Tên thái giám kia vừa thấy tình huống này, theo bản năng liền trốn ra sau lưng Ly Hồng Đào, lại bị Ly Diên tóm ra, dùng sức đẩy về phía bộ hạ Linh gia trang phía sau.
Ly Hồng Đào nghĩ tới hậu quả khi công bố thánh chỉ, không khỏi hãi hùng khiếp vía một trận. Thể diện của ông ta đã bị giẫm dưới chân, nếu mặt mũi của hoàng thượng cũng bị vứt ở chỗ này, ông ta không thể tưởng tượng được chờ đợi mình sẽ là cái gì.
Ông ta lập tức liều lĩnh xông lên, trước khi những người kia soát người đã túm lấy một cuộn vải màu vàng sáng giấu vào ngực, không thèm quay đầu chạy thẳng xuống núi.
Ly Diên không cần nghĩ cũng biết nội dung bên trong thánh chỉ tất nhiên có liên quan tới hôn sự của mình, cơ hội đưa tới cửa như thế, sao nàng có thể cho phép lọt ra khỏi kẽ ngón tay.
Ly Diên lập tức cười lạnh một tiếng, thân hình lóe lên, chặn đường đi của Ly Hồng Đào, nhìn ông ta, giọng nói không mang theo chút tình cảm: “Thánh chỉ cũng đã lấy ra rồi, tại sao không đọc? Hả? Chẳng lẽ Khang thân vương muốn vi phạm thánh lệnh hay sao?”
Ly Hồng Đào tức tới đỏ mặt tía tai: “Đồ con gái ngỗ nghịch, bây giờ còn cần phải công bố thánh chỉ hả? Ngươi sẽ gặp báo ứng, nhất định ngươi sẽ gặp báo ứng!”
“Báo ứng? Ha ha, từ khi Ly Diên ta sinh ra đã nhận vô số báo ứng, cần gì phải thêm một số nữa chứ? Nếu thánh chỉ đã hạ chính là để người đọc, cần gì phải lấy lại? Đưa ta, ta ngược lại muốn xem thử là thánh chỉ gì có thể khiến ông căng thẳng tới mức này.”
Ly Hồng Đào càng căng thẳng, Ly Diên càng hiếu kỳ. Trước mắt bao người, sự kiên nhẫn của nàng đã sớm cạn sạch. Đầu ngón tay nàng khẽ động, một cây ngân châm chính xác đâm vào huyệt đạo của Ly Hồng Đào, ông ta lập tức cứng đờ tại chỗ, không thể động đậy.
Ly Diên vô cảm liếc ông ta một cái: “Sớm như vậy có phải tốt hơn không? Cần gì phải ép ta ra tay!”
Nói xong, Ly Diên túm lấy thánh chỉ được Ly Hồng Đào bảo vệ giống như cái gì, bên này nàng vừa mở ra, mấy người trong hoàng thất nước Mị bên kia đều lộ vẻ mặt đại thế đã mất.
Ly Diên chỉ nhìn lướt qua ánh mắt đã đột ngột lạnh lẽo, không tiếng động nhếch môi tự giễu: “Ha ha, không ngờ rằng hoàng đế nước Mị cũng chỉ có vậy, thánh lệnh có thể thay đổi xoành xoạch. Hả? Mới đó đã khiến cái thánh chỉ trước không còn giá trị rồi? Cái gì gọi là thân phận Ly Diên đặc biệt, không thể đảm đương quận chúa hòa thân nữa? Các ngươi đúng là thú vị, ép ta hòa thân chính là các ngươi, bây giờ nói hủy liền hủy cũng là các ngươi. Sao vậy? Bây giờ cảm thấy ta không còn giá trị lợi dụng nên mới chọn dùng quận chúa dòng chính hợp cách của hoàng thất các ngươi đúng không?”
Ly Thiên Tuyết? Ha ha, thật là tính toán tốt!
Nếu hôm nay không phải nàng thấy tình thế không đúng, cho Khang vương phi ngửi một chút thuốc bột làm tâm thần rối loạn, chỉ sợ hiện tại mất mặt chính là nàng nhỉ?
