Khiến Lưu Thiên Hàn ở trong đoạn tình cảm này không có cảm giác an toàn như vậy, Nhan Nhã Tịnh cũng rất đau lòng, cô dùng toàn bộ sức lực của bản thân ôm lấy anh, chủ động hôn anh một cái: "Anh, em sẽ không chia tay với anh đâu! Trừ khi em chết! "
Một lần nữa nghe được lời hứa của Nhan Nhã Tịnh, trong lòng Lưu Thiên Hàn mới yên tâm một chút.
Trong lòng Lưu Thiên Hàn rất không vui, rõ ràng anh chỉ muốn yên ổn mà yêu đương với Nhan Nhã Tịnh, nhưng giữa bọn họ sao lại có nhiều trở ngại khó vượt qua như vậy!
Nhưng cho dù có bao nhiêu khó khăn đi chăng nữa, anh cũng sẽ không bao giờ buông tay cô ra!
Như dự đoán của Nhan Nhã Tịnh, sáng sớm ngày hôm sau cô đã nhận được tin nhắn của Thịnh Vân Hiên hẹn cô buổi tối cũng nhau ăn cơm.
Nhan Nhã Tịnh biết, Thịnh Vân Hiên đây là muốn xuống tay từ chỗ cô, muốn cô chủ động chia tay với Lưu thiên Hàn.
Nhưng cô không thể để Thịnh Vân Hiên đạt được mong muốn.
Sau khi tan làm, Nhan Nhã Tịnh liền đến chỗ đã hẹn với Thịnh Vân Hiên.
Thịnh Vân Hiên khá thích những nhà hàng mang phong cách của Pháp, bà hẹn cô ở một nhà hàng kiểu Pháp mới mở.
Lúc Nhan Nhã Tịnh đến nơi, Thịnh Vân Hiên đã sớm chờ ở trong phòng riêng, vừa nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đến, Thịnh Vân Hiên liền nói thẳng: "Tieur Tịnh, chắc con đoán được mục đích mẹ hẹn con đến đây hôm nay. Tiểu Tịnh, mẹ yêu cầu con chia tay với Tiểu Thành. "
"Mẹ không cần biết con thật sự thích Tiểu Thành hay chỉ là coi nó như thế thân của Tiểu Hàn, nhưng bất kể vì lý do gì, mẹ cũng đều hy vọng con có thể suy nghĩ cho Tiểu Thành, miệng đời đáng sợ, mẹ không muốn con hủy hoại tiền đồ tốt đẹp của Tiểu Thành! "
"Tiểu Tịnh, mẹ biết loại hành vi như vậy rất đáng ghét, mẹ giống như là một người mẹ xấu xa đi chia rẽ uyên ương, nhưng mẹ làm như vậy thật sự là vì muốn tốt cho cả con và Tiểu Thành. Tiểu Tịnh, mẹ hy vọng con sẽ hiểu cho sự khổ tâm của người làm mẹ này. "
"Mẹ, con sẽ không chia tay với anh hai. " Nhan Nhã Tịnh không trốn tránh ánh mắt của Thịnh Vân Hiên, cô nói.
Thấy Nhan Nhã Tịnh cố chấp như vậy, trên mặt Thịnh Vân Hiên thoáng hiện lên một nét không vui rõ ràng, không đợi Thịnh Vân Hiên mở lời, Nhan Nhã Tịnh lại nói tiếp: "Bửi vì anh hai…à không, anh ấy không phải anh hai, không phải Lưu Gia Thành, anh ấy là chồng của con, là Lưu Thiên Hàn. "
Nói xong, cô đưa mấy bản báo cáo trong tay mình đến trước mặt Thịnh Vân Hiên.
"Mẹ, con đoán Thiên Hàn đã bị người khác thôi miên, anh ấy quên mất bản thân mình là ai, chỉ có trong tiềm thức cho rằng mình là Lưu Gia Thành. Nhưng cho dù anh ấy có coi mình là ai đi chăng nữa thì cũng không thay đổi được anh ấy là chồng của con, là bố ruột của các con con. "
"Mẹ, con biết chuyện này nghe có vẻ rất hoang đường, rất khó tin, trong chốc lát mẹ sẽ không thể tiếp nhận được, nhưng con bắt buộc phải nói cho mẹ biết, anh ấy không phải Lưu Gia Thành, anh ấy thật sự là Lưu Thiên Hàn, là chồng của con! "
Thịnh Vân Hiên ngây người ra trước bản báo cáo DNA, Nhan Nhã Tịnh lại tiếp tục giải thích: "Mẹ, Thiên Hàn và anh hai là anh em song sinh cùng trứng, độ tương ứng về gen của họ rất cao, nhưng kết quả sau khi giám định DNA một cách tỉ mỉ chính xác hơn nữa có thể thấy, anh ấy quả thực là bố ruột của An Bảo và An Mỹ, vậy nên ah ấy không thể là Lưu Gia Thành, anh ấy chỉ có thể là Lưu Thiên Hàn chồng của con. "
"À, còn nữa. " Nhan Nhã Tịnh rút ra bản báo cáo ở dưới cùng: "Gen của mỗi người trong Lưu gia đều có lưu trong kho gen của Lưu thị, con đã nhờ Cao Bắc Vịnh lấy ra gen của Thiên Hàn, tiến hành so sánh với gen của anh ấy bây giờ, kết quả chứng minh họ là cùng một người. "
"Mẹ, con rất xin lỗi khi khiến mẹ đau lòng thêm lần nữa, nhưng người chết trong vụ tai nạn xe đó thật sự không phải là Thiên Hàn, mà là anh hai Lưu Gia Thành. "
Nói đến đây, trong mắt Nhan Nhã Tịnh đã có chút ẩm ướt, còn có bất lực và ấm ức nói không thành lời: "Mẹ à, anh hai hiện tại thực ra là chồng của con, sao con lại phải chia tay với anh ấy chứ! Cho dù anh ấy có quên mất con, anh ấy tưởng nhầm mình là Lưu Gia Thành, con cũng không thể buông tay anh ấy ra! "
"Mẹ, xin mẹ tin tưởng con, Thiên Hàn không có chết, người chết là anh hai, mẹ đừng bắt con chia tay với Thiên Hàn nữa được không"
"Không, Tiểu Tịnh con điên rồi! " Thịnh Vân Hiên dùng sức vứt mấy bản báo cáo trong tay sang một bên: "Tiểu Hàn đã mất trong tai nạn xe rồi, sống sờ sờ trước mặt chúng ta bay giờ là Tiểu Thành! Nó là Tiểu Thành của mẹ! Tiểu Tịnh, nó là anh hai ruột của chồng con, con bắt buộc phải chia tay với nó! "
Nói xong Thịnh Vân Hiên liền đứng dậy, muốn rời khỏi nhà hàng kiểu Pháp này.
