Bốn năm trước, lúc Từ Du Nhiên vu oan Diệp Du Nhiên phá thai, cô ấy vừa chuyển trường không bao lâu.
Diệp Du Nhiên bắt đầu xem từ thời gian trước khi cô ấy chuyển trường.
Nhưng thời gian chính xác cô ấy chuyển trường thì cô không nhớ được, cũng may còn nhớ khoảng thời gian đó.
Diệp Du Nhiên tùy tiện lật một cái, kết quả ánh mắt dừng lại ở một trang giấy viết ngoáy.
Những trang trước đó, Từ Du Nhiên đều viết chữ nhỏ, nắn nót, chỉ có trang này có vẻ không giống lắm.
Diệp Du Nhiên nhìn xuống, dừng lại ở bốn chữ “Mình đã mang thai.”
Đáy lòng lướt qua một tia khiếp sợ.
Bốn năm trước, Từ Du Nhiên, mang thai.
“Đây thực sự là nhật ký của Từ Du Nhiên sao?” Diệp Du Nhiên ngẩng đầu hỏi Mộ Tấn Dương.
Không phải cô không tin Mộ Tấn Dương, mà bởi vì trong ấn tượng của cô thì Từ Du Nhiên không giống như cô gái sẽ ăn vụng trái cấm.
Mộ Tấn Dương không nói chuyện, chỉ ra hiệu cô tiếp tục xem.
Diệp Du Nhiên cúi đầu tiếp tục đọc.
***
Sau khi đọc xong cuốn nhật ký, thật lâu sau cô vẫn không nói gì.
“Chuyện giống như em thấy.” Mộ Tấn Dương đột nhiên mở miệng, giải thích đâu vào đấy: “Năm đó Từ Du Nhiên bởi vì phá thai nên mới chuyển trường, sau đó đã bị Diệp Yến Nhi theo dõi biết được, uy hiếp cô ta.”
Trong nhật ký, Từ Du Nhiên cũng có nhắc tới chuyện này.
Hoàn cảnh gia đình Từ Du Nhiên không tốt, nhưng không thể ngăn cản một thiếu nữ tuổi dậy thì nảy sinh tình cảm.
Cô ấy viết trong nhật ký, chị gái là người nuôi cô ấy khôn lớn, nên luôn hy vọng cô sẽ thành công, sau khi biết cô mang thai thì nhanh chóng sắp xếp chuyển trường cho cô.
Không thể không nói chị Từ Du Nhiên thật sự là người sáng suốt.
Nhưng cô ấy không nên chuyển tới trường của Diệp Du Nhiên, để bị Diệp Yến Nhi theo dõi. Từ Du Nhiên vốn là một người tài giỏi, nhưng bởi vì sự hổ thẹn trong lòng, lại không ngừng bị Diệp Yến Nhi uy hiếp tạo áp lực tâm lý quá lớn, cuối cùng không thể tham gia thi đại học.
Mặc dù trong lòng Diệp Du Nhiên thở dài, nhưng cũng không có quá nhiều cảm xúc.
Chuyện đã qua bốn năm rồi, cô chỉ hận Từ Du Nhiên thời gian đầu mà thôi, bởi vì cô biết tất cả đều do Diệp Yến Nhi bày ra.
“Nhưng vì sao Dương Linh lại muốn Từ Du Nhiên…” Diệp Du Nhiên nghĩ mãi không hiểu điểm này.
Mộ Tấn Dương dựa ra sau, ánh mắt thâm sâu khó lường: “Lúc ở suối nước nóng, em không chỉ gặp Từ Du Nhiên một lần.”
Mộ Tấn Dương dừng một chút, tiếp tục nói: “Có lẽ ngay từ đầu Dương Linh cũng không thực sự muốn hại chết Từ Du Nhiên.”
Mộ Tấn Dương vừa nhắc như vậy, Diệp Du Nhiên đột nhiên hiểu được.
Cô nhìn Mộ Tấn Dương, giọng nói không chắc lắm: “Chuyện năm đó thật ra là âm mưu của Dương Linh. Bà ta biết chuyện Từ Du Nhiên mang thai và có giấy cam kết phá thai, cho nên lúc ở suối nước nóng nhìn thấy Từ Du Nhiên bà ta đã nhận ra ngay. Còn Từ Du Nhiên…có khả năng sẽ kể chân tướng chuyện năm đó cho em biết…”
Diệp Du Nhiên nói tới đây, lại cúi đầu nhìn nhật ký trong tay.
Có lẽ Từ Du Nhiên không chỉ muốn nói sự thật chuyện năm đó cho cô biết mà còn muốn giúp cô thanh minh.
Bởi vì đoạn cuối nhật ký, Từ Du Nhiên có nhắc tới việc họp lớp.