Ly Hồng Đào xuất hiện ở đây, hẳn là ôm thái độ tốc chiến tốc thắng mà tới. Bên này thân phận nàng vừa thay đổi, bên kia liền tuyên bố thánh chỉ, căn bản không cần bọn họ giải thích, có thể khiến tình thế chuyển nguy thành an. Đáng tiếc ơi là đáng tiếc, có thêm chuyện xấu của Khang vương phi khiến kế hoạch ban đầu triệt để thất bại.
Lúc này, Ly Hồng Đào tất nhiên hối hận tận xương rồi nhỉ?
“Nếu thánh chỉ là cho ta, vậy ta liền không khách sáo nhận lấy. Chuyện hôn sự đã có lựa chọn khác, vậy Ly Diên ta liền triệt để không có chút dính dáng gì với hoàng thất các ngươi rồi. Hy vọng ông trở về đừng quên gạch tên ta ra khỏi gia phả Ly gia các người. Một lời hôm nay, thiên hạ làm chứng, Ly Diên ta kể từ hôm nay họ Linh, không phải họ Ly, trên đời không còn người tên Ly Diên nữa. Khang thân vương, ông nghe rõ chưa?”
Đôi mắt của Ly Hồng Đào hung ác nham hiểm như kền kền, gắt gao trừng nàng, vẻ mặt đó, rõ ràng là muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
Đầu ngón tay của Ly Diên gảy nhẹ, cây ngân châm kia bỗng dưng hóa thành bột phấn. Thân hình Ly Hồng Đào khẽ nhúc nhích, túm về phía cổ Ly Diên.
Ánh mắt Linh Vô Nhai chợt lạnh, trong khoảnh khắc đi tới bên cạnh Ly Diên, kéo nàng ra sau một cái. Thân hình hơi mập của Ly Hồng Đào đã bị một nguồn lực mạnh mẽ lập tức đập bay, nặng nề ngã vào đám đông. Trong tiếng kêu gào thê thảm, Ly Hồng Đào chật vật ngóc đầu từ trong đám người bị đập tới đầu có choáng vàng, phụt một cái, phun ra một ngụm máu to.
Linh Vô Nhai hờ hững nhìn lướt qua gương mặt ông ta: “Giữa ta và ông, từ nay về sau giống như nửa ống tay áo này, không còn liên quan nữa, ân đoạn nghĩa tuyệt!”
Dứt lời, trường kiếm trong tay nhẹ nhàng quét qua, ống tay áo phải bay về phía Ly Hồng Đào, yên lặng rơi lên người ông ta.
Ly Hồng Đào ngơ ngác nhìn cảnh này, cơ thể run rẩy, hồi lâu không nói câu nào.
Linh Vô Nhai áo trắng nhẹ nhàng, hờ hững quay người, giọng nói lạnh thấu xương chợt vang lên: “Tiễn khách!”
Khách khứa nhìn người Ly gia lúc đến huy hoàng, lúc đi chật vật không chịu nổi, nghĩ thầm từ nay về sau, chỉ sợ người Ly gia này sẽ hoàn toàn đối địch với Linh gia.
Đối đầu với hoàng thất mà có thể bình tĩnh như vậy, xem ra Linh gia còn mạnh hơn so với tưởng tượng của bọn họ.
Sau một khoảng yên lặng, Linh Vấn Thiên từ trong đám người bước ra, giọng nói vang vọng mạnh mẽ từ trên đỉnh núi dễ dàng truyền tới dưới núi: “Còn ai có ý kiến chuyện Ly Diên gia nhập Linh gia của ta không?”
Sau khi yên tĩnh như chết, ánh mắt Linh Vấn Thiên bễ nghễ, nhìn lướt một vòng, cuối cùng rơi vào đám trưởng lão: “Nếu không có, buổi lễ tiếp tục.”
Lúc buổi lễ ở Linh gia trang đang tiến hành, mọi chuyện xảy ra trên núi dưới tình huống không hề có biện pháp ngăn chặn lan truyền nhanh chóng, chỉ hai ngày đã truyền khắp toàn bộ thiên hạ.
Cùng lúc đó, hoàng thất nước Mị cũng đưa ra biện pháp xử lý một loạt biến cố.
Đầu tiên chính là giải thích rõ ràng về thân thế của Ly Diên, chỉ có điều dưới phương thức tường thuật, lại chuyển trọng điểm từ việc ngược đãi thứ nữ, gán tội đến không phải huyết mạch Ly gia, thậm chí còn trực tiếp xóa tên Ly Diên ra khỏi gia phả Ly gia.
Lại nói về Khang thân vương phủ, hoàng thượng dùng lý do trị gia không nghiêm không thể nào đảm nhiệm chức quan, bãi miễn tất cả chức quan của Khang thân vương trong triều đình, còn giáng thế tập thân vương xuống làm tam đại thế tập Trung Nghĩa hầu*, từ nay về sau không còn Khang thân vương phủ, chỉ còn Trung Nghĩa hầu phủ. (*Thế tập: chức tước được truyền từ đời cha xuống đời con, câu này có nghĩa là từ thân vương cha truyền con nối bị giáng xuống làm Trung Nghĩa hầu, và chức này chỉ được truyền tới đời thứ ba.)
Tất nhiên, danh hào khác của Khang vương phi cũng vì lần tự gây nghiệt này biến thành hư ảo, cả ba đứa con gái ruột đã thành thân của bà ta cũng vì biến cố lớn của nhà mẹ đẻ mà địa vị rơi xuống.
Mai phi trong cung đứng mũi chịu sào, trực tiếp từ phi vị xuống quý nhân thì thôi, thái độ của hoàng thượng với nàng ta cũng từ không nóng không lạnh ban đầu triệt để trở nên xa lánh.
Chuyện duy nhất không thay đổi có lẽ chính là Ly Thiên Tuyết đã được phong làm Thiến Di quận chúa, chỉ là vì hôn kỳ chưa định ra nên cái gọi là quận chúa của nàng ta bất quá chỉ là ngoài mặt mà thôi.
Trước khi Vệ Du Sâm thông báo biến cố ở nước Mị cho Vệ Giới thì hắn cũng đã biết. Trên triều, tương phản với Vệ Giới bình tĩnh không nhìn ra nguyên do, tất cả biểu hiện của Vệ Du Sâm lại có vẻ thận trọng hơn nhiều.
“Nói vậy, thánh chỉ mà thiên hạ đều biết lúc trước, không tính nữa hả?”
Lúc mọi người còn đang bị đông cứng trong bầu không khí lạnh như băng do Vệ Giới tạo ra, cả hít thở cũng cảm thấy vô cùng khó nhọc, Vệ Giới đột ngột lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh của triều đình.
Vệ Du Sâm lập tức tỏ thái độ: “Đó là nước Mị đơn phương thay đổi, ngươi…”
“Bổn vương cưới là người nước Mị, hay là hoàng thất nước Mị?”
Vệ Giới đột ngột ngắt lời Vệ Du Sâm, một câu vô thưởng vô phạt khiến người người bừng tỉnh.
Vệ Du Sâm mấp máy môi, ánh mắt trầm xuống: “Tất nhiên là hoàng thất nước Mị, đây là chuyện đã định lúc trước. Nhưng nếu thân phận của Ly Diên thay đổi, tất nhiên phải chọn lại…”
“Tại sao nhất định phải là hoàng thất nước Mị? Theo thần đệ biết, trong các nước, nước Mị cũng không phải là thích hợp nhất. Công chúa hoàng thất không có một ai thì thôi đi, cố tình còn chọn một Trung Nghĩa hầu phủ không được sủng ái, bây giờ còn bị chèn ép. Hoàng thượng, chẳng lẽ Phượng vương phi của thần đệ lại tùy tiện như thế…”
Lời kế tiếp còn chưa nói xong, Vệ Du Sâm đã hiểu ý hắn, sắc mặt lập tức thay đổi mấy lượt: “Hôn sự của ngươi trẫm đã tìm không ít người, nhưng ngươi cứ một mực lạnh lùng hờ hững, bây giờ chọn xong rồi, ngươi lại…”
“Không phải lạnh lùng hờ hững, mà là không có lý do phản đối. Thần đệ rất hài lòng về Ly Diên, nhưng Ly Thiên Tuyết thì… Ha ha, thần đệ không cảm thấy nàng ta có điểm gì hơn người, cái loại như vậy, thần đệ không có hứng thú. Nếu là hoàng thượng cẩn thận chọn lựa, chi bằng thu vào hậu cung là được, Phượng vương phi của thần đệ không cần thay đổi nữa. Ly Diên rất tốt, chỉ là thay đổi thân phận mà thôi, cũng không thay đổi được sự thật nàng là người nước Mị!”