Những bản báo cáo đó khiến bà sốc không tả nổi, nhưng trong tiềm thức bà vẫn không chịu tin, người chết là con trai thứ của bà Lưu Gia Thành.
Trải qua bao nhiêu ngày tháng, bà khó khăn lắm mới tiếp thu được cái chết của đứa con út của bà, nếu người chết biến thành đứa con thứ của bà, loại cảm giác đau khổ đó bà lại phải chịu đựng thêm lần nữa.
Trong tiềm thức bà muốn trốn tránh.
Nhan Nhã Tịnh cũng biết, sự thật nhiều lúc rất tàn khốc, nhưng cô bắt buộc phải nói rõ chân tướng với Thịnh Vân Hiên, không thì bà nhất định sẽ tiếp tục nghĩ cách ngăn cản hai người họ ở bên nhau.
Hơn nữa cô đoán được, những bức ảnh tối hôm qua không khỏi liên quan đến Cung Tư Mỹ, cô không hy vọng Thịnh Vân Hiên đứng về phía Cung Tư Mỹ, cô phải có được sự ủng hộ của bà.
Nhan Nhã Tịnh dừng sức tóm lấy tay Thịnh Vân Hiên, cô chân thành mà ngiêm túc nói: "Mẹ, con thật sự không có lừa mẹ! Người còn sống không phải là anh hai, mà thật sự là Thiên Hàn! Mẹ tin tưởng con được không? "
Nhan Nhã Tịnh vội dùng tay còn lại cầm mấy bản báo cáo đến trước mặt Thịnh Vân Hiên: "Mẹ, mẹ nhìn kỹ đi, những bản báo cáo này đều là thật, con không có lý do gì mà đi làm báo cáo giả lừa mẹ, anh ấy thật sự là Thiên Hàn! "
"Mẹ, con yêu Thiên Hàn, cả đời này chỉ có thể là anh ấy, con chưa từng nghĩ đời này sẽ yêu thêm người đàn ông nào khác, cho dù là tướng mạo có giống anh ấy thế nào đi chăng nữa, con cũng không thể nào đi tìm thế thân gì cả. Mẹ, con thích anh hai không phải là vì anh ấy giống Thiên Hàn, mà là bởi vì anh ấy chính là Thiên Hàn! "
"Mẹ, con biết, con đột nhiên nói những điều này đã khiến mẹ đau lòng, nhưng sự thật chính là như vậy, anh hai đã mất trong vụ tai nạn xe đó rồi, người sống là Lưu Thiên Hàn! "
Nhan Nhã Tịnh không có nói ra phán đoán của mình với Thịnh Vân Hiên rằng Cung Tư Mỹ là người đã giết Lưu Gia Thành, còn thôi miên Lưu Thiên Hàn.
Lưu Gia và Cung gia có quan hệ thân thiết, Thịnh Vân Hiên rất thích Cung Tư Mỹ, với phán đoán không có chứng cứ, bà sẽ không tin.
Nhưng vở kịch "thay mận đổi đào" này kỳ lạ quá mức, nếu như Thịnh Vân Hiên tin người còn sống là Lưu Thiên Hàn, cô nhất định sẽ nghĩ cách tra ra chân tướng vụ tai nạn.
Cung Tư Mỹ trốn không thoát!
Chỉ có điều Cung Tư Mỹ che giấu chứng cứ phạm tội của cô ta quá kỹ, chứng cớ có chút khó tìm thôi. Kể cả Cao Bắc Vinh đến bây giờ cũng chưa tìm thấy manh mối Cung Tư Mỹ phạm tội.
"Tiểu Tịnh, Tiểu Thành thật sự là Tiểu Hàn sao? Sao có thể như vậy được! Tiểu Thành trước đây đã nói rõ ràng rằng nó rất chắc chắn mình là Lưu Gia Thành! " Thịnh Vân Hiên dùng sức lắc đầu, bà vẫn không tiếp nhận được sự thật Lưu Gia Thành đã chết.
Nhan Nhã Tịnh không có tiếp lời ngay, cô trầm mặc một lúc rồi mới kiên định nói: "Mẹ, con dùng mạng sống của mình để đảm bảo, anh ấy không phải anh hai, anh ấy là Thiên Hàn. "
"Mẹ, mong mẹ tin tưởng con một lần được không? Con thật sự không có lừa mẹ. "