“Dám coi thường sắc đẹp của xà nhân tộc chúng ta! Đừng tưởng đẹp trai một tý là tỷ tỷ không dám ra tay với ngươi! Đi chết đi nhân loại..!”
“Huyền Giai Trung Cấp Đấu Kỹ - Mị Xà Chân Thân…!”
Bị công kích đánh tới, Nguyệt Mị xuân ý cùng mị hoặc đều biến thành sát ý nồng nặc, kinh khủng Ngũ Tinh Đấu Vương tu vi bộc phát, đấu khí hoá thành một đầu do năng lượng tạo thành hồng sắc đại xà.
Hồng sắc đại xà đầu rắn dữ tợn đáng sợ, khí độc mùi tanh kinh người, chỉ cần một mắt nhất định phát hiện ra toàn thân nó tràn ngập kịch độc nhưng hôm nay nó lại xui xẻo vì gặp phải kim sắc hoả diễm thần long áp chế.
“Xì… xì… xì…!”
Thái Dương Chân Hoả không thua kém bất cứ loại Dị Hoả nào, thậm chí là còn mạnh hơn, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên mặc dù vi còn thấp, không thể phát huy ra toàn bộ uy lục của Đế Kinh nhưng Thái Dương Chân Hoả vẫn rất kinh khủng.
Hồng sắc đại xà khi va chạm với Thái Dương Chân Hoả tạo thành kim sắc thần long liền không phát ra tiếng nổ nào liền bị nóng bỏng hoả diễm biến thành hư vô, từng tiếng độc khí bị đốt thành tro vang lên bên tai hai người.
“Chết tiệt! Độ nóng này! Là Dị Hoả! Ngươi làm sao lại có được Dị Hoả chứ..!”
Thấy công kích của mình không có đạt hiệu quả, Nguyệt Mị đồng thời cảm nhận được Thái Dương Chân Hoả nhiệt độ kinh khủng liền sợ hãi kêu to, sau đó chỉ có thể bất đắc dĩ thối lui về đằng sau vì xà nhân tộc kháng dị hoả không cao.
Nguyệt Mị cũng hoàn toàn không nghĩ tới, hôm nay vốn dĩ như mọi khi đến đây bình thường tắm rửa nhưng không nghờ lại gặp phải một vị người trẻ tuổi nhân loại có tu vi thấp nhất cũng là Đấu Vương, hơn nữa còn có Dị Hoả cùng trận pháp.
Đặc biệt hơn nữa là nhân loại xưng là Gigamesh này trên thân lượn quanh kim sắc hoả diễm để cho Nguyệt Mị có loại sợ hãi cảm giác như bước vào hầm băng, chứng tỏ chỉ cần nàng bị dính một cái liền bị đốt thành tro bụi.
Vì điều này nên Nguyệt Mị trước đó dự định lấy sắc đẹp mê hoặc hắn, sau đó thừa dịp bất ngờ trực tiếp ra tay đánh trọng thương hắn rồi chậm rãi tìm tòi nghiên cứu lai lịch của nhân loại thần bí này.
Không nghờ chuyện này lại lật bàn, những cái kia giống đực nhân loại trong đầu chứa là cái gì thì nàng nhất thanh nhị sở nhưng không nghĩ tới nam nhân này vậy mà không có mắc lừa, lợi dụng nàng sơ hở ra tay trước.
Hơn nữa kim sắc hỏa diễm còn đem nàng độc rắn thiêu hủy sạch sẽ, nhân loại nam tử kia khắc chế nàng quá lớn mà kim sắc hoả diễm kia sau đó còn hướng về nàng bản thể lan tràn tới khiến nàng chỉ có thể lùi lại phía sau.
Bây giờ trong lòng Nguyệt Mị vô cùng sợ hãi cùng tức giận thiếu chút nữa đem đầy miệng răng ngà đều cắn nát, nàng không chỉ bị nam nhân này thấy hết thân thể mà hiện tại muốn dạy dỗ hắn một trận cũng làm không được.
“Nhân loại! Ngươi đến cùng là ai? Có Dị Hoả trong tay thì lai lịch ngươi chắc chắn không đơn giản! Xà nhân tộc bọn ta không có gì có thể hấp dẫn ngươi nhung ngươi tiềm ẩn xâm nhập tộc ta nội địa đến cùng ý muốn làm cái gì!”
