“Hống...!!!! Ầm... Ầm... Ầm...!!!”
Ở bên kia, Cửu Huyền Kim Lôi nghe thấy Nghịch Thiên chỉ bào liền kêu lên một tiếng long hống như đáp trả nhưng Nghịch Thiên lại nhìn thấy trong mắt rồng kia hiện lên vẻ kiên định cùng liều mạng.
“Ngươi... thật sự muốn làm thế sao...!!!”
Nhìn thấy cảnh tượng này Nghịch Thiên liền hiểu Cửu Huyền Kim Lôi mặc dù đã nghe thấy lời khuyên chỉ điểm của hắn nhưng dường như nó muốn liều một phen xem kết quả ra sao nên chỉ có thể trong lòng thở dài một tiếng.
Hắn biết Cửu Huyền Kim Lôi muốn chứng tỏ giá trị củabản thân mà nó cũng muốn cho chủ nhân tương lai của mình thấy tư chất của nó có thể đi theo phục vụ hắn nên Nghịch Thiên liền từ bỏ việc ngăn cản nó.
Dù sao Nghịch Thiên cũng không sợ Cửu Huyền Kim Lôi tự chơi chết nó vì hiện tại Thành Tiên Đỉnh đã hoàn toàn chứa đựng vô số lôi đình năng lượng nên bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay cứu lấy nó.
“Ầm... Ầm... Ầm...!!!!”
Đáp trả Nghịch Thiên xong, xung quanh Cửu Huyền Kim Lôi phô thiên cái địa Hắc Ma Lôi giống như dựa vào bản năng một dạng phát giác ra vị đế vương của mình định liều mạng một phen liền phát ra từng tiếng sấm vang.
Cùng lúc đó toàn bộ lôi hải trong Hư Không Lôi Trì cũng là truyền ra một loại mang theo một loại bi thương tiếng vang kỳ dị như thể chuẩn bị đưa tiễn “lôi đình chi tử” của bọn chúng rời đi mảnh không gian sấm sét này.
“Hống...!!!!”
Một tiếng long hống vang lên, vô số Hắc Ma Lôi còn sót lại, không chịu chui vào Thành Tiên Đỉnh giống như nhận được mệnh lệnh một dạng bạo dũng lao về phía thể nội của Cửu Huyền Kim Lôi.
“Oanh...!!! Ầm...!!!!”
Theo bọn chúng xâm nhập vào trong cơ thể của Cửu Huyền Kim Lôi vô số tiếng nổ vang lên kịch liệt nhưng theo thời gian trôi qua dần dần từ từ trở nên nhỏ bé một chút mà không ít Hắc Ma Lôi cũng nổ tung thành bụi bặm.
Tại dưới như vậy tình huống phảng phất những thứ này Hắc Ma Lôi không phải tăng thêm năng lượng mà là đang dùng sức mạnh của mình hấp thu bớt năng lượng thừa đang phản phệ trong cơ thể của Cửu Huyền Kim Lôi.
“Oanh...!!! Ầm...!!!!”
Đông đảo Hắc Ma Lôi cứ như chịu chết một dạng trùng kích đến mà theo thời gian Cửu Huyền Kim Lôi trong mắt rồng linh tính cũng là càng lúc càng nồng nặc, chứng tỏ khoảng cách hóa hình lại gần thêm một bước.
Đồng dạng, kèm theo quá trình này, Cửu Huyền Kim Lôi nguyên bản rực rỡ như kim sắc lôi đình cự long cơ thể cũng là càng ngày càng ảm đạm, phản phệ đang làm cho nó càng thêm suy yếu.
“Rống...!!!!!”
Tụ linh phản phệ khiến Cửu Huyền Kim Lôi hết sức đau đớn, thê lương tiếng gầm vang lên mà vô số Hắc Ma Lôi cũng điên cuồng lên, không sợ chết hướng về phía trong cơ thể va chạm như muốn cứu lấy đế vương của mình.
“Oanh... Oanh... Oanh...!!!”
Theo Cửu Huyền Kim Lôi trong mắt rồng linh tính càng lúc càng nồng nặc thì bên trong kim sắc lôi đình long thân từng vụ nổ tung cũng càng thêm điên cuồng khiến không gian bị chọc thủng ra từng cái lỗ đen.
Trong Hư Không Lôi Trì, kim sắc lôi đình từ kim sắc lôi đình cự long bay ra liên tiếp nổ tung tạo nên sự hủy diệt vô cùng to lớn, mỗi một đạo dư ba cũng đủ để phá huỷ bình thường Đấu Thánh cường giả.
Nghịch Thiên vẫn một mực chú ý bên này tình huống, hắn có thể cảm ứng được theo đông đảo Hắc Ma Lôi lao tới Cửu Huyền Kim Lôi năng lượng trong cơ thể nó đang giảm bớt nhưng phản phệ vẫn chưa hề dừng lại.
Nếu là tiếp tục dựa theo loại tụ linh kì quái này thì coi như Cửu Huyền Kim Lôi có vô số Hắc Ma Lôi trợ giúp cũng là không cách nào áp chế loại kia phản phệ lôi đình chi lực.
Mà một khi áp chế không nổi thì Cửu Huyền Kim Lôi thật vất vả mất bao thời gian cùng công sức ngưng kết ra linh trí liền sẽ lại lần nữa bị sinh sinh bị nổ tan thành bụi bặm mất.
Đỉnh cấp thiên địa linh vật muốn tụ linh hóa hình cơ hồ đều là hành vi nghịch thiên, thượng thiên mặc dù giao cho bọn chúng lực lượng cường đại nhưng cũng đồng thời tước đoạt bọn chúng rất nhiều quyền lợi.
“Hố..n..g...!!! Gr..à..o...!!!!”
Hư Không Lôi Trì chỗ sâu nhất, Cửu Huyền Kim Lôi toàn thân kim sắc lôi đình tạo thành thân thể cự long dần dần trở nên hư ảo rất nhiều, đối mặt với loại kia đáng sợ phản phệ thì nó đã hoàn toàn bất lực kháng cự.
Phảng phất đã nhận mệnh một dạng, Cửu Huyền Kim Lôi nằm ở Hư Không Lôi Trì chỗ sâu nhất, kim sắc lôi đình đã tán loạn mà vốn quay xung quanh Hắc Ma Lôi cũng đình chỉ trợ giúp nó hấp thu phản phệ.
“Xẹt... Xẹt... Chi... Chi... Chi...!!!!”
Bọn chúng dường như đã biết “đế vương” của mình đã tự mình tụ linh thất bại nên chỉ có thể quay xung quanh rồi phát ra thật thấp thanh âm mà bên trong còn tràn ngập bi thương chi ý.
Nghịch Thiên thấy tình hình hiện tại đã không ổn thì lập tức hiểu rõ mình đã đến lúc phải chủ động ra tay, hắn lập tức nhanh chóng điều khiển Thành Tiên Đỉnh xông về phía Cửu Huyền Kim Lôi.
“Roẹt...!!”
Chân đạp lục sắc đại đỉnh, Nghịch Thiên thân hình chỉ lóe lên vài lần chính là xuất hiện ở Hư Không Lôi Trì chỗ sâu, nháy mắt đã sắp chạm đến Cửu Huyền Kim Lôi đã bị phản phệ nghiêm trọng.
Nghịch Thiên cách gần nhìn qua to lớn chừng mấy ngàn trượng kim sắc lôi đình cự long mà cái sau cũng đồng thời nhìn hắn, một đôi cực kỳ ảm đạm mắt rồng liên tục loé lên vẻ cầu khẩn như muốn hắn trợ giúp.
“Haiz...!!! Ta đã nói rồi!!! Ngươi tích góp sức mạnh quá nhiều!!! Giữ lại lâu dài không phải là chuyện gì tốt!! Lần này ăn quả đắng liền biết sau này đừng cãi lại ta!!!”
“Phải biết rằng cho dù có đám Hắc Ma Lôi trợ giúp ngươi yếu bớt đi phản phệ thì việc tụ linh vẫn sẽ không thành công!!! Đau đớn lần này sẽ là bài học cảnh tỉnh cho ngươi đấy!!! Cửu Huyền Kim Lôi..!!!”
Chớp mắt Thành Tiên Đỉnh đã đi đến gần Cửu Huyền Kim Lôi, Nghịch Thiên nhanh chóng lơ lửng tại trước mặt nó nhưng chỉ thở dài rồi xoa đầu một cái, khuôn mặt hiện lên vẻ ghét bỏ, miệng liên tục dạy dỗ kim sắc lôi đình cự long.
