“Mặc dù vốn không muốn cùng xà nhân tộc có quá nhiều dây dưa nhưng bây giờ nếu đã đắc tội liền dứt khoát trực tiếp cầm Nguyệt Mị đổi một gốc Sa Chi Mạn Đà La liền có thể lập tức rời đi Tháp Qua Nhĩ Đại Sa Mạc…!!”
“Sau chuyện này nhất định phải đòi Hải Ba Đông lão già này thêm thù lao mới được! Chỉ đi tìm Sa Chi Mạn Đà La dược liệu liền kéo tới xà nhân tộc sau này báo thù! Xem như ta không sợ bọn họ nhưng phiền phức bám theo liền có chút ghét!”
Ốc đảo sau đại chiến, mây mù lượn lờ mang theo một loại mông lung mỹ cảm, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên ngồi trên một tảng đá vừa suy nghĩ, vừa tu hành, còn Nguyệt Mị sớm đã bị ném cho Thanh Lân trông coi.
“Aaaaa! Nguyệt Mị ta chưa từng nhận qua khuất nhục như vậy! Không chỉ bị nhìn thấy hết liền còn bị nhân loại cưỡng ép uy hiếp! Nếu là bị Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương bệ hạ cùng mấy tên xà nhân tộc thủ lĩnh khác biết thì ta làm sao đối mặt bọn hắn!"
Ở bên khác, Nguyệt Mị nhìn xem cười tủm tỉm tu hành Già Thiên Pháp Nghịch Thiên liền có cảm giác hận không thể thả rắn cắn chết hắn nhưng bị phong ấn đấu khí không thể làm gì thì trong lòng bi ai thầm nghĩ.
“Phù…!”
Dường như quá trình tu hành kết thúc, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hai mắt mở to có kim quang loé lên một cái liền biến mất, từ miệng và mũi phun ra hai đạo bạch khí rồi thân thể mới nhanh chóng đứng dậy.
“Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ ba - Thần Kiều Cảnh hậu kỳ sao! Bây giờ tu vi của ta xem như không kém gì tu hành Đấu Khí Pháp cường giả từ Thất Tinh Đấu Vương đến Cửu Tinh Đấu Vương rồi!”
Nắm tay co bóp vang lên từng đạo xương khớp va chạm, khí thế trên người phun trào tạo thành gió thổi qua, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cảm nhận được thể nội Khổ Hải sức mạnh liền trong lòng suy nghĩ ra được một chút gì đó.
“Sư tôn ca ca tỉnh rồi! Tiểu xà nữ! Đi theo ta…!”
Suy nghĩ một lúc lâu mới thu hồ tinh thần trở lại, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên có chút buồn cười nhìn xem bị thương rất nặng, lại mất đi đấu khí sắc mặt trắng bệch Nguyệt Mị đang bị tiểu đồ đệ Thanh Lân của mình kéo hướng hắn đi tới.
“Aaaa.! Tiểu nha đầu! Ngươi thả ta ra! Nếu không chờ ta thoát ra liền lập tức đem ngươi giết! Đừng nghĩ để ta có thể dễ dàng khuất phục ngươi!”
Bị kéo đi Nguyệt Mị không ngừng phản kháng nhưng mất đi tất cả lực lượng nàng nắm đấm đánh vào Thanh Lân trên thân căn bản không đau không ngứa nên chỉ có thể vừa giãy giụa, vừa không ngừng mắng.
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên để Thanh Lân trông coi Nguyệt Mị không phải không có đề phòng, hắn tạo ra phong ấn không chỉ phong toả đấu khí mà ngay cả sức mạnh thân thể cũng phong ấn lại, nếu không Thanh Lân sớm đã bị nàng đánh bay.
“Sư tôn ca ca! Thanh Lân trông nàng rất kĩ! Tiểu xà nữ này chạy không được…!”
Thanh Lân nhìn thấy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đã tỉnh lại và đi về phía mình thì cũng là vội vàng từ Song Đầu Hoả Linh Xà nhảy xuống vừa chạy đến, vừa hô lớn mà Nguyệt Mị cũng bị tiểu nữ hài tóm đuôi rắn lôi kéo đi theo
“Phanh…!”
