“Thanh Lân! Nơi này không người! Lại rất hoang vu! Chọn chỗ này làm hai sư đồ ta độ kiếp đi!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên mang theo Thanh Lân phi hành tới một khu vực không người liền dừng lại hạ xuống nói chuyện với tiểu đồ đệ của mình nhưng hắn không có lập tức độ kiếp ngay mà trước quan sát một chút địa thế.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên biết nếu hai sư đồ bọn hắn độ kiếp liền chắn sẽ gây ra động tĩnh kinh thiên động địa, căn bản không có biện pháp che dấu, nói không chừng sẽ dẫn tới cừu địch nên hắn cần làm một chút chuẩn bị.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên dùng Nguyên Thiên Thư bên trong rất nhiều Nguyên Thuật cấm pháp cẩn thận khắc trên vài khối “Nguyên”, hắn dùng hết tinh lực tốn thời gian ước chừng một ngày một đêm mới bố trí che lấp thiên cơ chuẩn bị.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, bảo đảm không còn sơ hở, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hai sư đồ bay lên trời cao, để tránh cho lôi kiếp của hai bên gây chiến lẫn nhau nên mỗi người chọn một ngọn núi, bất đầu độ kiếp đột phá cửa ải.
“Khí Thiên Trận Văn - Giải!”
Mấy tháng trước sớm đột phá cảnh giới hai sư đồ đang nhẽ đã sớm dẫn tới lôi kiếp nhưng vì Già Thiên Pháp Nghịch Thiên bố trí Khí Thiên Trận Văn do Vô Thuỷ Đại Đế chế tạo ra có thể che lấp thiên cơ, tránh không bị lôi kiếp tìm tới đánh.
Bây giờ để bắt đầu độ kiếp, hai sư đồ lập tức phá giải Khí Thiên Trận Văn che lấp thiên cơ mà như vậy cũng đã dẫn tới lôi kiếp mấy tháng nay tích tụ tìm kiếm người ứng kiếp để đánh một trận khảo nghiệm.
"Ầm!"
Lôi quang vạn trượng từ ngoài tầng trời giáng xuống nhưng vùng đất độ kiếp này đã bị Già Thiên Pháp Nghịch Thiên bố trí Nguyên Thuật che lấp thiên cơ nên bên ngoài không hề có ai phát hiện ra nơi này sắp có chuyện lớn xảy ra.
“Oanh…!”
Lôi đình hải dương không bao lâu đã bao phủ nơi đây, hóa thành vô số tia chớp mênh mông, phủ chụp xuống phía dưới dãy núi của hai sư đồ mà sớm có chuẩn bị hai sư đồ liền tế ra “Khí” của mình để che chắn cùng độ kiếp.
Thiên kiếp mênh mông, tuy rằng không kéo tới Hắc Ma Lôi hay Cửu Huyền Kim Lôi khoa trương như vậy lôi đình có thể giết Đấu Tôn và Đấu Thánh nhưng cũng cực kì đáng sợ, là hai loại lôi đình này phía dưới có màu sắc đan lôi.
“Uỳnh…!”
Bên của Thanh Lân do quá trình tu luyện không lâu, mới tu hành Già Thiên Pháp đến Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ nhất - Khổ Hải Cảnh đỉnh phong để đột phá lên tầng thứ 2 - Mệnh Tuyền Cảnh liền chỉ kéo tới ngân sắc đan lôi khảo nghiệm.
Tuy chỉ là ngân lôi, là lôi đình bình thường nhưng ở Đấu Phá Thương Khung thế giới có thể chống đỡ lôi đình thì tu vi thấp nhất cũng là Đấu Tông, Thanh Lân bây giờ không thể chống đỡ được nhưng vẫn tế ra “Khí” đỡ lấy lôi kiếp.
“Hoàng Huyết Xích Kim Tháp - Đi…!”
Cửu vì cực, mười hai vì hoàn mỹ, một toà mười hai tầng xích sắc thánh tháp hiện ra chống đỡ trên đầu của Thanh Lân, trên thân tháp từng đạo cổ xưa văn tự quấn quanh, đó là rất nhiều Đại Đế Kinh Văn bên trong ghi lại Đế Đế Văn Tự.
“Kíu…!”
Được luyện chế Hoàng Huyết Xích Kim tạo thành tháp, Đại Đế Văn Tự được in vào nó liền dường như kích hoạt một chút tiên kim bên trong bản năng, thân tháp hình ảnh kì thú, tiên dân… phát sáng, cuối cùng còn mang theo phượng kêu.
“Oanh…!”
Hoàng Huyết Xích Kim Tháp chất liệu là tiên kim chế tạo thành rất tốt, ngân sắc lôi đình đánh xuống đều bị nó đỡ được, không để Thanh Lân bị thương nhưng cũng để tiểu nữ hài này mất đi cơ hội rèn luyện bản thân.
Độ kiếp không chỉ đơn giản là chống đỡ lôi đình hạ xuống thiên kiếp mà tốt nhất là lấy thân thể đỡ lấy lôi kiếp, như thế mới có nhiều chỗ tốt nhưng với thân thể bây giờ của Thanh Lân thì đừng nói đỡ lấy lôi kiếp, không bị đánh chết là còn may.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng biết rõ điều này nhưng hắn hiểu Thanh Lân bây giờ mới bốn tuổi, thân thể cường độ làm sao chịu nổi lôi đình đánh xuống nên hắn mới đề nghị nàng dùng Hoàng Huyết Xích Kim Tháp đỡ đòn hộ.
Chỉ cần chống đỡ đến khi lôi kiếp của nàng kết thúc liền an toàn đột phá thành công, tuy sẽ để lại khiếm khuyết, không có rèn luyện nhưng thời gian vẫn còn dài mà lôi kiếp sau này đột phá mỗi cảnh giới liền cũng sẽ tự tìm đến nên không sao.
“Oanh….!”
“Oanh…!”
“Oanh…!”
…………………………………………..
Thanh Lân trên đỉnh đầu Hoàng Huyết Xích Kim Tháp liên tục đỡ lấy ngân sắc lôi đình đánh xuống, cuối cùng theo chín lần tiếng nổ vang lên thì lôi kiếp của nàng cũng rút lui mà cảnh giới của Thanh Lân cũng đột phá thành công.
Theo mây đen chứa lôi đình rút đi, Thanh Lân khí tức trên thân tăng vọt, Lục Sắc Khổ Hải bên trong có một đạo thần lực mệnh tuyền hiện lên phía trên sinh mệnh chi luân gột rửa Thanh Lân Khổ Hải bên trong u ám khí tức.
“Thanh Lân đột phá rồi! Giờ tu vi của mình đã là Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ hai - Mệnh Tuyền Cảnh! Bây giờ giống như sư tôn ca ca nói lúc trước! Thanh Lân đã có thể tự bay!”
Thanh Lân mừng rỡ nhìn xem Khổ Hải của mình, theo tiểu nữ hài vận chuyển Mệnh Tuyền bên trong thần lực thì thân hình lập tức lơ lửng giữa không trung, Bích Xà Tam Hoa Đồng tự mở ra, Hoàng Huyết Xích Kim Tháp treo trên đỉnh đầu.
Nhìn Thanh Lân bây giờ mới bốn tuổi, bộ dáng có chút non nớt nhưng nhìn vào khí chất hiện tại đã có một chút tiểu “nữ hoàng” phong thái, chỉ cần không vẫn lạc thì sau này tất trở thành cao thủ có thể trấn giữ một phương.
Trong khi bên Thanh Lân đã độ kiếp thành công thì ở chỗ Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cho dù hắn đã đón đỡ chín lần ngân sắc lôi đình đánh xuống thì lôi kiếp của hắn mới chỉ là bắt đầu nên chưa có dấu hiệu dừng lại.
“Giết….!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lao vào trong lôi hải, hắn tế ra “Khí” của mình, từ Khổ Hải bên trong Hoàng Huyết Xích Kim Bàn Cờ, Hoàng Huyết Xích Kim Bát, Hoàng Huyết Xích Kim Toạ đi ra tiếp nhận công kích lôi đình đánh xuống.
“Oanh…!”
Theo mỗi lần đỡ được lôi kiếp, ba món “Khí” bên trên khắc hoạ Đại Đế Kinh Văn bên trong Đại Đế Văn Tự, vô số thượng cổ tiên dân, sơn hải kinh kì thú,….. đều phát ra quang mang chói mắt, đây là ấn ký của đại đạo đang phác hoạ
Ba món “Khí” đã bất đầu diễn biến pháp tắc thiên địa, Đại Đế Văn Tự như sống lại, vô số hình ảnh khắc hoạ trên “Khí” cũng mơ hồ hiện ra hư ảnh như bọn chúng đều là chân thật mà rõ ràng nhất là Hoàng Huyết Xích Kim có phượng hoàng kêu.
“Uỳnh…!”
Hoàng Huyết Xích Kim Toạ phóng to ra như một phương bất hủ thần bia đánh về phía lôi kiếp, chỉ một phát va chạm thì vô số lôi đình màu sắc khác nhau liền bị đè dưới phía dưới vương toạ rồi sau đó bị nó hấp thu thăng hoa bản thân.
“Ha Ha Ha! Chiến! Chiến! Chiến! Ta muốn nghịch thiên cải mệnh! Ta muốn lật đổ thương khung để trời không che được đôi mắt muốn ra của ta! Ta muốn đi thật xa hơn nữa để tiếp tục nhìn thấy tương lai của mình! Lôi kiếp! Cút cho ta!”
Ngồi trên Hoàng Huyết Xích Kim Toạ, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cười to, tay không đón lấy lôi kiếp nhưng thân thể vẫn có một số bộ phận bị lôi kiếp nổ tung, huyết nhục bắn tung toé, thánh thể huyết vẩy ra nhưng càng làm hắn chiến hơn.
“Roẹt….!”
Ở trước mặt hắn Hoàng Huyết Xích Kim Bàn Cờ thì bốn chân bàn hoá thành bốn cái trụ trời có tứ cực chi linh chống đỡ mặt bàn diễn hoá thành một phương thế giới, vô số ô vuông bên trong là đủ loại vì sao tinh cầu hiện hữu.
Theo Hoàng Huyết Xích Kim Bàn Cờ từng ô vuông hoá thành từng phương thế giới, cả thương khung lôi hải như bị kéo vào bên trong, vô số lôi đình màu sắc khác nhau gào thét nhưng đều vô dụng, chỉ chốc lát liền bị nuốt hết.
“Vù…! Vù…! Vù…!”
Hoàng Huyết Xích Kim Bát hoá thành một phương hố đen khổng lồ, vô số lôi đình màu sắc khác nhau bị nuốt vào trong liền biến thành từng viên sấm sét cờ rồi sau đó lại quay lại cắn trả lôi kiếp đang hạ xuống.
Ba món “Khí” cùng chủ nhân của chúng là Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đều đang chém ngược lôi kiếp, theo mỗi khắc hấp thu lôi đình màu sắc khác nhau càng nhiều thì khí tức của bọn họ đều dần dần trở nên mạnh hơn.
“Xẹt… Xẹt… Xẹt…!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên khi lấy thân thể độ kiếp thì trong mi tâm hắn cũng lao ra một kim sắc tiểu nhân, đây là nguyên thần hay nói chính xác hơn thì là linh hồn của hắn, nó há mồm phun ra nuốt vào tia chớp, rèn luyện thần thức cường đại.
Thật ra không có mấy người người dám làm như vậy, dùng lôi kiếp cường đại thanh tẩy nguyên thần không cấn thận một cái sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục, linh hồn là chỗ căn cơ của một người, tổn thương một chút đều là trí mạng.
Thân thể bị thương còn có thể chữa trị nhưng nguyên thần một khi bị vỡ tan rất có thể sẽ bị mất đi một đoạn trí nhớ, thậm chí là mất đi bộ phận nhân cách, đây chính là phi thường trí mạng điểm chết người.
Tuy nhiên, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng không e ngại, trước đó đã sớm trải qua mấy lần lôi kiếp thì hắn đã có kinh nghiệm, hơn nữa Cửu Bí bên trong chữa thương nguyên thần cùng thân thể cũng rất nhanh, có thể cứu lại hắn.
