[ Hư Không Lôi Trì ].
Giọt kim sắc huyết dịch này sau khi xuất hiện liền toả ra một luồng sinh mệnh lực vô cùng mạnh mẽ nhưng nó nhanh chóng bị Nghịch Thiên ném vào trong lưới năng lượng phía trên tạo thành một đạo trận pháp kì dị.
“Oanh... Oanh... Oanh...!!!”
Tiểu lôi long thấy không gian xung quanh đang co vào liền biết có nguy hiểm sắp đến với nó thì liên tục oanh kích lưới năng lượng nhưng dù nó tấn công bao nhiêu lần đi nữa thì đều bị bắn ngược trở về.
Trận pháp đã bị Nghịch Thiên dùng Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai huyết dịch cùng Cửu Bí một trong Tổ Tự Bí - tinh thông trận pháp, có thể trấn áp thiên địa vạn vật làm sao để nó chạy ra được.
“Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trớ, Tổ, Tiền, Hành!!”
Nghịch Thiên lần này cũng không có nương tay, từng đạo thủ ấn trên hai bàn tay bị kết ra tạo thành chín cái kim sắc văn tự tương liên, hỗ trợ lẫn nhau bị hắn đưa vào trong trận pháp trấn áp tiểu lôi long.
“Roẹt...!!!!”
Dưới chín cái kim sắc văn tự sau khi gia nhập thì quang mang đại chấn, lưới năng lượng bao quanh tiểu lôi long bắt đầu cấp tốc co vào, cuối cùng hóa thành một đạo mini tiểu lôi long chui vào trong lôi trì sớm đã bị tóm.
Nghịch Thiên lần này đã ra tay hết sức, không chỉ vận dụng Tổ Tự Bí mà “tám Bí” khác được dùng để hỗ trợ lẫn nhau đều bị dùng lên, ngay cả Thành Tiên Đỉnh cũng gia nhập vào trấn áp thì tiểu lôi long mới bị thu phục.
Cùng lúc này, tại phía của Cửu Huyền Kim Lôi, bởi vì một phần năng lượng bị Nghịch Thiên quất đi nên cơ thể nó từ mấy ngàn trượng kim sắc lôi đình cự long thu nhỏ thành một đạo chừng mấy trăm trượng kim long.
“Lâm, Binh, Đấu, Giải, Giai, Trớ, Tổ, Tiền, Hành..!!! Tụ...!!!!”
Nghịch Thiên hai tay thủ ấn lại lần nữa biến đổi, “Cửu Tự Bí Văn” nhanh chóng xoay tròn liên kết, hỗ trợ lẫn nhau rồi bay vào giữa mi tâm của Cửu Huyền Kim Lôi đã hoá thành kim sắc lôi đình cự long.
“Vù... Vù... Vù...!!!”
Ngay khi “Cửu Tự Bí Văn” chui vào trong đầu cự long xong thì năng lượng trong Hư Không Lôi Trì chính là thật nhanh tụ tập đến, cuối cùng chậm rãi xâm nhập tiến trong cơ thể của Cửu Huyền Kim Lôi.
“Oanh...!!!”
Được Nghịch Thiên ra tay trợ giúp, kim sắc lôi đình cự long trong đôi mắt rồng đột nhiên linh tính đại thịnh, lôi đình trên cơ thể vốn tán loạn cùng nhanh chóng tụ hội lại mà quá trình tụ linh hoá hình cũng bắt đầu lại lần nữa.
“Hống...!!!”
Cảm nhận được thân thể đã chuyển biến tốt hơn, kim sắc lôi đình cự long trong hai tròng mắt phản chiếu ra Nghịch Thiên hình bóng, nó gầm to biểu thị thân mật như muốn cảm tạ vị tiểu chủ nhân này.
Cũng chính vào thời khắc này Cửu Huyền Kim Lôi liền giống như là vừa mới đản sinh thú nhỏ, khi lần đầu tiên nó gặp phải người thì nhất địnhvững vàng nhớ kỹ trong lòng, vĩnh thế không quên vì đó là chủ nhân của nó.
“Hộc... Hộc..... Hộc....!!!!”
Nghịch Thiên trên trán chảy ra một ít mồ hôi, nhiều lần vận dụng Cửu Bí đã tiêu hao hết toàn bộ thần lực trong khổ hải của hắn, mặc dù có bốn cái động thiên trợ giúp nhưng hồi phục không nhanh bằng tiêu hao.
“Quá trình tụ linh hoá hình của ngươi đã bắt đầu lại rồi!!! Hiện tại ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi!!! Còn lại thì phải tự chính ngươi đi đối mặt!!! Hi vọng lần này ngươi sẽ thành công!!! Đừng có chết đấy!!! Tiểu Kim..!!!”
Nhanh chóng kết thúc thủ ấn, Nghịch Thiên lần nữa nhìn thấy kim sắc lôi đình liên tục lập loè quang mang huỷ diệt liền biết Cửu Huyền Kim Lôi sắp lần nữa tụ linh hoá hình nên chỉ để lại môt câu nói rồi lập tức rời xa khu vực này.
Dù sao quá trình tụ linh hoá hình sẽ khiến một vùng không gian xung quanh Cửu Huyền Kim Lôi biến thành lôi hải, nếu hắn cùng Thành Tiên Đỉnh vẫn ở trong đó tuy không gặp nguy hiểm nhưng sẽ cản trở quá trình tụ linh.
“Xẹt... Xẹt... Xẹt....!!!!”
Từng đạo kim sắc lôi đình tại bên ngoài cơ thể của Cửu Huyền Kim Lôi bắt đầu bộc phát ra cường hoành khí tức, từng đạo kim sắc ánh chớp lan toả ra bốn phương không gian chung quanh.
“Quả nhiên ta đoán không sai!!! Quá trình tụ linh hoá hình bắt đầu thì lôi đình sẽ lần nữa tụ tập tới phong toả không gian xung quanh Cửu Huyền Kim Lôi!! Thật may mắn là ta rời đi nhanh..!!!”
Đã rời đi một khoảng cách khá xa, Nghịch Thiên quay đầu nhìn thấy vô số lôi đình chi lực hội tụ dòng lũ nhanh chóng che mất Cửu Huyền Kim Lôi hình dáng cự long thì trong lòng lập tức thở phào một hơi.
“Chuyện kế tiếp tạm thời không cần quan tâm!Hiện tại chờ đợi Cửu Huyền Kim Lôi tụ linh hoá hình thành công đã rồi hãy quay về Ma Thú Sơn Mạch!! Dù sao ta bế quan cùng rời đi đã 1, 2 tháng rồi!! Đi lâu quá Quy Lão lại lo lắng..!!!”
Ở trong vòng bảo hộ của Thành Tiên Đỉnh, Nghịch Thiên nhìn đã bắt đầu bạo động Hư Không Lôi Trì thì trong lòng nổi lên suy nghĩ về tương lai sẽ làm gì, khóe miệng nổi lên mỉm cười khiến hắn bây giờ trông vô cùng đẹp trai.
“Xẹt... Xẹt... Xẹt...!!!”
Đột nhiên trong Hư Không Lôi Trì có từng âm thanh điện tích vang lên mà Nghịch Thiên cũng vừa hay nghe thấy, quá tò mò hắn nhanh chóng dùng linh hồn lực kiểm tra không gian xung quanh xem là thứ gì đang tác quái.
“Hử!! Đó là cái quái gì vậy!! Đi nhìn thử xem sao!!!”
Linh hồn lực của Nghịch Thiên nhanh chóng lan ra xung quanh, cuối cùng phong toả tại một góc không gian trong Hư Không Lôi Trì, ở nơi đó có một lục giác khối năng lượng đang toả ra sấm sét.
Quá tò mò, Nghịch Thiên ngồi xuống vừa hồi phục thần lực trong khổ hải tiêu hao, vừa điều khiển Thành Tiên Đỉnh nhanh chóng tiếp cận đến lục giác khối năng lượng để xem xét nó rốt cuộc là thứ gì.
“Vèo...!!!!”
Thành Tiên Đỉnh có vô số lôi trì năng lượng bổ sung tiêu hao nên không tốn bao nhiêu thời gian đã mang theo Nghịch Thiên đi đến trước mặt lục giác khối năng lượng nhưng đúng lúc này có một âm thanh già nua vang lên:
“Tiểu tử!!! Ngươi không có tu vi sao lại đi đến được nơi này!!! Hư Không Lôi Trì đang bạo động đó!!! Lão phu may mắn tạo một lớp chắn không gian mới tạm thời giữ được tính mạng!! Mau chóng rời đi ngay!!!”
Nghịch Thiên nghe thấy âm thanh già nua vang lên liền tạm dừng việc hồi phục thần lực đã tiêu hao, thân thể đang ngồi liền đứng dậy, khuôn mặt hiện lên vẻ cảnh giác, hai mắt phong toả lục giác khối năng lượng.
Ở một nơi đáng lẽ không có người sống như thế này lại có người làm hắn phải cẩn thận đối đãi vì Nghịch Thiên là người gây ra Hư Không Lôi Trì bạo động nên hắn biết sự khủng bố của nó.
Toàn bộ Hư Không Lôi Trì lúc đó hoàn toàn là xuất hiện lôi đình khác nhau liên tục oanh kích mà hắn nếu không phải có Thành Tiên Đỉnh bảo hộ thì sớm đã bị đánh thành tro bụi, hồn phi phách tán rồi.
Nhưng người trốn trong lục giác khối năng lượng vẫn sống sót sau khi Hư Không Lôi Trì bạo động liền cho thấy người này tu vi cực cao, hơn nữa trên phương điện lôi đình tạo nghệ cũng không thấp nên mới có thể sống sót sau bạo động.
“Tiền bối!!! Ngươi là ai!!! Làm sao lại ở trong Hư Không Lôi Trì này...!!!”
Nghịch Thiên tuy biết người này thực lực cực cao nhưng tâm địa nhất định là thiện lương vì hắn lúc nãy có mở miệng khuyên nhủ hắn rời khỏi Hư Không Lôi Trì đang bạo động nên hắn cũng mở miệng ân cần hỏi thăm.
Dù sao Hư Không Lôi Trì bạo động là do hắn gây ra, có thể nói là hắn gây tai nạn cho người trốn trong lục giác khối năng lượng nên Nghịch Thiên cũng định hỏi thăm vài câu rồi thông báo cho người này biết bạo động đã dừng lại.
“Tiểu tử!!! Lão phu đã nói rồi!!! Hư Không Lôi Trì bạo động rất đáng sợ!!! Ngay cả ta là Bán Thánh cũng bị bọn nó đánh trọng thương!!Không muốn chết thì mau rời đi cho ta!!!”
Cường giả bí ẩn trốn trong lục giác khối năng lượng cảm nhận thấy âm thanh của Nghịch Thiên truyền tới liền biết hắn chưa rời đi thì lập tức nổi nóng, già nua tiếng mắng liên tiếp vang lên như muốn dạu bảo hắn.
“Tiền bối!!! Ngài ở trong đó nên không biết tình trạng bên ngoài rồi!! Hư Không Lôi Trì bạo động sớm đã dừng lại được một khoảng thời gian rồi!!!”
Nghịch Thiên nghe xong âm thanh già nua lần nữa vang lên liền hiểu người trốn trong lục giác khối năng lượng không biết tình hình bên ngoài liền chủ động nói ra tình hiện tại như muốn trợ giúp cường giả này.
“Cái gì!!! Bạo động lần này sao dừng lại sớm như vậy!!! Không lẽ lần này đám lôi đình muốn trêu trọc lão phu nên mới đánh ta một trận đau đớn rồi thu hồi lại ngay!!! Thật là đáng ghét mà..!!!”
Trốn trong lục giác khối năng lượng, cường giả thần bí nghe thấy lời nói của Nghịch Thiên thì lập tức giật mình, âm thanh già nua đầy tức giận vang lên khiến Nghịch Thiên có chút đau đầu hoa mắt.
Nghịch Thiên mặc dù có Thành Tiên Đỉnh bảo hộ nhưng thực lực vẫn còn quá yếu, âm thanh già nua chỉ là cường giả kia tức giận tạo thành khí tràng chấn động, lại không phải là đòn tấn công nên bảo hộ vẫn không mở ra hoàn toàn.
“Oanh...!!!”
Vài giây sau, giống như cảm nhận thấy chủ nhân của bị âm thanh già nua tạm thời kích thương, Thành Tiên Đỉnh lập tức ra tay phản đòn như thể muốn báo thù cho chủ nhân của nó.
Từng toà lôi trì trong đỉnh nhanh chóng bị tiêu hao, chỉ thấy cổ văn cùng hình tượng khắc trên đỉnh đồng thời có tiên quang loá mắt hiện lên che chở Nghịch Thiên vốn đã bị âm thanh kích choáng.
“Oanh...!!! Rắc... Rắc... Rắc...!!! Choang...!!!”
Chưa dừng lại ở đó, theo lôi trì trong đỉnh bị tiêu hao một đạo tiên quang từ trong đỉnh bay ra đập vào lục giác khối năng lượng khiến nó lập tức vỡ tan thành từng mảnh rồi để lộ ra cảnh tượng bên trong.