Sau khi tỉnh lại, Lý Tấu Tinh liền đối mặt với nụ cười ngu của Cố Vấn Thành.
Bờ mi xinh cong cong, đôi mắt đẹp híp lại thành một đường chỉ, từ trước đến giờ Cố Vấn Thành đều mang vẻ thần bí xảo quyệt, ấy thế mà cũng có một ngày trông ngu ngốc như vậy.
Lý Tấu Tinh cảm thấy buồn cười, anh đứng dậy từ trong lồng ngực Cố Vấn Thành, day day trán, "Cậu mơ thấy gì mà lại vui vẻ thế kia chứ?"
Cố Vấn Thành nén cười, "Tấu Tinh."
Hắn hết sức trịnh trọng thu tay về, rồi lại dán tới áp trán lại gần, "Bây giờ ở bên nhau luôn được không."
Nũng nịu, "Không muốn mười ngày nữa, mười ngày lâu quá."
Hình như tôi còn chưa đồng ý cậu đổi thành mười ngày mà?
"Tôi muốn em nhiều lắm luôn," Cố Vấn Thành nói khẽ, "Tôi biết biện pháp rồi, nhất định tôi sẽ có được em."
Giọng điệu cố chấp, quyết không lùi bước.
Lý Tấu Tinh bị câu nói này làm cho sặc, ho khan sặc sụa, bất an từ mạnh mẽ 1 làm vẻ mặt anh nhăn nhó, "Cậu biết biện pháp gì?!"
Còn cmn muốn anh?
Là ai cmn khai sáng cái này cho nam chính.
Biểu cảm Lý Tấu Tinh đổi tới đổi lui, "Đừng như vậy, Cố Vấn Thành, việc tốn thể lực như vậy cậu nên giao cho tôi thì hơn."
"Nhưng em chẳng biết gì cả," ít nhiều gì Cố Vấn Thành cũng còn có ba mươi tám năm kinh nghiệm sống, hắn cảm thấy mình thể nào cũng sẽ nghiên cứu ra phương pháp chính xác sớm hơn Lý Tấu Tinh một bước, "Ít nhất tôi còn biết phải dùng chỗ nào."
Tuy rằng không biết cụ thể dùng như thế nào, nhưng thất bại là mẹ thành công mà.
Ngoại trừ tờ trym* ra thì còn có thể dùng chỗ nào chứ?!
(gốc là 唧唧 - jījī - có nghĩa là tiếng kêu chít chít của côn trùng á, nhưng nó chẳng ăn nhập gì với câu này nên mình đoán tác giả đang dùng đồng âm chỉ cái ấy:v)
Thấy biểu cảm biến hóa của Lý Tấu Tinh Cố Vấn Thành vừa thỏa mãn lại vừa đau lòng, "Tất nhiên em không biết phải dùng nơi nào, tuy rằng có thể sẽ đau, nhưng tôi sẽ cố hết sức làm em thoải mái."
Lỡ đâu đè hỏng Tấu Tinh thì biết sao giờ? Cái mông không dễ khống chế lực độ, Cố Vấn Thành cảm thấy mình phải hoàn toàn nắm chắc rồi mới có thể ra tay một lần.
Ít nhất phải khiến cả hai thoải mái mới có khả năng tiếp tục nữa.
Hơn nữa... Hắn liếc mắt nhìn ba phần dưới* của Lý Tấu Tinh, nhíu mày, lớn như vậy, rốt cuộc phải làm sao đây.
(下三路 - gồm bụng, chỗ giữa và chân)
Đàn ông với đàn ông thật sự có thể ư? Giấc mộng dù sao cũng chỉ là giấc mộng, nhìn kích cỡ kia Cố Vấn Thành liền do dự. Trong mộng Cố Vấn Thành biết phải dùng cái mông, nhưng không chừng đây cũng chỉ là một phỏng đoán.
