Những lời này, lại khiến cho Lăng Vũ Hi ngừng thở, không dám nói tiếng nào, trong sâu thẳm có chút sợ hãi Tiger biết rõ câu trả lời, rồi lại tự thấy mâu thuẫn. Bụng sớm muộn gì rồi cũng sẽ to lên, cũng không thể lừa được ai không phải sao?
Mà Úy Trì Thác Dã, đang do dự không biết có nên nói cho Tiger lý do anh muốn dẫn cô đi hay không, “Con còn nhỏ, chuyện người lớn chờ con lớn, tự nhiên sẽ hiểu rõ. Ngoan ngoãn nghe lời, ở lại đây nghỉ ngơi tốt cho tốt, được không?” Anh không hề phát giác ra giọng của mình đã trở nên nhẹ nhàng, giống như đang dỗ con của mình vậy. Anh đắp kín chăn cho cậu nhóc, mọi việc đều rất trôi chảy tự nhiên.
Ngực như có một dòng nước ấm quét qua, trái tim bé nhỏ của Tiger lập tức thấy ấm áp. Bỗng dưng, cậu nhoẻn miệng cười, tươi tắn sáng bừng lên như trăng lưỡi liềm, khác hẳn hình tượng cậu bé con đẹp trai lạnh lùng ngày thường của cậu: “Vậy hai người sẽ đến thăm con chứ?” Đột nhiên, cậu như hiểu ra, ít nhất papa và mama không tách nhau ra!
Đột nhiên, tim Úy Trì Thác Dã lập tức căng lên như dây cung, là anh bị hoa mắt sao? Nụ cười của nhóc Tiger này—— vậy mà lại khiến anh liên tưởng đến khuôn mặt tươi cười của con bé! Cũng đều cong cong như trăng lưỡi liềm, nụ cười tươi tắn sáng chói khiến cho người khác nhìn vào mở mắt không ra. Thì ra, cậu nhóc này cười lại đẹp như vậy! Anh âm thầm tán thưởng, gật đầu: “Sẽ.”
Tiger yên tâm, đôi mắt lóe sáng nhìn sang Lăng Vũ Hi.
“Cô không đi. Cô muốn chăm sóc con được không?” Lăng Vũ Hi dáng vẻ đáng thương cúi gầm mặt, ánh mắt tha thiết nhìn Tiger, như thể mong chờ cậu mở miệng giữ cô lại. Như vậy, thì bọn họ mới có thể đứng cùng trận tuyến.
Ai ngờ ông trời con này lại lắc đầu. Tuy điều cậu khát vọng nhất chính là papa, mama thêm cậu, ba người ở cùng với nhau, nhưng papa lại không cần cậu. Dù sao cũng tốt hơn là không cần mama, đúng không? “Con sẽ ngoan.”
Tia hy vọng yếu ớt trong nội tâm của cô, biến mất tăm sau câu nói của Tiger. Cô giống như một quả bóng xì hơi, ngây ngốc lắc đầu lẩm bẩm: “Không, tôi không muốn đi cùng anh ta…”
“Cậu chủ, xe đã chuẩn bị xong!” Ngoài cửa vang lên một giọng đàn ông trầm trầm, cung kính nói.
Úy Trì Thác Dã nhíu mày, không quay đầu lại, nghe giọng liền biết là tài xế Tiểu Mã: “Dẫn cô Lăng xuống dưới trước.” Câu mệnh lệnh dứt khoát rõ ràng, cảm giác ép buộc chỉ mình Lăng Vũ Hi mới hiểu được. Nếu cô không ngoan ngoãn nghe lời, anh ta sẽ có cách đối phó cô!
Cô thất hồn lạc phách, tuyên bố trận này cô đã bị bại trận. Hai chân cô cứng ngắc bước không nổi một bước, hít sâu một hơi. Cô quay sang anh, mặt sượt qua bên mặt anh nhẹ giọng nói: “Tôi biết ngày hôm nay anh… Xin đừng nói, được không?” Trong lòng tự nhủ: Xin đừng tàn nhẫn báo tin này cho Tiger, được không?
Cách ăn mặc này của anh luôn nhắc nhở cô, hôm nay là ngày tốt của anh, cực kỳ giống bạch mã hoàng tử. Nhưng tiếc rằng, công chúa không phải là cô, như trong các câu chuyện cổ tích, công chúa là Tuyết Nhi! Nghĩ như vậy, nhưng vẫn làm tim cô đau thắt, chỉ cố ép mình nuốt nước mắt vào trong. Cô tự nhủ, không thể lại khóc vì anh ta!
Úy Trì Thác Dã có chút kinh ngạc không ngờ cô lại biết hôm nay là lễ đính hôn của anh! Nhưng vẫn tỉnh bơ, anh quay đầu, đuôi lông mày nhếch lên, “Em biết điều kiện của tôi, chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời.”
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô, trên mặt còn có vài chổ tróc da, cô lại thêm tiều tụy rồi. Cảm giác đau lòng xông thẳng lên đầu, nhưng anh quyết định bỏ qua. Anh nhớ rõ ràng, hôm nay là lần đính hôn thứ hai của anh và Tuyết Nhi. Lần này, anh không cho phép lại xảy ra cái sai sót gì!
Thôi vậy, cô từ bỏ chống đối, quay đầu nhìn thoáng qua Tiger: “Hứa với Vũ Hi, chăm sóc tốt bản thân, chờ cô tới đón con, được không?” Cô tin, nhất định sẽ có ngày, chỉ cần cô sinh con cho anh, cô có thể vĩnh viễn được tự do!
Nhưng hai chữ tự do này, lại giống như một câu thần chú, khắc sâu vào mỗi một tấc da thịt cô, dù cho đau đớn rét lạnh thấu xương, cô vẫn luôn khát vọng!
Sóng mũi Tiger bỗng thấy chua xót, thật không nỡ để cô đi, nhưng: “Con sẽ ngoan ngoãn.” Cậu hứa.
Sau khi nghe được câu trả lời của cậu, nhân lúc nước mắt chưa kịp tràn mi, cô không quay đầu lại chạy thẳng ra cửa.
Tài xế Tiểu Mã lập tức cung kính nói: “Cô Lăng, mời đi theo tôi.”
Tiger nhìn theo bóng lưng cô biến mất sau cánh cửa, nước mắt óng ánh như pha lê trào ra khỏi hốc mắt, ánh mắt lưu luyến không rời, nhìn về phía người đàn ông cao lớn phía trên đầu: “Ông sẽ đối tốt với cô ấy chứ, phải không?”
Anh im lặng mất ba giây: “Đúng vậy, điều kiện tiên quyết là, cô ấy không được vượt quá giới hạn của ta!”
Đây là lời hứa của anh. Cho tới bây giờ anh chưa từng bạc đãi người phụ nữ của mình. Bao gồm cả Lăng Vũ Hi. Nếu như cô ấy nghe lời, thì anh cũng sẽ không dùng cách thức uy hiếp này.
Anh sẽ đối tốt với cô, dù sao cô còn đang mang thai con anh. Đây cũng chính là lý do anh muốn dẫn cô trở về! Trong nhà có thím Lâm và Tuyết Nhi trông chừng, hơn nữa còn đặc biệt chăm sóc, anh mới có thể yên tâm một chút. Nhưng điều kiện tiên quyết là, cô không được làm bất cứ chuyện gì vượt quá giới hạn của anh!
Thở dài một hơi thật sâu, Tiger lúc này mới thấy yên tâm. Tuy rằng cậu không hiểu rõ lắm giới hạn của papa là gì, nhưng chỉ cần papa hứa sẽ đối tốt với mama, là cậu thấy an tâm rồi! Sau đó, cụp mắt xuống, khóe miệng có hơi nhếch lên: “Con biết, cô ấy cũng thích ông.”
Câu nói bất ngờ này của cậu, khiến cho Úy Trì Thác Dã đột nhiên run lên: “Cũng?” Lông mày nhíu chặt, không hiểu tại sao trong lòng lại len lỏi cảm giác vui sướng, “Con nói, cô ấy yêu ta?”
Tiger vẫn còn đang đắm chìm trong ước vọng gia đình của mình, có papa, có mama, thật tuyệt vời. Cậu gật đầu, không để ý tới Úy Trì Thác Dã khóe miệng khẽ nhếch lên: “Đúng vậy, cô ấy yêu ông đấy!” Trong thế giới nhỏ bé của cậu, mama tất nhiên sẽ yêu papa, papa vốn cũng sẽ yêu mama, thật hạnh phúc, thật tuyệt vời! Cậu cũng rất yêu ba mẹ mình!
Ông trời con này không biết lời nói con trẻ của cậu, rơi vào lòng người nào đó, giống như những viên sỏi nhỏ nẩy trên mặt hồ tạo thành từng vòng gợn sóng.
Ngoài cửa sổ ánh nắng rực rỡ, gió nhẹ lướt qua, thầm thì những lời bí mật của gió, tâm trạng như đang bay lên, ông trời con nói, cô ấy yêu anh…