Dáng vẻ Cung Tư Mỹ xấu hổ vô cùng, không biết cố ý hay là vô ý, tầm mắt của cô ta luôn dừng trên khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh.
Dưới ánh đèn, sắc mặt của Nhan Nhã Tịnh hơi tái, chính là tái nhợt vì máu rút đi.
Cung Tư Mỹ khẽ cúi mặt xuống: “Bảo Ngọc, chủ đề này của cậu tà ác quá rồi đó! Đổi câu hỏi đi!”
“Tư Mỹ, mọi người đều là người trưởng thành, câu hỏi này có gì tà ác đâu!” Triệu Bảo Ngọc làm ra vẻ đập vỡ nồi đất muốn hỏi đến cùng: “Tư Mỹ, đã đánh cược thì phải chịu thua, cậu mau nói cho mọi người bọn tớ biết đi, tớ thực sự rất tò mò, cậu và cậu hai Lưu sẽ là ai cưa đổ ai!”
“Anh Gia Thành, em...” Cung Tư Mỹ cầu cứu nhìn Lưu Thiên Hàn: “Bọn họ xấu xa quá, thế này bảo em trả lời thế nào được!”
Ánh mắt âm trầm không thể suy đoán được của Lưu Thiên Hàn vẫn luôn dán chặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, trong lòng anh thực sự rất tức giận, trước đây cô còn quấn lấy anh không tha, tối nay nhìn thấy anh thì cứ lơ anh thành không khí luôn.
Đúng thật là người phụ nữ này chỉ đang coi anh thành thế thân của em trai anh thôi.
Lưu Thiên Hàn tức đến mức lồng ngực nghẹn ứ, chẳng nghe rõ câu hỏi ban nãy của Triệu Bảo Ngọc là gì, cho nên anh cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Thấy Lưu Thiên Hàn không nói gì, Đỗ Nghị không nhịn được trêu chọc: “Tư Mỹ, lần đầu tiên của cô và cậu hai Lưu, không phải đúng thật là cô chủ động đấy chứ? Nghe nói cậu hai Lưu làm người thực vật rất nhiều năm, anh ấy vừa mới tỉnh lại chưa được mấy ngày, không phải là phương diện kia có vấn đề đấy chứ?”
Con người Đỗ Nghị cậy ông già nhà mình có chút tiền mà trước giờ đều coi trời bằng vung quen rồi, thêm vào đó bình thường còn chơi bời điên cuồng, đúng là cái gì cũng dám nói.
Vốn dĩ anh ta định trêu ghẹo Lưu Thiên Hàn thêm mấy câu để thể hiện trước mặt Cung Tư Mỹ một chút, nhưng khi anh ta đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn, anh ta lập tức có cảm giác cổ họng bị bóp chặt, sắc mặt anh ta hơi cứng đờ, lời còn lại lập tức nghẹn lại trong cổ họng.
“Đỗ Nghị, anh nói lung tung gì vậy!” Cung Tư Mỹ vừa xấu hổ vừa bực bội: “Ai nói anh Gia Thành có vấn đề, rõ ràng là anh Gia Thành rất giỏi!”
Nói xong lời này, Cung Tư Mỹ lại ra vẻ muốn cắn đứt lưỡi mình. Dáng vẻ này của cô ta càng khiến người khác cảm thấy cô ta và Lưu Thiên Hàn sớm đã xảy ra quan hệ rồi, rất có thể Lưu Thiên Hàn còn là người một đêm bảy lần nữa.
“Tôi cũng cảm thấy cậu hai Lưu rất giỏi!” Đỗ Nghị lau mồ hôi lạnh trên trán, không trêu chọc Lưu Thiên Hàn nữa mà chuyển sang nịnh nọt: “Người ta hay nói đàn ông chân dài rất giỏi, chân cậu hai Lưu dài như vậy, vừa nhìn đã biết là hàng lớn xài tốt rồi!”