Gân xanh trên trán Vệ Du Sâm giật giật, môt cỗ tối tăm phiền muộn xẹt qua trong mắt: “Thật là hiếm thấy, thường ngày ngươi tích chữ như vàng, vậy mà hôm nay cũng có thể vì một người mà nói ra những lời đại nghịch bất đạo như thế, hả?”
Vệ Giới khẽ dựa vào cái ghế sau lưng, hất hất hàm, lười biếng nói: “Liên quan tới Phượng vương phi tương lai của thần đệ, tất nhiên là không qua loa được.”
Vệ Du Sâm lạnh lùng mở miệng: “Đáng tiếc, đạo thánh chỉ này đã từ nước Mị truyền tới, ngươi…”
“Nếu như có thể hủy bỏ một đạo thánh chỉ, vậy cũng có thể hủy bỏ đạo thứ hai. Hôn sự của thần đệ nếu như chú ý, tất nhiên phải chọn cái thích hợp nhất. Đạo thánh chỉ thứ nhất thần đệ vẫn còn giữ, còn gì phải dùng tới đạo tiếp theo?”
“Chuyện này không phải do ngươi quyết định!”
Vệ Giới lạnh lùng hừ một tiếng, giọng nói rét lạnh vang lên: “Nếu thần đệ không muốn thì sao?”
“Đây là mệnh lệnh của trẫm, ngươi lấy cũng phải lấy, không lấy cũng phải lấy!”
Vệ Giới lười biếng người mắt, trong giọng nói biếng nhác ngoại trừ lạnh lùng còn có lực uy hiếp bẩm sinh: “Ồ? Nếu đã vậy, thần đệ liền cung kính không bằng tuân mệnh! Hi vọng, đến lúc đó hoàng thượng đừng hối hận!”
Dứt lời, hắn phất tay với người bên cạnh: “Thần đệ mệt rồi, xin phép cáo lui!”
Thanh Dạ, Thanh Huyền lập tức nâng ghế kiệu lên, chậm rãi khiêng Vệ Giới ra khỏi Kim Loan điện, để lại mọi người ở đó không ai dám nói gì.
Tuy rằng Phượng vương này khiêu khích hoàng thượng cũng không phải ngày một ngày hai, nhưng bọn họ cứ cảm thấy, từ khi hắn trở về từ Bất Dạ thành, Phượng vương điện hạ của bọn họ hình như khác trước rất nhiều.
Điểm đầu tiên là, hình như nói nhiều hơn trước, thứ hai, thái độ đối đãi với hoàng thượng, từ hờ hững lạnh lẽo trước kia biến thành… khiêu khích?
Hơn nữa, câu cuối cùng của Phượng vương điện hạ có ý gì?
Lúc trong lòng tất cả mọi người đều đầy nghi vấn, Vệ Giới đã ra khỏi Kim Loan điện thấp giọng căn dặn với người trong bóng tối một câu: “Bắt đầu tiến hành kế hoạch.”
Tháng ba, một ngày tươi đẹp xuân về hoa nở, lúc bốn nước đang chìm trong hai đạo thánh chỉ khác nhau do nước Mị và nước Tư U liên tục ban ra, chẳng ai ngờ rằng Thiến Di quận chúa đang đợi gả lại thần không biết quỷ không hay mất tích vào một buổi tối nào đó.
Cho dù hoàng thất phái ra hơn ngàn người điều tra nhưng mãi mà vẫn không có manh mối gì.
Trung Nghĩa hầu phu nhân chịu đả kích hết lần này tới lần khác, cuối cùng cũng đổ bệnh, nằm liệt trên giường.
Lúc chuyện này truyền tới triều đình nước Tư U, rất nhiều triều thần giờ mới hiểu câu “hối hận” mấy ngày trước của Phượng vương điện hạ cuối cùng có ý gì.
Vệ Du Sâm giận dữ, sai người tới Phượng vương phủ truyền chỉ, lại chỉ nhận được một câu thờ ơ của Vệ Giới: “Tốt nhất hoàng thượng đừng nói cho ta biết Phượng vương phi tương lai của ta là ai. Một khi công khai, chờ đợi nàng ta sẽ là kết quả giống Ly Thiên Tuyết!”
Đây có thể coi là câu trả lời gián tiếp cho mục đích Vệ Du Sâm sai người truyền chỉ, đồng thời thể hiện thái độ kiên quyết của Vệ Giới lần này.
Trong lúc hoàng đế hai nước vì thái độ của Vệ Giới mà vô cùng phẫn nộ, suy nghĩ đối sách, chẳng ai ngờ một đội ngũ lại quang minh chính đại mang theo cả một trăm sáu mươi rương đồ cưới, một đường diễn tấu sáo và trống, vô cùng uy phong đưa sính lễ tới trước cổng chính của Linh gia trang.
Đến tận giờ phút này mọi người mới biết, người đưa sính lễ này không phải ai khác mà chính là Chiến vương Vệ Giới của nước Tư U.
Tin tức vừa truyền ra, mọi người không khỏi bị thái độ vĩnh viễn không xa rời lần này của Phượng vương cảm hóa.
Tuy rằng trước khi Ly Diên thành thân đã bị hoàng thất giải trừ hôn ước, cho dù không liên quan tới nàng, nhưng sự thật là cuộc sống của nàng vẫn bị bôi lên một vết bẩn không thể tẩy đi.
Sự thay đổi xoành xoạch của hoàng thất cũng khiến đám dân chúng vây xem có phần không cho là đúng, lại nhìn cuộc sống thăng trầm lên xuống của Ly Diên, bọn họ liền bắt đầu nảy sinh lòng đồng tình với nàng.
Vốn tưởng rằng có lẽ cuối cùng Vệ Giới và Ly Diên sẽ không còn dính dáng gì tới nhau nữa. Chẳng ai ngờ rằng, Chiến vương điện hạ của bọn họ vậy mà không làm theo lẽ thường, không để ý tới hôn sự do hoàng đế hai nước định ra, trực tiếp đưa sính lễ tới Linh gia trang. Điều này có nghĩa là gì, kẻ ngu cũng hiểu.
Mọi người khen ngợi Vệ Giới đã nói là làm, đồng thời không quên bắt đầu bàn tán cuối cùng hai vị hoàng đế này muốn làm gì, tại sao không chấp nhận người có sẵn mà phải giày vò hết lần này tới lần khác như vậy.
Thiên hạ to lớn, người thông minh nhiều không kể xiết, cộng thêm sự nổi tiếng và nóng lên không có xu hướng giảm của Ly Diên hiện tại, quá khứ của Ly Diên bị người cố ý trắng trợn lan truyền. Tin tức vừa truyền ra, các loại phân tích theo nhau mà tới.
Bất kể là hoàng thất nước Tư U hay là hoàng thất nước Mị cũng bị những lời đồn đại này đả kích cho khổ không thể tả.
Danh vọng của Vệ Du Sâm và Ly Quyền cũng vì vậy mà lại rơi xuống.
Ai ai cũng biết, thân làm hoàng đế, coi trọng nhất chính là lòng dân, một khi mất đi lòng dân có nghĩa vị hoàng đế này cách rơi đài không xa.
Tuy rằng ngôi vị hoàng đế ở cổ đại theo chế độ thừa kế, không phải chế độ dân chủ, nhưng mất đi lòng dân nhất định mang tới cho hoàng đế đương triều đả kích trước nay chưa từng có.
Đặc biệt là ở nước Tư U, lúc khắp nơi lưu truyền chuyện Vệ Du Sâm đặc biệt chèn ép Vệ Giới, áp lực mà Vệ Du Sâm phải đối mặt cũng lớn chưa từng có.
Một khi hắn ta làm gì Vệ Giới, người trong thiên hạ sẽ lan truyền càng sâu, chuyện này với đế vương tuyệt đối là uy hiếp trí mạng.
