Người Tại Đấu Phá Bắt Đầu Thả Câu Vạn Giới

Chương 105: Rời Đi Độ Kiếp



“Đây chính là Hải Ba Đông lão đầu tử ngươi cần Sa Chi Mạn Đà La! Đồ chơi này không dễ tìm đâu! Vì đạt được nó mà ta còn cùng Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương đối mặt đấy! Thù lao của chúng ta xem ra phải tính thêm…!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên vuốt một vòng trên ngón tay nạp giới, một cái chế tác có chút tuyệt đẹp hộp gỗ xuất hiện trên tay, hắn lật tay mở hộp gỗ ra rồi đưa cho Hải Ba Đông, đồng thời mở miệng có chút không vui nói.

Nghĩ đến từ lúc Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương sau khi xuất hiện, phô thiên cái địa sát khí cùng khuấy động phong vân lực lượng cường đại tý nữa đem hắn lưu lại, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng không khỏi lộ vẻ buồn bực nói tiếp:

“Nữ nhân kia thực sự là quá hung! Rõ ràng chỉ bắt một tên Đấu Vương thủ lĩnh của nàng đổi một gốc Sa Chi Mạn Đà La mà truy sát ta không bỏ! Nếu không phải sớm lập sẵn đường lui thì ta có thể về không được!”

Đang còn vui vẻ, Hải Ba Đông nghe được hắn nhấc lên Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương, nguyên bản bàn tay đang vuốt ve Sa Chi Mạn Đà La cũng khẽ run một chút, rõ ràng trước kia Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương để lại cho hắn rất nhiều ấn tượng xấu.

“Gigamesh! Ngươi còn cùng Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương tiếp xúc qua! Thế mà vẫn còn chạy thoát thân được! Xem ra thủ đoạn chạy trốn vẫn không tệ a…!”

Hải Ba Đông lão đầu tử trên khuôn mặt già nua hiện lên một vòng vẻ mặt ngạc nhiên, khiếp sợ, sau đó là hài hước mở miệng nói ra mà Già Thiên Pháp Nghịch Thiên tự nhiên gật đầu một cái như xác nhận, sau đó đáp trả:

“Gặp qua một lần! May mắn ta còn có chút thủ đoạn! Đấu Vương đối mặt Đấu Hoàng liền có thể chạy thoát cũng là một loại bản sự! Không phải ai cũng giống như Hải Ba Đông lão đầu tử ngươi! Là Đấu Hoàng, còn bị phong ấn!”

Hải Ba Đông nghe được Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói vậy cũng không có phản bác vì hắn hiện trạng chính là rõ ràng nhất nên vẻ mặt chit mang theo cười khổ một tiếng nhìn xem hắn mang theo vẻ cô đơn nói:

“Gigamesh! Chuyện trước kia cứ để nó trôi qua đi! Lão phu bây giờ chỉ càng ngày càng hiếu kỳ đến cùng là dạng gì thế lực có thể nuôi dưỡng được ngươi dạng này yêu nghiệt! Không lẽ là Trung Châu sao?”

“Lấy ngươi dạng này tuổi tác đưa thân Đấu Vương! Lại còn có thể từ trong tay Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương chạy thoát! Nếu như bây giờ Gia Mã Đế Quốc thập đại cường giả một lần nữa xếp hạng! Gigamesh ngươi tuyệt đối trên bảng nổi danh.”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên chỉ cười nhưng không nói, hắn chưa từng cho mình là thiên tài tuyệt thế, có được thực lực bây giờ phần lớn là dựa vào Thứ Nguyên Đảo công năng mang đến mà phần nhỏ chỉ là hắn hấp thu chúng tu hành.

Thứ Nguyên Đảo, Diệp Thiên Đế truyền thừa, Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, Nguyên Thuỷ Chân Giải,… rất nhiều thứ như vậy cộng dồn vào một thân hoàn toàn có thể nhanh chóng đưa hắn đến một cấp độ không thể tượng tượng được.

Tuy nhiên dục tốc bất đạt, tiến cấp quá nhanh sẽ để mình lộ ra sơ hở chết người, chính vì thế cái hắn coi trọng là như kim loại bình thường rèn ra thần binh, hắn muốn đánh vững căn cơ ở mỗi cảnh giới, điều này rất cần thời gian đi tích luỹ.

Nếu không phải vì đánh vững căn cơ, phóng nhãn Đấu Phá Thương Khung thế giới, giống như hắn dạng này tu vi thực lực người trẻ tuổi không nói chỗ nào cũng có nhưng cũng sẽ không thiếu, tuy nhiên đây cũng chỉ là so về tu vi.

Hơn nữa Viễn Cổ Bát Tộc người dựa vào Đấu Đế huyết mạch nhanh chóng tăng lên gia hỏa, thiêu đốt tiềm lực để tu vi gia tăng nhanh chóng, chèn ép tuổi trẻ cùng thời cũng có không ít nhưng tất cả bọn chúng sau này đi sẽ không quá xa.

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên sẽ không cho mình mắc phải sai lầm chết người này nên mỗi cảnh giới dù nhỏ bé đến đâu hắn đều đánh vững căn cơ đến nỗi cơ thể, linh hồn… của mình đều gánh chịu không nỗi nữa mà buộc hắn tự đột phá.

“Được rồi! Được rồi! Không muốn nói gì thì thôi nhưng giao dịch vẫn phải hoàn thành! Gigamesh! Vậy ngươi lúc nào thì có thể giúp lão phu luyện chế Phá Ách Đan đây!”

Hải Ba Đông nhìn xem Sa Chi Mạn Đà La, con mắt bên trong hiện ra gánh nặng như được giải thoát, bàn tay gầy guộc tinh tế sờ dược liệu mỗi một cái đường vân, tiếp đó ngẩng đầu thận trọng nhìn Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói.

“Hải Ba Đông lão đầu tử! Ta lần trước đã nói rõ ràng rồi! Bằng vào sức mạnh linh hồn lực có thể so với Thất Phẩm Luyện Dược Sư nên ta bây giờ quả thật có chắc chắn luyện chế ra Lục Phẩm Đan Dược!”

“Tuy rằng trước đó là cưỡng ép nhưng bây giờ mấy tháng trôi qua nên luyện dược thuật của ta đã tinh tiến không ít! Coi như Lục Phẩm cũng có thể luyện ra nhưng xác suất thành công thì ta cần xem trước một chút đan phương để suy đoán!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói, sau đó hắn nhớ ra chuyện gì đó liền mới lại lần nữa liếc nhìn Hải Ba Đông một cái, giọng nói tràn đầy vẻ uy hiếp:

“Hải Ba Đông lão đầu tử! Phải nhớ lấy giao dịch chuyện! Nói trước ngươi khôi phục Đấu Hoàng thực lực sau đó mà nếu dám quỵt nợ liền đắc tội một cái Lục Phẩm Luyện Dược Sư đó!”

Hải Ba Đông nghe vậy thì trong lòng thầm mắng một tiếng, ai dám đụng ngươi bây giờ, thật cho lão phu không cảm nhận được chiến lực ngươi bây giờ đã không kém gì Đấu Hoàng sao nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ có chút cười xấu hổ nói:

“Gigamesh! Ngươi yên tâm đi! Chỉ cần có thể luyện chế ra Phá Ách Đan thì lão phu sẽ đem tàn phế đồ giao cho ngươi! Hơn nữa ta còn có thể thiếu ngươi một cái đại nhân tình!”

Nói xong, Hải Ba Đông lập tức tại trên tay mình nạp giới lấy ra một phần ố vàng quyển trục làm bằng da thú, lão đầu tử này một mặt thịt đau đưa cho Già Thiên Pháp Nghịch Thiên dặn dò rất kĩ lưỡng:

“Luyện Dược Sư các ngươi thật tiện lợi! Trước đây vì phần này đan phương mà ta hao hết thiên tân vạn khổ mới cầm tới tay! Bây giờ Gigamesh ngươi dễ dàng liền sợ tới nó! Thật thật đáng buồn a! Đấu Hoàng bọn ta giờ mất giá thế sao!”

“Ha Ha Ha! Băng Hoàng Hải Ba Đông ta năm xưa rớt cảnh giới! Có nhà nhưng không thể trở về! Chỉ có thể núp ở nho nhỏ Thạch Mạc Thành mang theo suy bại cơ thể tiếp tục kéo dài hơi tàn nhưng chỉ cần có Phá Ách Đan ta liền có thể trở về!”

