Thẩm Vu Quy nghe đến đó, cười nói: “Đây là chuyện riêng giữa hai người, hơn nữa sức khỏe của lão phu nhân không tốt, tôi vẫn không nên quấy rầy bà ấy.”
Lão phu nhân ở trong viện dưỡng lão, hai lần cô gặp bà, cô đều thấy sắc mặt bà rất kém, sức khỏe thật sự không tốt. Mà lão phu nhân lại đối xử với cô thật lòng, Thẩm Vu Quy sao có thể nhẫn tâm lợi dụng bà?
Quản gia cười thoải mái: “Thẩm tiểu thư nói đúng, cô ăn sáng chưa? Tôi thấy họ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, có lẽ sáng nay sẽ làm bánh bao hấp…”
Thẩm Vu Quy nhất thời hưng phấn: “Tôi thích nhất là bánh bao hấp trong nước.” Nhưng lại có chút mất mát nói: “Tôi không thích ăn ngừng, bên trong bánh bao hấp nhất định sẽ bỏ gừng…”
Hai người vừa nói vừa đi, trong vườn hoa, một bóng người cao lớn dần dần xuất hiện.
Phí Nam Thành đứng đó, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng cô.
Anh vẫn cho rằng, người phụ nữ này nịnh nọt bà là vì muốn tới gần anh, thật không nghĩ tới mình lại hiểu nhầm cô…Nhưng nếu như thế, vì sao bà nội lại vẫn muốn anh đính hôn với cô?
Có phải trên người cô có bí mật gì không muốn cho ai biết hay không?
……………..
Thẩm Vu Quy đi vào phòng khách, ngồi ở trên sofa một lúc liền nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, cô vội vàng đứng lên, quay đầu nhìn thấy Phí Nam Thành vừa đi chạy bộ về.
Mái tóc ngắn của người đàn ông ướt dẫm, vừa đi vừa cầm khăn lau, anh mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, khiến anh thiếu đi sự ổn trọng, nhiều hơn mấy phần tinh thần phấn trấn, nhìn anh như thế này, nói anh là sinh viên đại học cũng có người tin.
Chẳng qua điều khác biệt với sinh viên đại học chính là trên gương mặt anh tuấn của anh, ánh mắt anh vô cùng kiên nghị và thâm thúy, cả người lộ ra cảm giác xâm lược.
Thẩm Vu Quy ngoan ngoãn chào hỏi một tiếng: “Anh đã về rồi.”
Nghe thấy giọng nói của cô, Phí Nam Thành dừng bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua cô một chút, không nói câu nào, trực tiếp đi qua Thẩm Vu Quy, lên thẳng trên lầu.
Bảo mẫu đi theo sau anh, giúp anh chuẩn bị quần áo sạch sẽ và đồ rửa mặt, đang muốn xuống lầu, Phí Nam Thành đột nhiên nói: “Hôm nay bữa sáng ăn bánh bao hấp sao?”
Bảo mẫu cười nói: “Đúng thế thưa tiên sinh, hiện tại đang làm, trong lúc anh tắm rửa xong, chúng tôi đã làm xong.”
Phí Nam Thành gật đầu, cầm lấy đồ rửa mặt, đi vào nhà tắm, thản nhiên nói: “Hôm nay đừng thả gừng.”
Bảo mẫu sững sờ: “…Vâng.”
Trong nhà tắm, nước ấm áp xả xuống, Phí Nam Thành đang tắm rửa, bỗng nhiên động tác dừng lại.
Anh không cho gừng, tuyệt đối không phải vì cô không thích ăn, mà chính là lần trước bánh bao hấp gừng, vị quá nồng…
Thẩm Vu Quy ngồi trên ghế sofa.
Cô nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý đến cô, cô lập tức cầm di động lên, chụp một bức ảnh, cố gắng chụp hết khung cảnh phía sau, sau đó chuẩn bị đăng lên trang cá nhân: “Buổi sáng hẹn hò.” [kèm ảnh]
Đang muốn gửi đi, đột nhiên cô nghĩ đến cái gì, vội vàng mở ra, chặn Phí Nam Thành lại, lúc này mới đăng lên.
Cô vừa đăng chưa tới hai phút, wechat của cô liền nhận được tin nhắn từ Thẩm Thiên Hạo: “Từ Tâm, buổi sáng đi ra ngoài con nhớ mặc thêm áo, cẩn thận bị cảm lạnh.”
Thẩm Vu Quy nở nụ cười gằn, dạng quan tâm này khiên cho cô cảm thấy buồn cười, nhưng lại thấy đau xót thay cho chị, bởi vì chị và Thẩm Thiên Hạo nói chuyện trên wechat, đây còn là lần đầu tiên ông ta quan tâm đến chị.
Thẩm Vu Quy suy nghĩ một chút, trả lời lại.