Nguyệt Mị đấu khí hoá cánh mở ra, ngón tay điểm một cái làm u lam năng lượng ngưng kết thành tường chắn ngăn lại Thái Dương Chân Hoả tiến công rồi thần sắc lạnh nhạt, nhìn Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lạnh lùng nói.
Đối mặt đột nhiên xuất hiện tại Tháp Qua Nhĩ Đại Sa Mạc chỗ sâu nhân loại tu vi thấp nhất cũng là Đấu Vương, đánh lén kế sách thất bại nên Nguyệt Mị treo lên mười phần tinh thần cẩn thận chuẩn bị ứng đối.
“Đã ngươi thành tâm muốn biết thì ta sẵn sàng trả lời! Ta tên là Gigamesh! Là một tên Lục Phẩm Luyện Dược Sư! Lần này xâm nhập Tháp Qua Nhĩ Đại Sa Mạc chỗ sâu chỉ để tìm một gốc dược liệu có tên là Sa Chi Mạn Đà La!”
Nghe nghe được Nguyệt Mị chất vấn, Già Thiên Pháp sắc mặt bình thản nói mà Thái Dương Chân Hoả vẫn đang không ngừng thiêu đốt Nguyệt Mị lưu lại sương độc, chỉ chốc lát không khí đã mất đi mùi hăng hắc.
Đáng tiếc cho Nguyệt Mị vì Già Thiên Pháp Nghịch Thiên bây giờ có Thái Dương Chân Hoả hộ thể, còn ẩn dấu trận pháp và thể chất nên đối với khí độc các loại năng lượng kỳ dị hắn kháng tính rất lớn.
“Hừ! Nếu ngươi thật là Lục Phẩm Luyện Dược Sư thì làm sao có thể tự mình ra tay tìm dược liệu! Dưới trướng ngươi chẳng lẽ không có người đi tìm thay hay sao! Còn nghĩ gạt ta để xâm nhập thêm sâu ư! Đừng có mơ…!”
Nguyệt Mị nghe Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói thế thì ánh mắt ngưng lại, miệng tiếp tục lạnh lùng nói mà Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hơi có vẻ bất đắc dĩ trên khuôn mặt, trong lòng mắng thầm:
“Ta còn không phải bị Hải Ba Đông lão đầu kia hố! Bình thường cũng là người khác tự chuẩn bị dược liệu tìm ta luyện dược! Ai bảo lão nhân này trong tay nắm vuốt một phần Tịnh Liên Yêu Hoả tàn phế đồ nên ta mới vất vả như thế..!”
“Muốn ra tay thật sự sao! Đã vậy thì đánh nhanh thắng nhanh vậy! Nếu không Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương sẽ nhanh chóng đến đây mất!”
“Đi…!”
Cảm nhận được Nguyệt Mị đấu khí không ngừng phun trào ra, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên biết nàng sắp đánh thật liền kết từng đạo thủ ấn khiến nhiệt độ xung quanh tăng vọt, Thái Dương Thánh Hoả Trận uy lực phát huy đến mức cao nhất.
“Chết…!”
Trận văn lần nữa nổi lên, hoá thành chín đầu kim sắc hoả diễm thần long nhắm ngay Nguyệt Mị lao tới, sức nóng bỏng của nó trên đường đi làm không gian có chút rung chuyển như sắp bị đốt cháy thành tro.
“Huyền Giai Cao Cấp Đấu Kỹ - Mị Xà Song Độc..!”
Ở bên kia, Nguyệt Mị khuôn mặt lạnh nhạt, lòng bàn tay đấu khí ngưng tụ thành hai đầu cực lớn thanh xà, lần này hai đầu thanh xà cùng vừa rồi một đầu độc xà so sánh đều phải càng thêm ngưng tụ thành chân thực.
“Xì…!!”
Hai đầu cực lớn thanh xà toàn thân trải rộng cứng rắn lân phiến, miệng lớn, răng nanh sắc bén, hai cỗ nhàn nhạt hung lệ khí tức từ trong cơ thể tản ra hướng về chín đầu kim sắc hoả diễm thần long nhào cắn tới.
Đối mặt với bật hết hỏa lực Già Thiên Pháp Nghịch Thiên có một thân tu vi thấp nhất cũng là Đấu Vương, Nguyệt Mị cũng muốn cẩn thận ứng đối, nếu không bất cứ lức nào cũng có thể bỏ mạng dưới tay nhân loại này.
“Thái Dương Chân Kinh - Thái Dương Thánh Quyền…!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nhìn xem chín đầu kim sắc hoả diễm thần long cùng hai đầu thanh xà đại chiến, ánh mắt thâm thúy không hề sợ hãi liền khẽ quát một tiếng, Thái Dương Chân Hoả lập tức tạo thành kim sắc hoả diễm thánh quyền.
“Giai Tự Bí…!”
“Hành Tự Bí…!”
“Giết…!”
Tiên thiên đạo văn trận đồ hiện ra, khí thế toàn thân tăng vọt, thân hình Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hóa thành một đạo hắc ảnh xuất hiện trước mặt Nguyệt Mị, Thái Dương Thánh Quyền vung ra đập ngay vào trên thân thể nàng.
“Không! Aaaa….!”
Theo một hồi thê lương tiếng kêu rên truyền ra từ miệng Nguyệt Mị phun ra, một đạo vô cùng nóng bỏng năng lượng kim sắc hoả diễm đại quyền đánh vào Nguyệt Mị không có chút nào phòng bị trên lưng rắn.
“Phốc...!”
Bị đánh trúng, Nguyệt Mị phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt hiện lên vẻ vô cùng sợ hãi, nàng cảm nhận được kim sắc hoả diễm nóng bỏng năng lượng đang tại trong cơ thể liên tục tàn phá lục phủ ngũ tạng và kinh mạch của mình.
Nàng không biết rằng Thái Dương Chân Hoả không giống với các loại Dị Hoả của Đấu Phá Thương Khung thế giới, tuy nó do Thái Dương Chân Kinh ngưng tụ ra, là nhân tạo Dị Hoả nhưng uy lực vẫn hoàn toàn không thể khinh thường.
Phải biết chủ nhân sáng tạo ra Thái Dương Chân Kinh là Thái Dương Thánh Hoàng, tu vi sớm đã vượt qua Đấu Phá Thương Khung thế giới có thể chịu đựng nên Thái Dương Chân Hoả có thể coi là một loại có thể tiến giai Dị Hoả nhân tạo.
Chủ cần Già Thiên Pháp Nghịch Thiên tu vi không ngừng mạnh lên thì Thái Dương Chân Hoả uy lực cũng càng mạnh, đến lúc đó coi như phiến thiên địa này cường giả mạnh nhất đến cũng có khả năng cao bị Thái Dương Chân Hoả thiêu chết.
Cho dù Già Thiên Pháp Nghịch Thiên bây giờ tu vi chỉ là Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ ba - Thần Kiều Cảnh tương đương với Đấu Vương thì Thái Dương Chân Hoả vẫn có thiêu chết Nguyệt Mị vì nàng tu vi cũng nằm trong phạm vi này.
“Aaaaaa……!”
Nhiệt độ cao của Thái Dương Chân Hoả không ngừng thiêu đốt lấy thân thể của Nguyệt Mị làm nàng trên thân không tự chủ được co quắp lại, trong lúc nhất thời ngay cả đấu khí hoá cánh đều không thể duy trì rơi xuống.
“Uỳnh…!!”
Thái Dương Chân Hoả thiêu đốt quá thống khổ, Nguyệt Mị hai mắt tối tăm, hướng về phía dưới mặt đất rơi xuống làm tung lên một lớp bụi mù bao phủ mà nơi xa bị Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đã nhanh chóng lao tới.
“Nhân loại! Ngươi không thể giết ta! Nếu ngươi giết ta thì Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương bệ hạ nhất định sẽ không bỏ qua ngươi! Cho dù ngươi có dùng bí pháp gia tăng thực lực lúc nãy đến Đấu Hoàng cũng cứu không lại tính mạng của ngươi!”
Đau đớn kịch liệt vì Thái Dương Chân Hoả thiêu đốt để cho Nguyệt Mị lại lần nữa tỉnh lại, mặt mũi nàng tràn đầy oán hận nhìn xem từ không trung chậm rãi rơi xuống Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cắn răng nghiến lợi nói.
Thông qua lần giao thủ vừa rồi, Nguyệt Mị phát hiện nhân loại trước mắt này hình như vận chuyển hai loại bí pháp gì đó, một là giống như thân pháp đấu kỹ, hai là gia tăng thực lục đấu kỹ khiến chiến lực đề thăng đến một đại cảnh giới.