Có lẽ là mơ hồ nhìn thấy chính mình khôi phục Đấu Hoàng thời cơ đang ở trước mắt, kèm theo quá nhiều biệt khuất bao phủ ở trong lòng, Hải Ba Đông bắt đầu tự thuật chính mình một chút chuyện cũ.

“Đúng vậy a! Hải Ba Đông ngươi thế nhưng là người được thế giới vận chuyển an bài rõ ràng! Dù là không có ta! Đại khái gần chín năm sau sẽ bị Tiêu Viêm mang theo Dược Trần đánh một trận tiếp đó giúp ngươi luyện chế Phá Ách Đan!”

“Hay ho nhất là khi Hải Ba Đông lão đầu tử ngươi khôi phục Đấu Hoàng lại tiếp đó cho Tiêu Viêm làm việc cả đời! Cái danh xưng công cụ người sau đó còn mất giá vì thực lực Tiêu Viêm tăng quá nhanh, đã bỏ xa ngươi!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên tiếp nhận Lục Phẩm đan phương Phá Ách Đan từ tay Hải Ba Đông rồi mở ra, một bên nghe Hải Ba Đông không ngừng tự thuật chính mình chuyện cũ, trong lòng không khỏi thầm nghĩ.

“Lục Phẩm Đan Dược - Phá Ách Đan”

Có phá giải phần lớn phong ấn chi kỳ hiệu, tại phục dụng nó sau còn có thể thể nội tạo thành một loại nhằm vào loại này phong ấn kháng tính, sau này nếu gặp lại loại này phong ấn liền có thể có có chút ít tỉ lệ đem miễn trừ.

Sáu cái màu đen nhạt chữ có chút khí tức cổ xưa mơ hồ viết tại cổ xưa quyển trục da thú phía trên, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lại phóng xuất ra Phàm Cảnh Hậu Kỳ lực lượng linh hồn xâm nhập vào trong đan phương.

Sau khi tra xét thành công, từ thông tin cho đến Lục Phẩm Đan Dược cụ thể thủ pháp luyện chế, mỗi loại dược liệu cần có trọng lượng cùng với rèn luyện dược liệu cần có hỏa hầu các loại đều bị hắn khắc ghi vào đầu.

Những thứ này mới là luyện chế đan dược chỗ mấu chốt, mỗi loại dược liệu đều có khác biệt dược tính, còn như thế nào phối hợp dung hợp khiến trở thành một cái có tác dụng đặc biệt đan dược.

Đây chính là một cái luyện dược sư cần quan tâm chuyện học tập, lại càng cao cấp đan dược thì càng phức tạp mà chờ hắn từ đan phương bên trong tìm hiểu được đến Phá Ách Đan tất cả tin tức cũng cảm thấy là nhẹ nhàng thở ra.

Phá Ách Đan đan phương có lẽ là bởi vì tương đối hướng về phá phong ấn nguyên nhân, dược hiệu mặc dù kỳ dị nhưng mà liền thủ pháp luyện chế nói, tại trong Lục Phẩm Đan Dược cũng coi như không quá cao cũng không quá thấp.

“Hải Ba Đông lão đầu tử! Ta nói trước cho ngươi! Dù có Dị Hoả tương trợ nhưng Phá Ách Đan luyện chế thành công tỷ lệ ta cũng chỉ có tám thành nắm chắc! Hai thành còn lại thất bại cũng có thể xảy ra đó!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên chậm rãi mở miệng nói với Hải Ba Đông mà nghe hắn nói vậy thì lão đầu tử này phun ra một ngụm trọc khí, khôi phục lại bình thường tâm tình, vừa cười, vừa nói:

“Không sao! Tám thành là đã không thấp! Lão phu nghe liền xem như cao cấp luyện dược sư cũng không khả năng mỗi một lần đều làm đến mười thành thành công! Gigamesh ngươi bao giờ có thể bắt đầu luyện chế!”

“Đừng vội! Chờ đi qua mấy ngày đã! Ta cần điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất! Hơn nữa cũng cần một ít thời gian làm quen đan phương!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nhìn xem tâm tình khôi phục bình thường Hải Ba Đông thì trong lòng thầm khen đạo không hổ là khi xưa Đấu Hoàng, tâm cảnh rất cao nhưng ngoài miệng vẫn lập tức mở miệng nói.

“Hai sư đồ ta có việc đi trước! Sa Chi Mạn Đà La tạm thời Hải Ba Đông ngươi giữ kĩ đi! Vài hôm nữa hai sư đồ chúng ta trở về liền giúp ngươi luyện chế Phá Ách Đan…!”

Hải Ba Đông lão đầu tử này thấy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói thế cũng không nói thêm gì nữa mà hắn liền chỉ nhắc nhở thêm một câu liền mang theo Thanh Lân xoay người rời đi khỏi địa đồ cửa hàng mà Hải Ba Đông cũng không ngăn cản.

Hắn biết mình nắm giữ Tịnh Liên Yêu Hoả tàn phế đồ nên Già Thiên Pháp Nghịch Thiên sẽ còn quay trở lại, hơn nữa Sa Chi Mạn Đà La vẫn ở đây nên hai người này rời đi để xử lí việc tư nhân mà hắn là người ngoài nên chỉ nói một câu:

“Cẩn thận đấy! Phá Ách Đan của lão phu còn cần ngươi luyện chế đó…!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên gật đầu một cái xem như đáp ứng, sau đó thân hình hai sư đồ biến mất khỏi địa đồ cửa hàng mà vừa ra khỏi Hải Ba Đông chỗ ẩn náu thì hắn liền dẫn Thanh Lân ra khỏi Thạch Mạc Thành.

“Sư tôn ca ca! Chúng ta đi đâu vậy…!”

Vừa rời khỏi Thạch Mạc Thành, hắn liền phi hành lên không trung mà Thanh Lân tay nắm chặt tay Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hỏi thì hắn chỉ nhìn nàng một cái rồi ôm tiểu cô nương vào trong lòng, ôn hoà nói:

“Sư đồ chúng ta kiềm chế cảnh giới quá lâu rồi! Áp chế đã hoàn toàn không chịu nổi! Bây giờ phải chọn nơi không người để độ kiếp!”

“Độ kiếp! Ý sư tôn ca ca là hai chúng ta sắp bị sét đánh sao! Thanh Lân sợ…!”

“Không sao! Đừng sợ! Chỉ là như muỗi cắn mà thôi! Một lát liền qua ý mà!”

Được Già Thiên Pháp Nghịch Thiên chăm lo dạy dỗ nên tu hành Già Thiên Pháp Thanh Lân cũng hiểu độ kiếp là thứ gì, nghĩ tới sắp bị lôi đình đánh thì cả người co ro lại mà Già Thiên Pháp Nghịch Thiên chỉ cười an ủi.

Cho dù biết tiểu đồ đệ này đang sợ nhưng phải vượt qua sợ hãi thì mới có thể đi càng xa, cho nên ngoại trừ an ủi thì Già Thiên Pháp Nghịch Thiên sẽ giúp đỡ Thanh Lân thêm một chút nào vì tiểu chim ưng phải tập giương cánh bay.

Hơn nữa Đấu Phá Thương Khung thế giới tu hành hệ thống khác với pháp môn Nghịch Thiên mang tới nên cho dù Già Thiên Pháp hay Hoàn Mỹ Pháp có thể tu luyện được thì mỗi lần đột phá đều phải chịu thiên địa này khảo nghiệm độ kiếp.

Chống qua thì có thể tiếp tục, không chống được thì dưới lôi kiếp hoá thành tro, thiên địa này thông qua người tu luyện pháp môn mới dần dần tự hoàn thiện bản thân, đây là cái giá để Nghịch Thiên bản tôn có thể an toàn tu hành.

Hai bên bọn họ bây giờ đều là đang trao đổi lẫn nhau, Nghịch Thiên bản tôn có thể lấy tài nguyên ở Đấu Phá Thương Khung thế giới tu hành mà vi diện chi thai của thế giới thì lợi dụng “Đạo” và “Pháp” mới tiến hoá đến cấp cao hơn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv