Khi Vino đếm số lông vũ trên cánh Ác Ma để sống qua ngày thì cuối cùng giáo chủ cũng đến gặp cậu.
Thực tế thì, cậu cũng không thích giáo chủ.
Không cần đến gần cũng ngửi được mùi tiền trên người gã trung niên chuyên ra vẻ đạo mạo này. Cậu cũng nghi ngờ rằng ngày nào gã cũng nằm lên tiền ngủ.
Người đi theo đổi cho cậu bộ quần áo mới, còn làm cậu tắm rửa huân hương một phen, như thể muốn đưa cậu đi gặp người quan trọng nào.
Vino vô thức quay lại nhìn tượng thần im lặng, không hiểu sao trong lòng hơi hoảng hốt.
Không phải chuyện giữa cậu và ngài Ác Ma bị phát hiện rồi chứ?
Nhưng nếu đã bị phát hiện thì chắc giáo chủ sẽ không ra vẻ hiền lành dễ gần trước mặt cậu thế này đâu.
Đi một bước xem một bước vậy.
Đó là Thánh đồng tiền nhậm.
Khi Vino nhìn thấy thi thể cháy đen nằm giữa đống hoa hồng, ngay ánh mắt đầu tiên cậu đã nhận ra là nàng. Cậu kiềm chế ý muốn đang rục rịch, im lặng nhìn chăm chú khuôn mặt đã chẳng dính dáng gì đến xinh đẹp ấy.
Người thánh khiết như vậy cũng sẽ bị ma quỷ đầu độc ư?
Vino nghĩ đến cảnh tượng khi Ác Ma gối lên đùi cậu như một chú mèo, bàn tay lạnh buốt đan lấy mười ngón tay cậu, bỗng cảm thấy đắng chát nơi đầu lưỡi.
Giáo chủ nói với cậu, dù nàng làm trái ý nguyện của Thần, giáo đường vẫn vâng theo lòng thương xót của Thần, cho nàng yên giấc trong gấm hoa rực rỡ.
Bất luận thế nào, nàng cũng đã cống hiến rất nhiều cho giáo đường.
Vino không hề cảm thấy đó là thương xót.
Một cô gái trẻ tuổi bị trói lên đài hành hình trước mặt mọi người, thân xác lại bị ném vào lửa cháy bừng… Đó là nỗi đau khó bề chịu đựng đến nhường nào chứ.
Nếu Thần thật sự có lòng thương, tại sao lại không ngăn trở cái chết của nàng chứ?
“Tôi muốn hỏi ngài một chuyện…” Vino im lặng một hồi lâu, nhỏ giọng hỏi giáo chủ, “Ngài đã chém giết Ác Ma thế nào vậy?”
Vẻ mặt giáo chủ có phần đắc ý, lúc nói râu cũng hơi lay lay: “Đó cũng không phải chuyện dễ gì, tiêu tốn cả một phen hơi sức của chúng ta đấy.”
Gã hơi dừng lại, như khoe khoang nói tiếp: “Tên ma quỷ kia đã chủ động bẻ gãy một cánh của mình để cứu tín đồ của hắn. Khi hắn muốn dẫn nàng đi thì bị cung tên tẩm thánh thủy chúng ta chuẩn bị sẵn xuyên thủng ngực.”
Cô gái đã không thấy rõ khuôn mặt trong quan tài hơi hé miệng, như muốn nói gì trước khi chết, nhưng chưa kịp thốt nên lời đã bị lửa đốt thành tro tàn.
Vino hỏi: “Ma quỷ có thể bị cung tên của con người giết chết ư?”
Giáo chủ cười ha ha, lắc đầu đáp: “Đương nhiên là không. Nhưng hắn đã yêu con người, trong lồng ngực hắn sẽ mọc ra trái tim của con người.”
Tiếng ca của bọn trẻ học lớp hát nhạc bay đến từ phương xa, trong giáo đường tràn ngập hương hoa kì lạ.
“Mũi tên đâm xuyên qua trái tim hắn: “Giáo chủ híp mắt nhìn thủy tinh sặc sỡ sắc màu trên trần nhà, nhớ lại nói: “Khi hắn ngã xuống, hấp hối, đã bị chúng ta chém đầu.”
Cuối cùng, gã dùng giọng điệu than thở tổng kết lại: “Đây đúng là chuyện khó lường trước, chém giết ma quỷ… là đại sự có thể được ghi vào sử sách. Đó là vinh dự của giáo chúng, cũng là vinh quang của nhân loại.”
Vino vẫn luôn cố nén nước mắt đến tận khi về đến đỉnh tháp mới trút xuống. Cậu dúi mặt vào gối, nắm tay lại thật chặt, nức nở trong im lặng.
Người đàn ông ấy phải chờ đến trời tối rồi mới loạng choạng bay ra khỏi tượng thần được, quay vòng quanh Vino đang nghẹn ngào khóc, hỏi: “Thằng lợn phì kia ức hiếp ngươi à?”
Vino lắc đầu.
Hắn ngồi xổm xuống, nhéo tai Vino: “Vậy ngươi khóc cái gì.”
Giọng mũi Vino nghèn nghẹn: “Tôi không muốn anh cũng chết mất.”
Ác Ma ngẩn người, xùy cười thành tiếng: “Tuy là ta bị nhốt ở đây, nhưng nhân loại muốn giết ta cũng không dễ vậy đâu.”
“Giáo chủ nói, ma quỷ yêu nhân loại thì sẽ sinh ra trái tim.” Vino lau nước mắt nước mũi, “Nếu có điểm yếu như vậy thì rất dễ chết.”
Ác Ma dang đôi cánh khổng lồ ôm thiếu niên vào trong, nói: “Gã lừa ngươi.”
Vino ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt: “Là lừa tôi thật à?”
“Đầu tiên, ác ma không thích nhân loại dễ dàng như thế.” Ác Ma đảo mắt, nói, “Tiếp theo, dù ta thích ngươi thì cũng sẽ không mọc ra tim của con người.”
Vino nghĩ nghĩ, hỏi: “Vậy những gì giáo chủ nói đều là giả sao?”
“Nhưng mà, ” Ác Ma nói tiếp, “Thần có thể mọc ra tim.”
Hắn nhếch môi cười, lộ ra hai chiếc răng nanh nhòn nhọn: “Vì có một vài thần quá dễ gần với nhân loại, nếu không cẩn thận bị nhân loại hấp dẫn, trong lồng ngực sẽ mọc ra một trái tim.”
Các tín đồ không chém giết ma quỷ.
Bọn chúng đã giết một vị… thần chân chính.