“Lại còn hàng lớn xài tốt? Nói cứ như anh từng thử rồi vậy!” Quan hệ của Triệu Bảo Ngọc với Đỗ Nghị khá tệ, lúc đùa cợt hoàn toàn không có nguyên tắc không có giới hạn, nhìn thấy Đỗ Nghị bị cô ta làm cho tức tới mặt đỏ bừng, Triệu Bảo Ngọc cười càng thêm đắc ý: “Anh nhảy dựng lên làm gì, với cái đức tính này của anh, cậu hai Lưu chẳng vừa mắt anh đâu! Trông cậu hai Lưu làm gì có gu mặn như vậy!”
“Cô nói chẳng vừa mắt ai? Triệu Bảo Ngọc, cô có tin tôi cắn chết cô không!” Đỗ Nghị giương nanh múa vuốt, dáng vẻ muốn nhào tới cắn người.
“Anh đừng có như thế, tôi sợ bệnh chó dại lắm!” Triệu Bảo Ngọc tát bay Đỗ Nghị đang tạo dáng cắn người, tiếp tục hỏi câu hỏi ban nãy: “Tư Mỹ, cậu còn chưa nói đó, rốt cuộc cậu và cậu hai Lưu ai là người chủ động?”
“Anh Gia Thành, bọn họ quá đáng quá, vậy mà hỏi vấn đề này, bảo người ta trả lời thế nào đây!” Khuôn mặt nhỏ của Cung Tư Mỹ đỏ bừng, không kìm được xấu hổ nói nhỏ với Lưu Thiên Hàn.
Triệu Bảo Ngọc vừa định hỏi Cung Tư Mỹ một lần nữa, trong phòng riêng đã vang lên giọng nói lạnh như băng của Lưu Thiên Hàn: “Tôi chủ động.”
Anh ấy chủ động...
Nhan Nhã Tịnh cắn chặt môi, nếu như cô không cố gắng kiềm chế bản thân thì bờ môi của cô sớm đã bị cô cắn cho chảy máu tươi đầm đìa rồi.
Anh nói như vậy thì hiển nhiên là anh đã xảy ra quan hệ với Cung Tư Mỹ rồi!
Sao anh ấy có thể, xảy ra quan hệ với Cung Tư Mỹ được chứ!
Nhan Nhã Tịnh sợ mọi người nhìn ra được sự yếu ớt trên khuôn mặt cô, cô hoảng hốt nghiêng mặt đi, ngẩng đầu lên cố gắng nhìn lên trần nhà, không để nước mắt bản thân rơi xuống.
“Tôi đã bảo rồi mà, chắc chắn là cậu hai Lưu chủ động!” Đỗ Nghị đắc ý liếc nhìn Triệu Bảo Ngọc: “Chỉ có cái đồ phụ nữ tất lưới như cô mới cả ngày tưởng tượng cảnh cưa đổ nam thần thôi!”
“Ai nói tôi là phụ nữ tất lưới! Tôi là nữ thần trong lòng vô số trạch nam đấy!” Triệu Bảo Ngọc kiêu ngạo ưỡn ngực, cô ta giật lấy lá bài rồi tiếp tục chia.
Cung Tư Mỹ lại gặp bom một lần nữa, cô ta che khuôn mặt đỏ bừng, tiêm mũi phòng ngừa cho mọi người trước: “Lần này tôi nói trước rồi đấy, mọi người không được hỏi vấn đề riêng tư như vậy nữa đâu!”
“Tư Mỹ, không hỏi vấn đề riêng tư một chút thì còn gì gọi là nói thật nữa chứ! Hay là Tư Mỹ, cậu chọn thử thách đi, hôn dài kiểu Pháp với cậu Lưu?”