Mắt thấy sự việc đã phát triển tới nước này, Vệ Du Sâm buộc phải lấy lại lòng của dân chúng, tuyên bố việc hôn sự của Phượng vương do hắn đích thân làm chủ, hắn ta không can thiệp nữa, mắt không thấy lòng không phiền.
Lúc tin tức này truyền khắp thiên hạ, trong Linh gia trang, Linh Vận có chút cảm khái nhìn Linh Diên (từ nay về sau không còn Ly Diên nữa), không ngừng chậc chậc: “Khó lường thật đó, còn chưa vào cửa mà đã một lòng một dạ với muội như vậy. Diên Nhi, cách làm này của Phượng vương rõ ràng là đặt nền tảng cho địa vị tương lai của muội!”
Linh Diên lại không tán thành, tiếp tục thí nghiệm trong tay mình: “Đừng nói vậy, người khác không biết thì thôi, chẳng lẽ tỷ cũng không biết? Không phải là hắn mượn chuyện này của ta để làm lớn chuyện, báo cho thiên hạ biết Vệ Du Sâm có lòng dạ Tư Mã Chiêu, người ngoài đường cũng biết sao? Hắn làm vậy rõ ràng là mượn lực đánh trả, liên quan quái gì tới ta?”
Linh Vận vuốt cằm, suy tư gật đầu: “Chậc chậc, thật sự là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Lòng Phượng vương này như kim dưới đáy biển, có thể lợi dụng muội tới mức này, chẳng những có thể đổi lấy lòng dân cho mình, khiến danh vọng của Vệ Du Sâm và Ly Quyền giảm xuống rất nhiều mà còn nắm hôn sự của mình trong tay. Thật sự là biện pháp tốt một mũi tên trúng mấy con chim!”
Linh Diên bĩu môi: “Bây giờ tỷ biết thủ đoạn của hắn rồi hả? Chỉ thương thay Ly Thiên Tuyết, cũng không biết bị ma đầu kia làm gì rồi.”
“Muội còn có tâm trạng lo lắng cho tiện nhân kia hả? Ta lo cho tương lai của muội hơn. Hắn quậy một trận như vậy, muội xem như bước lên cái thuyền Phượng vương phủ của hắn, cuối cùng không xuống được nữa. Diên Nhi, đừng bảo muội thật sự phải gả cho hắn nhé?”
Linh Diên không để tâm nhún vai: “Gả cho hắn cũng tốt, dù sao tương lai của ta cũng không có lựa chọn tốt hơn. Bọn ta có giao dịch, loại người như hắn cũng sẽ không động lòng với ta, nhờ đó ngược lại cho ta đủ tự do. Cộng thêm lần này Linh gia trang chúng ta đã đắc tội hoàng thất nước Mị, tuy rằng bọn gia gia hoàn toàn không lo lắng, nhưng chỉ sợ Ly gia sẽ trả thù bất kỳ lúc nào. Có quan hệ với Phượng vương phủ, bọn chúng sẽ kiêng kị hơn một chút, với ta mà nói cũng không có tổn thất gì.
“Nha đầu, bên phía Linh gia, muội thật sự không cần quá lo lắng.”
Linh Diên dừng động tác trong tay, quay đầu nhìn về phía Linh Vận: “Tỷ tỷ, hiện tại nếu ta đã thành một phần tử của Linh gia, tất nhiên mọi chuyện cũng phải suy nghĩ cho Linh gia. Rắc rối là do ta mang tới, tất nhiên ta cũng phải chịu trách nhiệm. Tỷ yên tâm đi, cuộc sống đầy khiêu chiến như vậy cũng không tệ!”
“Nhưng thân phận của Vệ Giới thật sự nguy hiểm quá mức, muội còn chưa vào cửa đã chọc ra nhiều tai vạ như vậy, chỉ sợ hoàng đế nước Tư U đã xem muội như cái đinh trong mắt, cuộc sống sau này của muội e rằng còn nguy hiểm hơn Vệ Giới!”