Tuy vậy khí thế của nhân loại này cũng không mạnh bằng nàng gặp phải “Vương” của mình nên Nguyệt Mị rất an tâm lôi ra uy danh của Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương nhằm uy hiếp nhân loại này dừng ý định đánh giết nàng.
“Tiểu xà nhân! Bổn vương cũng không nói muốn giết ngươi a! Tuy nhiên một số lúc so sống còn khó chịu hơn chết đó!”
Già Thiên Pháp Nghịch Thiên từ trên không trung rơi vào mặt đất nhìn xem Nguyệt Mị vui vẻ nói nhưng cũng không có động thủ, hắn cũng không phải sợ Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương uy danh vì nàng có đến cũng không bắt được hắn.
Tu rằng hắn tu vi chỉ có Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ ba - Thần Kiều Cảnh trung kì tương đương với Đấu Khí Pháp Tứ Tinh Đấu Vương đến Lục Tinh Đấu Vương nhưng Già Thiên Pháp Nghịch Thiên có thể vượt giai cấp chiến Đấu Hoàng.
Phải biết không nói những Đế Kinh bí thuật khác thì chỉ cần Hành Tự Bí tốc độ kèm Giai Tự Bí một khi phát động sẽ làm chiến lực tu vi, thân thể, linh hồn lực,… của hắn bộc phát gấp 10 lần, đến lúc đó coi như Đấu Hoàng đến cũng bỏ mạng.
“Nhân loại! Chẳng lẽ ngươi nghĩ làm chuyện đó với ta! Nguyệt Mị ta có chết cũng không để ngươi được như ý…!!!”
“Xà Nhân Tộc bí pháp - Tự bạo…!”
Trong khi đó, Nguyệt Mị nghe được Già Thiên Pháp Nghịch Thiên giọng điệu nói liền trong lòng suy nghĩ đến một điều xấu gì đó thì thần sắc trở nên quyết tuyệt, nàng bộc thốt ra âm thanh không thể tin nổi rồi cơ thể lập tức căng phồng.
“Tổ Tự Bí - Phong…!”
Nhìn thấy Nguyệt Mị liền muốn tự bạo, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên vội vàng kết ấn thi triển Cửu Bí một trong - Tổ Tự Bí tinh thông trận pháp phong ấn lại đan điền của Nguyệt Mị khiến nàng không thể tự báo rồi mới cười một tiếng nói:
“Ha ha ha! Tiểu xà nhân! Đừng cương liệt như vậy chứ! Không phải bổn vương sớm đã nói không có hứng thú với xà nhân rồi sao! Chỉ cần ngoan ngoãn ngồi yên chờ ta lấy được vật cần có thì nói không chừng ngươi còn có cơ hội trở về đây!”
“Nhân loại! Ngươi đừng có mơ…! Ưm…!”
Nguyệt Mị bị phong ấn đấu khí, vẫn còn định mở miệng mắng phản kháng nhưng đã nói xong mấy câu nói với nàng, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên liền bịt miệng nàng lại mới quay đầu nhìn về phía chín tên nữ tính xà nhân tộc hộ vệ, lớn tiếng hô:
“Ha ha ha! Đám tiểu xà các ngươi bây giờ liền trở về tìm cho ta một gốc Sa Chi Mạn Đà La tới liền có thể đem nữ nhân đổi về đi! Muốn nàng sống sót trở về thì các ngươi tốt nhất làm theo lời ta bảo! Bằng không đừng trách ta giết con tin!”
“Nhân loại! Bọn ta có thể mang đến một gốc Sa Chi Mạn Đà La tới nhưng ngươi tốt nhất không được để Nguyệt Mị đại nhân xảy ra chuyện! Nếu không Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương bệ hạ nhất định sẽ làm cho ngươi chết không có chỗ chôn!”
Nghe được Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói thế thì vốn còn dự định xông lên liều chết cứu giúp Nguyệt Mị chín tên nữ tính xà nhân tộc hộ vệ thân hình lập tức dừng lại, nhìn xem nhân loại trước mắt lớn tiếng uống nói.
“Nguyệt Mị đại nhân! Xin hãy tha lỗi! Chúng thuộc hạ rất nhanh liền có thể trở về!”
Chín tên nữ tính xà nhân tộc cung kính đối với Nguyệt Mị đang bị phong ấn đấu khí nằm trong tay Già Thiên Pháp Nghịch Thiên thi lễ xong liền dẫn nhau quay người rời đi khỏi ốc đảo.