“Thôi, tôi vẫn chọn nói thật vậy.” Cung Tư Mỹ xấu hổ nhìn Lưu Thiên Hàn một cái, sau đó hắng giọng: “Lần này đổi người hỏi đi, mức độ câu hỏi của Bảo Ngọc lớn quá!”
“Tôi! Để tôi hỏi!” Tiểu thư con nhà giàu Chu Tịnh ngồi ở bên cạnh lấy dũng khí cất lời: “Tư Mỹ, địa điểm mà cậu và cậu hai Lưu làm lần đầu là ở đâu!”
“Khụ khụ...”
Cung Tư Mỹ ra vẻ bị sặc, khuôn mặt xinh đẹp cao quý như trăng rằm của cô ta đỏ gần như đủ để rỉ máu, cô ta lại cất lời vừa bất lực vừa xấu hổ: “Làm chuyện này trừ trên giường ra thì còn có thể ở đâu chứ!”
Lời này của Cung Tư Mỹ hiển nhiên là đang nói lần đầu tiên của cô ta và Lưu Thiên Hàn ở trên giường.
Trên khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh không tìm được một chút màu máu nào nữa, cô biết, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ ở bên nhau lâu như vậy rồi, lại là quan hệ người yêu, giữa bọn họ không thể trong sạch được, nhưng nhìn thấy bọn họ công khai show ân ái trước mặt mọi người, lồng ngực cô vẫn đau đến mức không hít thở nổi.
Nhan Nhã Tịnh vô thức ấn lồng ngực, nhưng cơn đau đó vẫn chỉ đang tăng lên chứ không giảm.
Nhưng Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, cô cũng coi như là bình tĩnh thật. Rõ ràng đã khó chịu đến như thế rồi mà khóe môi cô vẫn có thể nở nụ cười sắp cứng đờ.
“Ai nói làm chuyện này chỉ có thể ở trên giường chứ!” Đỗ Nghị cáo già trong tình trường không nhịn được cất lời: “Cậu hai Lưu, cậu phải dẫn theo Tư Mỹ mở mang tầm mắt nhiều một chút chứ! Làm loại chuyện này, làm trên giường thì thoải mái, nhưng trên xe, dã ngoại... làm cũng thú vị lắm đấy! Không cần cảm ơn, xin hãy gọi tôi là bụt!”
“Đỗ Nghị, anh có liêm sỉ không vậy, đừng có dạy hư cậu hai Lưu! Anh tưởng rằng ai cũng giống anh à, sao lắm mấy trò đùa xấu xa thế!” Triệu Bảo Ngọc nịnh nọt nhìn Cung Tư Mỹ một cái: “Cậu hai Lưu thật tốt với Tư Mỹ, đúng là chút uất ức cũng không nỡ để cậu phải chịu! Không hổ là cuồng ma chiều bạn gái trong truyền thuyết!”
“Cái gì mà cuồng ma chiều bạn gái chứ!” Chu Tịnh cười sửa lại lỗi sai của Triệu Bảo Ngọc: “Sắp thành cuồng ma chiều vợ sắp cưới rồi! Cậu hai Lưu và Tư Mỹ nhà chúng ta tháng sau là đính hôn rồi đó!”
Tháng sau là đính hôn rồi...
Nhan Nhã Tịnh khó chịu đến mức cơ thể run rẩy, bọn họ đính hôn, kết hôn, vậy người vợ như cô là cái gì!
Anh Lưu, anh thực sự coi như em chết rồi có phải không!
Nơi đây, đến một phút Nhan Nhã Tịnh cũng không ở lại nổi nữa, cô vừa định ra ngoài hóng gió thì Chu Tịnh bỗng túm lấy cô.
“Nhan Nhã Tịnh, cô cũng từng là dâu nhà họ Lưu, chuyện cậu hai Lưu và Tư Mỹ Đính hôn, chắc cô cũng phải giúp lo toan chứ nhỉ? Tới lúc đó đừng quên gửi thiệp mời cho tôi đấy!”