“Ầm… Ầm… Ầm…!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên dựng thân ở trên hư không, trong lôi hải mãnh liệt vô tận, thân thể, thần thức hình người, tam “Khí” cùng nhau chiến, cùng nhau nhận thanh tẩy, cùng nhau đón nhận lôi đình vô cùng vô tận.
Lôi đình màu sắc khác nhau chấn động điếc tai, tam “Khí” ở trung tâm lôi kiếp bị đánh bay tới bay lui nhưng cũng không hề bị đánh nát, theo thời gian trên thân chúng còn khắc hoạ từng đường văn tự lạc ấn của thiên địa.
“Oanh…!”
Thân thể Già Thiên Pháp Nghịch Thiên tắm rửa lôi kiếp khiến mỗi một tấc cơ thể đều phát ra kim sắc ánh sáng, Khổ Hải sôi trào, khí huyết như thần linh, dị tượng Kim Sắc Khổ Hải và Âm Dương Sinh Tử Đồ cũng bay ra vờn quanh người hắn.
Về phần nguyên thần tiểu nhân độ kiếp thì lôi đình liên tục bổ vào trên thiên linh cái hắn rồi rót vào, tia chớp vô cùng vô tận, mỗi một tia đều có thể làm nát một ngọn núi, tất cả đều đánh vào một điểm là linh hồn hắn.
Căn bản không biết có bao nhiêu lôi đình chìm vào thiên linh cái của hắn, từng mảng lôi quang chói mắt lao ra từ gan bàn chân hắn lao ra, giống như đại dương mênh mông san bằng dãy núi phía dưới.
Nguyên vốn ngồi xếp bằng ở mi tâm màu vàng tiểu nhân lúc này phóng lên trời cao vạn trượng, tới chỗ lôi kiếp mãnh liệt nhất, há mồm phun ra nuốt vào từng tia lôi đình giáng xuống khiến cho nó càng cường đại hơn.
Các loại lôi đình màu sắc khác nhau vọt vào trong miệng hắn, bao phủ thần thức hóa thành kim sắc tiểu nhân, nó không ngừng rèn luyện bản thân mình, hướng tới chuyển hóa thần niệm bất diệt.
“Aaaaaa! Chiến….!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên thét dài một tiếng, hai tròng mắt bắn ra hai luồng thần quang dài vài dặm, xuyên qua tia chớp, tiếng rống chấn động sơn hà nhật nguyệt, dưới tiếng rống lớn thì sơn phong dưới chân lập tức sụp đổ.
Ba món “Khí” làm bằng Hoàng Huyết Xích Kim ngân vang cùng hắn, cùng chấn động thiên kiếp, chìm nổi trong vòm trời, lạc ấn các loại đạo ngân phức tạp khó hiểu đan vào trên thân chúng khiến tam món “Khí” càng ngày càng thần bí.
Cùng lúc này, nguyên thần hóa thành kim sắc tiểu nhân cũng thét dài, âm ba so với thân thể còn mãnh liệt hơn, chấn sụp đổ hư không, lôi hải bởi vậy mà sôi trào, cuối cùng theo mây đen biến mất, lôi đình rút đi thì hắn độ kiếp hoàn thành.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đột phá thành công nhưng tu vi vẫn là Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ ba - Thần Kiều Cảnh đỉnh phong nhưng hắn ở cảnh giới này đã đi đến cực cảnh, chỉ cần hắn bây giờ đồng ý đột phá liền có thể thành công.
Đến lúc đó hắn liền bước vào cảnh giới tiếp theo, Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ tư - Bỉ Ngạn Cảnh nên lôi kiếp lần này kéo tới là do lần trước Khí Thiên Trận Văn che đậy mà độ kiếp lần này là hắn dùng để đánh vững căn cơ đến cực cảnh của bản thân.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên bây giờ thực lực tăng lên trên diện rộng, hắn có thể cảm nhận được thân thể, linh hồn, tay, chân, mạnh mẽ hữu lực, chỉ cần vung tay ra liền có thể một quyền đánh nát một ngọn núi.