Ngược Dòng Thời Gian Để... Trả Nợ Cho Anh

Chương 76: HẮC TRÂN CHÂU



Đều là những ông trùm lọc lõi, ông Thành dư hiểu thái độ đó của ông thông gia của mình mang ý nghĩa gì. Nhưng với bản lĩnh của chủ một gia tộc lớn, ông Thành chỉ đành cố giữ sắc mặt bình thường để xem diễn biến tiếp theo.

Ông lặng lẽ đưa điếu xì gà lên môi rít một hơi, tránh cho khoé môi của mình tiếp tục giật liên hồi vì nổi nóng. Tô Trường Hải phớt lờ ông thông gia, tiếp tục nói:

-... Nếu có thể không để những thành phần đó dính vào thì chắc là tôi sẽ đồng ý.

Con rắn già Trương Thành Tâm bắt lấy cơ hội, phối hợp nhuần nhuyễn:

-Thưa ông Hải, tôi có thể đảm bảo với ông việc này. Người trong bạch đạo thậm chí đã chuẩn bị sẵn các chương trình cai nghiện tại gia bắt buộc, những thành phần không phải đối tượng của chúng ta sẽ bị ép phải cai. Thông qua việc đó, dần dần chúng ta chắc chắn lọc được đối tượng khách hàng của mình.

Ông Tâm dừng lại một chút rồi nói tiếp:

-Hơn nữa, lần này chúng ta chỉ bán thứ cao cấp nhất, tuyệt đối không cho phép cung cấp "hàng trắng", "hàng đen"...

Một người đàn ông cao to vạm vỡ ngồi ở vị trí dưới cùng lên tiếng:

-Y của ông Tâm là chúng ta chỉ cho phép cung cấp thứ cao cấp nhất hiện giờ...

Ông Tâm nhìn về phía người vừa lên tiếng, gật đầu rồi đáp:

-Thưa ông Dương, đúng vậy, chỉ duy nhất Hắc Trân Châu được phép lưu hành. Như vậy....



Người đàn ông tên Dương đó là Huỳnh Tịch Dương, ông trùm của Huỳnh Gia, ông ta lên tiếng ngắt ngang lời ông Tâm:

-Tôi đồng ý, nếu chỉ một loại đó thì có thể được.

Đặng Kim Chi lúc này mới cất tiếng:

-Đã có năm trên bảy nhà đồng ý, vậy thì chỉ cần ý kiến của Lê Gia là có thể ra quyết định, ông Lộc, ý kiến của ông đối với việc này thế nào?

Lê Đức Lộc, ông trùm gia tộc họ Lê, vỗ nhẹ tay lên mặt bàn, không do dự đáp lời ngay:

-Tôi đồng ý, đơn giản là nếu có thể kiểm soát tốt thì được.

Ông Thành nhấc điếu xì gà khỏi môi, phun ra một làn khói trắng xoá. Ông hiểu rõ qui định ban hành nhiều đời nay, chỉ cần sáu trên bảy nhà bỏ phiếu thuận thì lời ông phản đối sẽ trở thành vô nghĩa. Lão già Tâm thở dài, ra vẻ thông cảm nói với ông Thành:

-Ông Thành, tuy chúng tôi biết ông có ác cảm với ma túy do người con trai trưởng vì nó mà mất đi, nhưng mong ông làm theo luật.

Ông Thành nghe đối phương nhắc đến cái chết của con trai, lập tức không kềm chế nổi nữa, ông ta nghiến răng trèo trẹo đáp trả:

-Y kiến phản đối của tôi là vô hiệu, thế thì Trần Gia sẽ không ngăn cản đâu, ông Tâm không cần lo.

Ngay lập tức sáu gương mặt của sáu gia tộc còn lại đều đồng loạt quay lên hướng đầu bàn, nhìn thẳng vào ghế chủ toạ. Kim Chi đẩy gọng kính trên mũi lên tiếng:



-Chuyện này hợp lệ, ông Thành có thể không tham gia đồng thời cũng không được phép ngăn cản.

Bà Bùi Thanh Trúc nghe vậy liền lên tiếng:

-Thưa cô Kim Chi, nếu ông Thành khoanh tay đứng bên ngoài thì xem như đã làm khó và gây trở ngại cho chúng tôi rồi. Mọi người ở đây ai cũng biết gia tộc họ Trần nắm giữ hầu hết những cảng biền, hàng không và cả biên giới đất liền để nhập hàng. Nếu ông ta không hợp tác thì sao chúng tôi có thể thuận lợi mà tiến hành được chứ.

Đặng Kim Chi không thèm liếc bà ta nữa cái, lạnh lùng đáp:

-Không thuận lợi có nghĩa là vẫn làm được, hành động đứng ngoài của ông Thành là đúng luật. Buổi họp kết thúc tại đây, tôi xin phép.

Nói xong, Kim Chi đứng dậy đi thẳng ra khỏi phòng. Ông Tâm thở dài, đứng dậy đi đến bên bà nội của Đặng Phục Thăng, cúi đầu nhỏ nhẹ nói:

-Thưa bà Tô, mong bà nói giúp một lời.

Bà nội của Phục Thăng chỉ mỉm cười đáp lại:

-Ông Tâm, hình như ông quên mất tôi đã không còn quyền chủ toạ, mọi người cứ làm theo phán định hôm nay của Kim Chi. Tôi đã mệt, xin phép mọi người.

Nói xong bà cũng đứng dậy rời khỏi phòng, sáu người chỉ đành đưa mắt nhìn nhau rồi nhìn về hướng ông Thành của Trần Gia, chỉ thấy ông ta và trợ lý đi thằng ra cửa, không thèm đếm xỉa một ai còn lại trong căn phòng này

ทนัล.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv