng chỉ là duyên phận. Nhưng duyên phận, một khi đã đến rồi, có muốn chạy trốn cũng không thể.
Cô yêu anh. Anh là nam thần trong lòng của cô, cũng là nam thần trong mắt tất cả nữ sinh. Mỗi lần nhìn thấy anh, trái tim của cô sẽ loạn nhịp, giống như nó đã sớm không còn là của cô nữa. Có lẽ, đây chính là sức mạnh trong tình yêu. Chỉ cần yêu một người, người đó làm điều gì cũng đều đẹp đẽ. Anh là mối tình đơn thuần của cô, là tuổi xuân mà cô luôn dũng cảm theo đuổi. Anh là ánh sáng của cuộc đời cô, soi sáng mãi cho đến khi cô không còn đủ sức chạy. Cô yêu anh, cô muốn cho cả thế giới này biết, cô yêu anh nhiều như thế nào. Cô sẽ chờ, một ngày nào đó, anh sẽ nhìn cô và mỉm cười, nói tiếng yêu thương.
Bình luận truyện