Vệ Du Sâm không dám động vào Vệ Giới, nhưng không có nghĩa là hắn ta không thể động vào Linh Diên! Nhóc thối này sao lại xui xẻo như thế, ra khỏi cái hố này còn có cái hố khác đang chờ nàng. Cả đời này của nàng nào chỉ là thăng trầm lên xuống? Quả thực chính là xui xẻo cực kỳ.
Linh Diên mấp máy môi: “Chỉ sợ cho dù không có Vệ Giới, đời này của ta cũng không yên bình.”
Thân thế của nàng, độc trên người nàng, còn có không gian Huyền Băng của nàng, linh thú của nàng, tất cả mọi thứ đã định sẵn cuộc đời nàng sẽ không tầm thường từ lâu. Thay vì sống bị động như vậy, chi bằng ngay từ đầu đã đưa thân mình vào trong đường cùng.
Nàng phải trở nên mạnh hơn, như vậy mới có thể đứng vào vị trí kiểm soát, không bị người tùy ý áp chế.
Đặc biệt là đại lục Tứ Phương hôm nay đã dần dần bị võ hóa, sự cạnh tranh trong tương lai sẽ chỉ càng thêm hung tàn, tiến vào trạng thái sớm chỉ có lợi chứ không có hại.
Có miệng vàng lời ngọc của Vệ Du Sâm, Vệ Giới làm việc tất nhiên không cần băn khoăn nữa. Hắn không tìm Khâm Thiên Giám để xác định ngày cưới, cũng không tìm Vệ Du Sâm, ngược lại dẫn theo một đội nhân mã, thoải mái tiến tới Linh sơn, mục đích là gì đã vô cùng rõ ràng.
Mất mặt mà mấy tháng nay Vệ Du Sâm phải chịu còn nhiều hơn nửa đời trước của hắn ta, dưới tình huống lửa giận đốt lòng, phẫn nộ khó tan, cho dù thân thể làm bằng sắt cũng không chịu nổi. Cuối cùng Vệ Du Sâm đã bốn mươi ba bị đệ đệ ruột của mình chọc tức tới nôn ra máu.
Đặc biệt là khi hắn ta dần dần phát hiện, người đệ đệ vốn đã không khống chế được của mình, bây giờ gần như sắp thoát khỏi hắn ta, hắn ta mới muộn màng nhận ra, thì ra mấy năm qua, người hắn ta tự cho là hiểu rõ cũng chỉ là một góc của núi băng.
Vệ Giới, ha ha, thảo nào ngay từ đầu hắn ta đã cảm thấy hắn nguy hiểm, cố gắng đến nay quả thực đã chứng minh suy đoán của mình. Buồn cười hắn ta nghìn phòng vạn phòng, cuối cùng thua rối tinh rối mù.
Lúc hoàng cung nước Tư U tràn đầy khói mù, Linh gia trang chìm trong không khí tân cô gia tới nhà.
Không thể không nói, cách làm lần này của Vệ Giới có thể nói đã cho Linh Diên đủ thể diện. Cho dù chưa thấy mặt nhưng Linh lão gia tử và Linh Vô Nhai đã có hiểu biết sơ bộ về nhị cô gia tương lai này.
Lúc Vệ Giới mang theo lễ nặng dùng tư thái nhận tội xuất hiện ở Linh gia trang, ngay cả nhạc mẫu có yêu cầu khá cao với con rể tương lai – Mộ Thiến cũng cho Vệ Giới đánh giá khá cao.
Chỉ có Linh Diên lén lút bĩu môi, nam nhân tâm cơ ơi là tâm cơ, còn tiếp tục như vậy nữa, tương lai cho dù nàng chịu ấm ức còn có người tin sao?
Vốn theo ý người Linh gia là muốn chờ sau khi Linh Diên cập kê sẽ xử lý hôn lễ, tuy nhiên lại bị Vệ Giới dùng thời gian dài gây trở ngại làm lý do mà từ chối.
Thậm chí hắn còn đề cập tới bây giờ họ đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, cử hành hôn lễ không thể thích hợp hơn, rèn sắt khi còn nóng mới có thể đảm bảo lợi ích đôi bên.
Cạn lời là hắn nói vậy lại không khiến người ta cảm thấy đột ngột, sự việc cứ thế bị quyết định như vậy.