Cái kia cơ thể nhỏ bé của hắn tuy yếu ớt như sâu kiến đồng dạng nhưng thanh âm lại bình tĩnh đến lạ thường khiến cho Cửu Huyền Kim Lôi xuất hiện một chút ba động, nó biết mình đã làm sai.
Bản thân nó là thiên địa ngưng tụ linh vật, trải qua bao nhiêu năm tháng mới tích góp được số lớn năng lượng như thế nên nó không muốn từ bỏ liền nghĩ ra cách dùng Hắc Ma Lôi hút bớt phản phệ.
Thật không ngờ lần này cách làm này của nó hoàn toàn sai, quá trình tụ linh hoàn toàn có thể nói là thành công nhưng đau đớn khiến nó không chịu nổi khiến tụ linh thất bại, còn suýt nữa còn chơi chết chính mình.
“Thôi!!! Lần này ta chỉ dạy bảo ngươi thế thôi!! Bây giờ để ta tới giúp ngươi một tay tụ linh nha nhưng ngươi phải bỏ đi một chút sức mạnh của bản thân đấy...!!!”
Ở bên kia, Nghịch Thiên sau khi dạy dỗ Cửu Huyền Kim Lôi một trận xong liền đi tới gần kim sắc lôi đình cự long rồi chậm rãi xòe bàn tay ra rồi một chỉ điểm tại mi tâm của nó liền lập tức rút về ngay.
“Tách...!!!”
Chưa dừng lại ở đó, khi ngón tay rút về một đạo sáng chói kim sắc lôi đình tiểu long trực tiếp từ trong cơ thể của Cửu Huyền Kim Lôi bị Nghịch Thiên rút ra khỏi bản thể của nó.
Một lần này rút ra rất thuận lợi vì Cửu Huyền Kim Lôi đã cực độ suy yếu không cách nào phản kháng, mặt khác chính là nó nghe hiểu Nghịch lời nói nên chủ động dâng ra một phần bản nguyên năng lượng của mình.
Ngay khi một phần sức mạnh Cửu Huyền Kim Lôi bị quất ra, Nghịch Thiên lập tức ném nó vào trong Thành Tiên Đỉnh vì hắn biết mình còn quá yếu, cần binh khí này tự thân trấn “tiểu lôi long kia”.
Kim sắc lôi đình tiểu long sau khi bị ném vào trong Thành Tiên Đỉnh thì một cỗ năng lượng kì dị nhanh chóng phong toả toàn bộ đỉnh thành một cái lưới năng lượng phong cấm để đề phòng “tiểu lôi long” chạy trốn.
“Oanh...!!!”
Đột nhiên trong lúc mơ hồ bị một tiểu nhân tộc nhỏ bé yếu đuối bắt lại thì kim sắc lôi đình tiểu
hội giống như bị chọc giận nhanh chóng hấp thụ lôi đình năng lượng rồi tụ hợp thành một đầu khoảng trăm trượng lôi đình cự long.
“Rống...!!!”
Bên trong Thành Tiên Đỉnh, đạo kim sắc lôi đình tiểu long này tại trong lưới năng lượng điên cuồng đâm vào như thể muốn trốn ra ngoài, không muốn bị phong ấn lại khiến Nghịch Thiên sau này được lợi.
Đáng tiếc kim sắc lôi đình tiểu long chỉ là một phần năng lượng của Cửu Huyền Kim Lôi, linh trí nó không có mà dựa vào còn lại bản năng thì nó căn bản không đủ sức mạnh phá nát lưới năng lượng để chạy trốn.
“Đã vào đỉnh thì đừng hòng thoát khỏi bàn tay ta!!! Ngoan ngoãn nằm trong đó chờ đợi bị ta luyện hoá đi...!!!”
Thấy tiểu lôi long vẫn ra sức phản kháng, Nghịch Thiên lập tức mất hứng lẩm bẩm một câu rồi tại đầu ngón tay vạch một cái, ngay tức khắc một giọt kim sắc huyết dịch từ miệng vết thương nhanh chóng chảy ra.
“Đi...!!! Tổ Tự Bí - Trận Phong Thiên Địa - Phong..!!!!”