Song Lý Tấu Tinh bị những lời này của hắn dọa sợ lại hoàn toàn hiểu lầm, giật bắn cả người, chẳng nhịn được nữa mà vùng lên áp đảo Cố Vấn Thành, "Một tháng, một ngày cũng không thể thiếu."
Anh sẽ dùng một tháng này khiến Cố Vấn Thành cam tâm tình nguyện nằm hưởng thụ thoải mái.
Swarin không thể nhịn được nữa yếu ớt giơ tay lên, "Hey...?"
Động tác của Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành đồng thời khựng lại, lúc này bọn họ mới nhớ ra bên cạnh còn có một người, cùng nghiêng đầu nhìn về phía Swarin.
"..." Swarin tức thì trở thành tâm điểm cố ép mình giữ bình tĩnh, "Chúng ta có nên đi tìm bọn Lăng Niên trước không..."
"Khụ," Lý Tấu Tinh nghiêm trang đứng dậy, kéo Cố Vấn Thành, "Làm chính sự trước."
Cố Vấn Thành thở dài một hơi ở đáy lòng vì một tháng kia, lên tinh thần, "Tôi nghi ngờ bọn họ tiến vào một nơi có từ trường hỗn loạn."
"Trăm năm trước khi nguyên tố Nan bị cướp bóc hàng loạt sao Xá đã kích hoạt cơ chế tự bảo vệ, dưới sự điều chỉnh của nó từ trường ở tinh cầu này đã bị hỗn loạn, cũng không khó hiểu cho lắm," Cố Vấn Thành khẽ mỉm cười, tỏ vẻ đã liệu trước được, "Làm nhiễu từ trường của nó là được."
Lý Tấu Tinh, "Người bên trong từ trường không làm nhiễu từ trường được à?"
"Người trong đó," Cố Vấn Thành nói, "Giống như khi tôi là người trong cuộc, tôi còn tưởng rằng đối với tôi em chỉ là —— "
"Anh em," Lý Tấu Tinh tiếp lời, "Tình anh em, bé cưng Thành Thành, chúng ta chú ý đến tình hình được không?"
Cố Vấn Thành nở nụ cười.
Swarin đi theo phía sau bọn họ mặt không cảm xúc, trong mười mấy phút ngắn ngủi đã tự cảm thấy mình lớn lên vô cùng kiên cường.
...
Ba người Tế Du bị vây trong từ trường hỗn loạn lại một lần nữa lòng vòng tới bên cạnh hồ nước, bọn họ nhìn chằm chằm hồ nước mà phát sầu, "Liệu trong này cũng có tinh thạch năng lượng không?"
Lâu như vậy mà vẫn không ra ngoài được, người bên ngoài phải sốt ruột biết bao chứ.
"Không thể nào," tuy rằng ngoài miệng nói như vậy nhưng Hi Nam đã cởi vớ và giày ra, "Cứ thử trước rồi nói sau."
Hắn nhảy tõm xuống nước, mò mẫm từng chút một dưới đó, lúc hết hơi thì trồi lên khỏi mặt nước, "Bên dưới chẳng... Có gì..."
Cảnh tượng trên bờ đã xảy ra biến đổi, sương mù ngập tràn, dù là ban ngày nhưng trông đặc biệt âm u. Đây mới chính là cảnh tượng sao Xá bọn họ nhìn thấy khi xuống phi thuyền.
"Ôi đệt?" Vẻ mặt Hi Nam dại ra, rồi lại nhìn nhìn hồ nước phía dưới thân mình, "Vãi lòn!"
Khoảnh khắc Hi Nam biến mất, ánh mắt Lăng Niên và Tế Du sáng lên, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, cũng thả mình vào làn nước theo.
Ba người Lý Tấu Tinh vẫn còn đang đi sâu vào làn sương mù nhận được tin Lăng Niên truyền đến, "Chúng tôi đã về phòng, chờ các cậu quay lại."
Người ba người sũng nước, vội vã trở về phòng thay quần áo. Lý Tấu Tinh gật gật đầu rồi thả tay xuống, "Quay về thôi."
Swarin gật đầu, vẻ mặt dịu đi, vì lúc truyền tin ba người kia trừ cả người ướt như chuột lột ra thì không bị thương gì cả.
Cố Vấn Thành vẫn còn để ý tới kỳ hạn một tháng, bởi vậy có chút thờ ơ, "Đi thôi."
Bọn họ men theo đường cũ trở về, sau một tiếng cả nhóm cuối cùng tập hợp lại.
Ba người Lăng Niên thay nhau kể lại những chuyện bọn họ đã trải qua, "Chúng tôi nghi khu vực kia có rất nhiều nguyên tố Nan."
Swarin trầm tư, "Khả năng rất cao."
Mấy người im lặng một hồi, Lý Tấu Tinh mở miệng trước, "Nguyên tố đặc thù được bảo vệ sắp biến mất, chúng ta không cần nói chuyện này ra."
"Đúng," Tế Du tán thành, "Tuy khu vực kia rất lớn, nhưng so với số lượng bị cướp đoạt vẫn ít ỏi quá mức."
Đội nghiên cứu của Vưu Mông mất tận ba ngày mà chỉ tinh luyện được nửa ống nghiệm, trong thời đại tương lai khoa học kỹ thuật phát triển, có thể nhìn ra loại vật chất này khan hiếm cỡ nào.
Cố Vấn Thành ngồi trên ghế sô pha vắt chéo đôi chân dài, đầu ngón tay gõ gõ tay vịn.
Tầm mắt hắn chẳng dời khỏi người Lý Tấu Tinh, qua thời gian dài như vậy, mặt trời nhỏ của hắn vẫn cứ thiện lương như thế.
Toàn thế giới, người không muốn làm Lý Tấu Tinh tổn thương nhất chính là Cố Vấn Thành.
Nhưng hắn rất muốn Lý Tấu Tinh, muốn Lý Tấu Tinh thì phải để em ấy tiếp nhận lấy dục vọng của hắn.
Cố Vấn Thành nhăn mày.
Vì chẳng có kinh nghiệm nên hắn luôn muốn cùng đối phương luyện tập tìm ra phương pháp chính xác, thế nhưng Lý Tấu Tinh lại nói rõ phải đủ một tháng. Hắn không muốn đối phương ghét hắn, Cố Vấn Thành cảm thấy tiến thoái lưỡng nan.
Lý Tấu Tinh cảm giác được mình bị người ta dòm ngó.
Tập mãi thành quen, anh còn bày ra mặt quyến rũ nhất của mình với người nhìn trộm.
Quả nhiên, tầm mắt kia càng thêm nóng bỏng, nhóc biến thái nhìn trộm rất hưng phấn. Lý Tấu Tinh nhếch môi, cảm thấy mình cũng có chút biến thái.
Hơn nửa tâm trí anh đặt trên cuộc trò chuyện với đồng đội, vậy nên không nhìn thấy ánh mắt dần dần sâu thẳm của Cố Vấn Thành.
Cố Vấn Thành nghĩ ra được một phương pháp tuyệt vời.
Mặc dù trong vòng một tháng này "Cố Vấn Thành" không thể tìm Lý Tấu Tinh luyện tập cùng nhau để tìm ra phương pháp chính xác, nhưng "Wasser" thì có thể.
Thân là Wasser hắn có thể dùng thủ đoạn cưỡng ép, còn có thể khiến Lý Tấu Tinh vì đó mà thêm ghét "Wasser" hơn.
Hắn còn chưa quên sự đặc biệt mà Lý Tấu Tinh dành cho Wasser đâu.
"Người của quân đội sẽ rời đi ngay sau khi hoàn toàn tinh chế được Nan, nói là vì bắt Wasser, thế nhưng hiện giờ dường như bọn họ đã hoàn toàn quên mất mục đích ban đầu," các đồng đội tiếp tục bàn tán, "Chiếu theo tiến độ này, không quá một tuần nữa là bọn họ sẽ rời đi."