Thanh Lân đem Nguyệt Mị ném tới trên mặt đất làm tung lên một lớp bụi dày mà Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng từ trong nạp giới lấy ra một bình ngọc chứa đan dược chữa thương cấp thấp đưa cho nàng rồi cẩn thận dặn dò:
"Thanh Lân! Con chăm sóc nàng tốt một chút! Đừng để nàng cứ như vậy chết đi! Nàng còn tác dụng để đổi lấy Sa Chi Mạn Đà La!”
"Sư tôn ca ca! Thanh Lân biết rồi…!”
Nhận lấy bình ngọc, Thanh Lân nhanh chóng đáp trả rồi lập tức đem đan dược nhét vào miệng Nguyệt Mị khiến vị này Mị Xà bộ lạc thủ lĩnh tạm thời có thể kéo dài thương thế tốt một chút, không đến nội bị bỏng mà chết toi.
Ở một bên khác, lo lắng Nguyệt Mị an toàn tính mạng, chín tên nữ tính xà nhân tộc hộ vệ đang liều mạng hướng Mị xà bộ lạc tiến đến mà nguyên bản cần một giờ lộ trình liền chỉ dùng nửa giờ đã có thể nhìn thấy Mị Xà bộc lạc thành thị.
“Nguyệt Âm đầu lĩnh! Chào mừng ngài trở về…!”
Chỗ cửa thành đóng quân xà nhân tộc thủ vệ một cái thô kệch nam tính xà nhân nhìn thấy trở về chín tên nữ tính xà nhân tộc trên mặt nháy mắt hiển hiện một vòng nịnh nọt nụ cười, tiến lên một bước nói ra.
Nguyệt Âm bản thân là Đấu Linh Đỉnh Phong cảnh giới, chỉ một bước nữa có thể đột phá Đấu Vương, trở thành giống như xà nhân tộc Bát Đại Thủ Lĩnh, hiện giờ vẫn là Nguyệt Mị thống lĩnh cận vệ đầu lĩnh, tại Mị xà tộc địa vị khá cao.
"Đều cút ngay cho ta! Ta có chuyện quan trọng phải bẩm báo trưởng lão!"
Chín tên nữ tính xà nhân tộc bên trong một người có thanh lục sắc đuôi rắn, chính là Nguyệt Âm trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng, trực tiếp vung roi đem cái này Đấu Sư cảnh giới xà nhân nam tử quất bay ra ngoài, phẫn nộ quát.
Nguyệt Âm ra tay, còn một mặt lo lắng, tự nhiên sẽ không có tên gia hoả nào có mắt không tròng lần nữa dám ngăn trở, chín tên nữ tính xà nhân tộc rất nhanh chóng đã xuyên qua cửa thành đi vào bên trong Mị Xà thành thị.
Trên đường phố nhìn thấy Nguyệt Âm đám người nhao nhao nhường đường, thế là các nàng rất mau đi đến một tòa hơi có vẻ uy nghiêm phủ đệ, thông báo sau rất nhanh nhìn thấy một vị tuổi già sức yếu xà nhân nữ tính đi đến trước mặt.
"Là Nguyệt Âm a! Ngươi không hộ vệ tại Nguyệt Mị bên người sao! Bà già ta cũng sắp xuống lỗ rồi mới đến thăm ta! Đến chỗ của ta có chuyện gì hả!”
Lão nữ tính xà nhân đầy đầu tóc trắng, tràn đầy nếp nhăn mang trên mặt mỉm cười, nhìn như là một vị phổ thông lão nhân một dạng nhìn xem hoang mang rối loạn chạy tới Nguyệt Âm không nhanh không chậm nói.
"Nguyệt Hoa trưởng lão! Nguyệt Mị đại nhân bị một nhân loại tu vi thấp nhất cũng là Đấu Vương bắt! Hắn yêu cầu chúng ta mang lên Sa Chi Mạn Đà La đi trao đổi! Nếu không sẽ giết Nguyệt Mị đại nhân..!”
Nguyệt Âm nhìn thấy bà lão xà nhân này liền như là tìm được người cứu mạng một dạng, thở hổn hển lo lắng nói ra mà Nguyệt Hoa xà nhân nguyên bản hiền hoà gương mặt đột nhiên biến sắc, nhìn xem Nguyệt Âm ngữ khí dồn dập nói:
"Cái gì! Tộc ta nội địa nơi nào nhân loại tới Đấu Vương tự nhiên lại tìm tới! Còn đánh bại Nguyệt Mị! Đến cùng là chuyện gì xảy ra! Nói rõ ràng với ta một lần!"
Nguyệt Âm xà nhân vội vàng đem hôm nay chuyện phát sinh từ đầu đến cuối nói cho Nguyệt Hoa trưởng lão xà nhân xong nói xong nói liền lần nữa tràn đầy lo lắng nói:
"Nguyệt Hoa trưởng lão! Chúng ta nhanh đi cứu Nguyệt Mị đại nhân đi!"
Nguyệt Hoa trưởng lão xà nhân trong mắt lại là chớp động lên trí tuệ hào quang, quay đầu đối với đang vô cùng hoảng loạn Nguyệt Âm quát lớn:
"Bình tĩnh lại Nguyệt Âm! Ngươi có hồ đồ hay không! Nhân loại kia có thể đánh bại cùng là Đấu Vương Nguyệt Mị thì tất nhiên có thể là Đấu Vương cao giai, thậm chí là Đấu Hoàng! Chúng ta đi đến đều chỉ có thể chịu chết!”
"Nguyệt Hoa trưởng lão! Vậy chúng ta bây giờ làm sao bây giờ! Không thể cứ như vậy để Nguyệt Mị đại nhân ở trong tay nhân loại kia chịu nhục chứ! Làm vậy Mị Xà bộc lạc chúng ta đều mất hết mặt mũi rồi còn đâu..!”
Nguyệt Âm xà nhân cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, nhìn xem Nguyệt trưởng lão xà nhân hỏi mà Nguyệt Hoa trưởng lão lại hít một hơi sâu rồi mới chậm rãi nói ra:
"Thông báo cho Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương bệ hạ đi! Chúng ta cần làm chuẩn bị! Nếu như hắn muốn trở mặt thì chúng ta cũng không cần phải khách khí! Coi như hắn là Đấu Hoàng cũng nhất định chết chắc!”
“Nguyệt Hoa trưởng lão anh minh! Nguyệt Âm lập tức đi làm ngay…!”
Nguyệt Âm xà nhân lúc này nghe Nguyệt Hoa trưởng lão xà nhân nói thế liền lấy lòng nói, Sa Chi Mạn Đà La đối với xà nhân tộc cũng coi là trân quý chi vật, chỉ có ở Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương chỗ Thánh Thành có thể bồi dưỡng.
Nó có thể giúp xà nhân tộc cùng trong cơ thể loài rắn linh hồn ma thú tiến hành rèn luyện, tăng lên tư chất tu luyện, là xà nhân tộc lập qua công tích mới có thể bị Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương ban cho Sa Chi Mạn Đà La làm ban thưởng.
Tuy vậy nhưng để đổi về Nguyệt Mị cũng không coi là chuyện gì xấu, cùng một vị chân chính Đấu Vương so sánh thì Sa Chi Mạn Đà La cũng không tính là gì, cho dù nó có thể bồi dưỡng ra cường giả nhưng thời gian hoàn toàn không đủ.
Nguyệt Hoa trưởng lão tự thân tu vi vẻn vẹn Nhất Tinh Đấu Vương mà lại tuổi già sức yếu, chống đỡ không nổi một cái cỡ lớn xà nhân bộ lạc, cho nên không thể bỏ qua bất kỳ một cái nào có thể cứu trở về Nguyệt Mị cơ hội.
Nguyệt Âm từ trong Mị Xà bộ lạc phủ khố bên trong điều ra một gốc Sa Chi Mạn Đà La, một bên thông qua xà nhân tộc bí pháp thông báo đến Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương chuyện xảy ra với Nguyệt Mị hôm nay.
Kết quả tự nhiên là Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương bệ hạ tức giận, sau đó liền một thân một mình lên đường, màn đêm buông xuống liền đến đến Mị Xà bộ lạc, Đấu Hoàng tốc độ có thể thấy cực kì nhanh.
Khi biết chuyện đã xảy ra, cũng được biết Nguyệt Hoa kế hoạch, Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương trước ẩn núp trong bóng tối, từ Nguyệt Hoa cùng Nguyệt Âm đi dùng Sa Chi Mạn Đà La trao đổi Nguyệt Mị trở về.
Đợi đến xác định Nguyệt Mị an toàn, Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương lại ra tay xử lý nhân loại có can đảm khiêu khích xà nhân tộc mà vì bảo toàn mình trong tộc số lượng không nhiều Đấu Vương nên Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương cũng đồng ý kế hoạch này.
[ Ngày Hôm Sau ].
Khi trời còn chưa sáng rõ, Nguyệt Hoa liền mang theo Sa Chi Mạn Đà La tại Nguyệt Âm dẫn đầu tiến về phía ốc đảo mà Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương thì giấu ở hai người sau lưng, chờ thời khắc cuối cùng lại đi ra hiện thân.
Nhân loại kia có thể là Đấu Vương cường giả, thậm chí là Đấu Hoàng, những xà nhân khác đi đến đều chỉ có thể chịu chết, nên Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương đối mình thực lực vô cùng tin tưởng cũng chỉ mang theo Nguyệt Hoa cùng Nguyệt Âm
Ở bên khác, một đêm trôi qua, nguyên bản trọng thương Nguyệt Mị tại Thanh Lân chiếu cố đã có thể tự do hoạt động nhưng tại nàng nếm thử điều động trong cơ thể đấu khí thì đều sẽ cảm thấy được đan điền đau đớn, liên tục lăn lộn.
Trong khi đó, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hai sư đồ thì khoanh chân ngồi tại trên một tảng đá tu hành, “Nguyên” bên trong từng luồng năng lượng tinh khí như phong bạo tràn vào Khổ Hải của hai sư đồ khiến khí thế của bọn họ dần dần tăng lên.
“Ầm….!”
Thanh Lân thể chất là Bích Xà Tam Hoa Đồng nên Khổ Hải của nàng phát ra lục sắc quang mang, từng luồng mê vụ toả ra âm hàn chi khí tạo thành đủ loại xà quái liên tục du đãng bên trong, từng con từng con toả ra nguy hiểm chết người sát ý.
Khổ Hải bên trong nguyên thủy thần văn ngưng tụ lại tạo thành một toà xích sắc cổ tháp, đây chính là món “Khí” đầu tiên của Thanh Lân, cũng là dùng Đế Binh tài liệu - Hoàng Huyết Xích Kim luyện chế thành.
Hai mắt Thanh Lân cũng hiện ra lục sắc quang mang, tam đoá hoa đồng hiện ra bao quanh con ngươi, một cỗ mê hoặc vạn vật lan tràn ra khiến cho Nguyệt Mị nhìn vào có cảm giác mình sắp bị thu phục liền hoảng hốt kêu lên:
“Không thể nào! Là Bích Xà Tam Hoa Đồng! Tiểu nữ hài này sao lại sở hữu thể chất kia! Đó là thiên địch của tộc ta! Nàng nhất định phải chết! Nếu để nàng trưởng thành xà nhân tộc tất có nguy hiểm chết người…!”
“Im lặng…! Ngươi không nên biết thêm bất cứ điều gì…!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên trên thân toả ra một loại mờ ảo khí chất như hợp nhất với thiên địa chi linh, tất cả thiên địa này huyền bí đều trong nháy mắt hiện ra trong đầu hắn, đây là Tiên Thiên Đạo Thai sức mạnh có thể hoà hợp với thiên địa.
Theo hắn mở miệng nói một câu, thiên địa dường như đồng thời lên tiếng cùng hắn mà Nguyệt Mị cảm giác được mình không thể cử động cũng như lên tiếng, ngay cả kí ức về Bích Xà Tam Hoa Đồng cũng bị xoá đi.