*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếc là hai người này cảm xúc vẫn luôn rất kích động, cuối cùng không còn cách nào khác các bác sĩ phải tiêm một liều thuốc an thần.
Xem ra khả năng đạt được manh mối từ hai người này chắc là con số không, cuối cùng chúng tôi chỉ có thể gửi hi vọng Lương Hiên có thể cung khai. Sau đó chúng tôi từ bệnh viện chạy về Cục cảnh sát, cùng với Bạch Kiện thẩm vấn Lương Hiên.
Tổ chất tâm lý của tên này cao bất bình thường, bị bắt tại trận mà vẫn có thể bình tĩnh nhìn chúng tôi, không hề có chút bối rối.
Bạch Kiện vỗ mạnh bàn một cái rồi nói: “Hai người phụ nữ trong hầm ngầm của biệt2thự là ai? Nhân lúc chưa xảy ra án mạng hãy thành thật khai báo đi!” Mặt Lương Hiên không biến sắc nói: “Biệt thự nào cơ? Phụ nữ nào cơ? Tôi không biết anh nói gì?”
Bạch Kiện tức giận chỉ vào hắn ta: “Đến lúc này rồi mà vẫn cãi chày cãi cối! Vừa rồi đồng nghiệp của tôi đã lấy mẫu ADN của anh rồi chứ? Rất nhanh chúng tôi sẽ biết đứa bé trong bụng Triệu Á Bình có phải con anh hay không?”
Nhưng Lương Hiên lại bình thản nói: “Vậy thì sao? Điều này nhiều nhất chỉ có thể chứng minh tôi và Triệu Á Bình từng quan hệ với nhau, coi như cô ta có thai con của tôi thì sao? Tôi8đâu có giết người!”
“Hai người phụ nữ trong tầng hầm thì sao? Anh giải thích thế nào?” Bạch Kiện lạnh lùng hỏi. “Cái này càng dễ giải thích, biết đâu thằng nhóc Lương Kha này thích chơi trò bắt cóc huấn luyện nô lệ tình dục!” Lương Hiên nhún vai nói.
Tôi thấy tên này đang chối bỏ trách nhiệm, cái gì đều không muốn nhận! Đừng có mơ nhé, thế là tôi nhắn tin cho Bạch Kiện bảo anh ta nói với Lương Hiên, cảnh sát đã để bác sĩ chọc ối hai người phụ nữ đó và lấy được ADN của thai nhi, chỉ cần so sánh sẽ rất nhanh biết cha của đứa bé đó là ai...
Bạch Kiện đọc tin nhắn xong liền hừ một2tiếng với Lương Hiển: “Bệnh viện vừa rồi đã chọc ối cho hai người đó, thành công lấy mẫu ADN của thai nhi, anh đoán thử xem ai là cha ruột của chúng?”
Lương Hiên nghe thể sắc mặt khẽ biến, dù sao nếu như chứng minh được cha hai đứa bé này chính là hắn, vậy hắn sẽ rất khó thoát.
Bạch Kiện thấy Lương Hiền không nói thêm gì, liền tranh thủ rèn sắt khi còn nóng mà nói: “Anh nghĩ rằng chúng tôi thực sự không biết những gì anh làm hay sao? Tranh thủ bây giờ hai người đó còn cứu được, tốt nhất anh hãy nói ra thân phận của họ, nếu không một khi họ chết, trên người anh sẽ dính án mạng.”
Thần2sắc Lương Hiên dường như có chút dao động, nhưng rất nhanh hơn khôi phục bình tĩnh mà nói: “Không được gia đình ký tên thì không thể làm kiểm tra thai nhi, đừng đem mấy chuyện không xảy ra dọa tôi, vô ích thôi.”
Tôi thấy tên khốn này quả nhiên rất khó nhằn, thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Nhưng vấn đề bây giờ là chưa xác định được thân phận hai người phụ nữ kia cho nên không thể liên lạc với gia đình! Hiện giờ mặc dù Lương Hiền đã sa lưới, nhưng mấu chốt cứu người lại phụ thuộc vào “phá thai”! Chú Lê đã từng nói, chờ thai nhi đầy tháng, nếu không phải là “Thánh Anh” của6giáo phái Thánh Anh, thì hai người nọ chắc chắn sẽ chết! Cho nên nếu muốn cứu mạng của họ, nhất định phải bỏ hai cái thai ma quỷ này đi.
Hiện giờ thời gian cấp bách, đến bệnh viện vẫn chậm chạp không có tin tức, nếu như chỉ số xét nghiệm của hai người này không có gì bất thường, bệnh viện sẽ không phá thai khi chưa có sự đồng ý của gia đình, cho nên hi vọng duy nhất bây giờ là tranh thủ thời gian xác nhận thân phận để tìm được gia đình họ... Bạch Kiện bây giờ đã phái ra toàn bộ nhân viên dưới quyền, bọn họ tìm kiếm xung quanh những mối quan hệ của Lương Hiên sau khi về nước, muốn xem nửa năm gần đây có cô gái nào mất tích không tìm được hay không. Nhưng tìm lòng vòng một hồi lại phát hiện, Lương Hiên sau khi về nước rất chuẩn chỉ, ngoại trừ Triệu Á Bình ra thì chưa từng ăn vụng... Cuối cùng cảnh sát đành phải che mắt hai cô gái, sau đó gửi ảnh của họ phát thông báo trên toàn quốc, để xem trong vòng một năm có cô gái nào phù hợp với tình huống của hai người hay không. Vậy mà thông báo vừa gửi đi, lại nhận được mười mấy trường hợp mất tích tương tự trên toàn quốc... Tôi thật không ngờ cả nước lại nhiều cô gái trẻ mất tích đến thế.
Bạch Kiện cực chẳng đã nói: “Đây là còn ít đấy, nếu như không phải có tuổi tác xác định, chỉ sợ số lượng càng nhiều. Nhưng ở trong đó cũng có nhiều người không phải thực sự mất tích, chẳng qua là người nhà mất liên lạc mà thôi... Ngược lại có một số người thực sự mất tích thì thường lại không được người nhà cùng cảnh sát chú ý.
Thật ra chúng tôi đã tìm được trong đống báo cáo mất tích này hai người cực kì giống, chỉ là người bây giờ so với ảnh chụp đã không còn con mắt, lại thêm một thời gian dài chịu đựng tra tấn, hai người này đã không còn thần thái như lúc trước. Không còn cách nào khác, cảnh sát đành liên hệ với gia đình hai người mất tích này, để bọn họ mau đến nhận mặt.
Cuối cùng báo cáo kiểm tra của bệnh viện sang ngày thứ hai cũng đã có, hai người bị hại này thính lực, thị lực, năng lực ngôn ngữ đều đã mãi mãi mất đi không thể khôi phục. Điều này đối với hai cô gái chưa đến ba mươi tuổi là quá tàn nhẫn.
Bởi vì không thể trao đổi, cho nên không ai biết trước đó các cô gái này phải chịu đựng sự tra tấn như thế nào, nhưng để phòng ngừa chuyện như vậy phát sinh một lần nữa, Lương Hiên nhất định phải đền tội trước pháp luật! Đối với thai nhi trong bụng, bệnh viện đề nghị bỏ đi, bởi vì thông qua siêu âm có thể nhìn thấy rõ ràng, hai thai nhi này đều bị dị dạng, nếu như có sinh ra được thì tỷ lệ sống sót cũng vô cùng thấp.
Biết được kết quả cuối cùng, tâm tình chúng tôi đều rất nặng nề, giờ việc tốt nhất chúng tôi có thể làm là bỏ đi cái thai để bảo vệ mẹ. Nhưng cho dù như vậy, hai cô gái kia sau này sẽ sống thế nào?
Trong lòng tôi chợt nảy ra ý nghĩ, nếu như sống mà đau khổ như vậy, có lẽ chết sẽ tốt hơn chăng? Nhưng tôi không phải các cô gái đó, không biết trong lòng họ suy nghĩ thể nào, bởi vậy nếu không biết ý tưởng chân thật của họ, ai cũng không thể quyết định thay cho hai cô gái này.