"Bọn họ ở đây lâu như vậy mà cũng không phát hiện từ trường hỗn loạn," Lý Tấu Tinh nửa đùa nửa thật, "Xem ra không có duyên phận với Nan ở khu vực này rồi."
Không giống với nhóm nam chính, ngay trong ngày xuống phi thuyền đã phát hiện ra Nan được sao Xá bảo vệ.
Sau khi quyết định làm thế nào, trên mặt ba người Lăng Niên hơi lộ vẻ mỏi mệt, mọi người ngừng thảo luận, bảo bọn họ đi nghỉ trước.
Ba người bọn họ không từ chối, dưới áp lực cả về thể xác lẫn tâm lý quả thực rất mệt mỏi.
Chờ sau khi bọn hắn trở về phòng, gian phòng chìm vào yên tĩnh. Lý Tấu Tinh đi tắm trước, tắm xong ra ngoài liền thấy có một bóng người đang đứng trước cửa sổ được che chắn kỹ càng.
Mặt đeo mặt nạ, lại hóa thân thành Wasser.
Wasser vừa nghe tiếng liền hơi nghiêng đầu lại, ỷ có mặt nạ và thân phận che đậy nên hắn bung lụa lắm, "Cậu bé ngoan, biết tôi sẽ tới nên đặc biệt tắm rửa chờ tôi đến à?"
Lý Tấu Tinh: "..."
Anh cầm lấy khăn mặt trên đầu, rất phối hợp lui về phía sau một bước, lộ ra ánh mắt cảnh giác, "Anh làm gì ở đây?"
"Cố Vấn Thành đâu? Anh làm gì cậu ấy rồi?"
Gương mặt tuấn tú dưới lớp mặt nạ lộ ra một nụ cười thỏa mãn, nhưng ánh mắt Wasser lại hơi nheo lại, ngón tay thon dài của hắn lướt qua phần môi của chiếc mặt nạ trắng tinh, "Cậu bé dấu yêu của tôi ơi, sao em chỉ quan tâm tới bạn cùng phòng của em thôi thế, chẳng lẽ em quên những hành động thân mật xiết bao mà ta đã từng rồi ư?"
Hắn cười khẽ, "Em như vậy, khiến tôi đố kị đến mức muốn giết người bạn cùng phòng kia của em luôn đó."
Mặt Lý Tấu Tinh không cảm xúc, lòng thậm chí còn cười chế nhạo.
Hỏi không vui, mà không hỏi cũng không vui.
Lòng đàn ông như mò kim đáy biển, nói đơn giản là thiếu dạy dỗ.
"Đừng nhìn tôi như vậy," Wasser khẽ thở dài một hơi, hắn chỉ chỉ giường Cố Vấn Thành, giọng tà ác, "Tuy đã bị tôi đánh ngất nhưng hắn cũng có thể nghe thấy giọng của chúng ta đấy. Bạn cùng phòng của em có thể biết rõ chúng ta đang làm gì, hắn sẽ chứng kiến tôi với em thân mật thế nào, vừa mới nghĩ thôi mà cả người đã tràn trề hưng phấn."
Hắn nói như thật vậy. Lý Tấu Tinh vô thức theo ngón tay hắn nhìn về phía giường Cố Vấn Thành, nơi đó đã được chuẩn bị thành một hình người.
Ngay khi anh vừa quay đầu nhìn sang, cả người bị Wasser đột nhiên đánh úp đè mạnh lên giường.
Rầm vang một tiếng, nếu như Cố Vấn Thành và Wasser thật sự là hai người, vậy tiếng động này nhất định sẽ truyền vào tai Cố Vấn Thành.
Wasser cũng cảm thấy như vậy, "Hắn biết chúng ta lên giường rồi, cậu bé ngoan."
Loại giọng điệu như thể có người thứ ba đang nhìn rất dễ sinh ra adrenaline.
Lý Tấu Tinh thật lòng cảm thán hắn thật biết chơi, "Cút ngay."
Wasser đưa đầu lưỡi ra, liếm lên cổ anh.
Lý Tấu Tinh, "Mặt nạ của anh ——" chẳng phải không thể duỗi đầu lưỡi ư?
Thế là, đã nghiện mà còn ngại, âm thầm mở một khe hở nhỏ ở phần môi của mặt nạ, đúng không?
Dưới bầu không khí này, Lý Tấu Tinh nhịn không được cười ra tiếng.
Có hơi buồn cười.
Wasser dùng đầu lưỡi chọt chọt vào trái cổ đang không ngừng run của anh, "Không ngoan."
Hắn đắm chìm trong tình huống ba người mình tự tạo, vừa lướt từ tốn trên cổ anh, vừa mỉm cười nói: "Bạn cùng phòng của em có thể nghe được âm thanh nhỏ xíu này không? Hắn có thể đoán được tôi đang làm gì với em không, đang chạm vào nơi nào của em, em nói thử xem, cực cưng, hắn có ghen tị đến phát điên lên không?"
Chủ đề của ngày hôm nay không phải hôn môi, mà là thử nghiệm.
Không thể dùng tinh thần lực trói chặt Lý Tấu Tinh lại, Wasser ghé vào bên tai anh, mang theo hơi thở nóng bỏng, "Cậu bé ngoan là phải nghe lời tôi, không được lộn xộn, mạng bạn cùng phòng của em còn nằm trong tay tôi đấy."
Vẻ mặt Lý Tấu Tinh phức tạp, không động đậy nữa.
Lòng Wasser tràn dâng ngọt ngào, hắn liếm một cái lên trái cổ anh tựa khen thưởng, từ từ đứng dậy. Lý Tấu Tinh không còn bị hắn đè ép cũng chẳng nhúc nhích nằm cứng đơ trên giường.
Nên làm gì đây?
Vài loại phương thức tiếp xúc cả hợp lý và không hợp lý thoáng hiện trong đầu Wasser, cái nào cũng thấy sai sai. Cuối cùng, Lý Tấu Tinh nhìn tên cướp vũ trụ này chậm rãi ngồi xuống với vẻ không dám tin.
Vô cùng khoa học, phương thức cực kỳ hợp lý.
Vừa vặn ngồi lên nơi đáng yêu hoạt bát kia, đôi chân dài ở hai bên không biết đặt vào đâu.
Hai lớp quần áo cộng lại, nhưng Lý Tấu Tinh thật sự rất bự, Wasser cảm thấy mình như đang ngồi trên một cục đá nổi cộm.
Tiếp theo thì? Nên làm gì nữa?
Sau khi ghi nhớ cảm giác này, Wasser bắt đầu suy nghĩ tới bước thứ hai.
Hắn cứ ngồi như vậy mà suy nghĩ, thỉnh thoảng chống cằm cân nhắc đôi chút, rặt vẻ đang nghiêm túc nghiên cứu khoa học.
Cút con mẹ mày nghiên cứu khoa học đi!
Lý Tấu Tinh sắp bùng nổ rồi!
Ai mà có ngờ nam chính lại có năng lực như thế!
Chỉ nhìn thôi mà đã kích thích rồi, nơi đó của anh chẳng phụ danh hiệu hoạt bát đáng yêu chút nào, đã dần dần thể hiện mình hoạt bát đáng yêu biết bao.
Hoạt bát đến độ ngóc đầu chạm vào cái mông nhỏ non mềm nhiều thịt của hắn.
"Hửm?"
Wasser đờ người, nhiệt độ cục đá bị hắn ngồi lên sao mà nóng thế.
- ---------------------------------------------------------------------------
Tác giả: Lý Tấu Tinh:... Tui khổ quá mà
D.: Do mình để xưng hô tùy theo hoàn cảnh nên xưng hô chương này có hơi loạn ạ