Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa

Chương 7: Phần 7



Ta bưng thuốc, cúi đầu hầu hạ bên cạnh nàng ta.

"Nói đến chuyện hồ ly mê hoặc quân vương, ta chợt nhớ đến một người quen."

Hoàng hậu đưa mắt nhìn sang, cười hỏi:

"Thanh Ngô, ngươi thấy thế nào? Hồ ly mê hoặc quân vương, c.h.ế.t vạn lần cũng không đủ."

Ta khẽ nói: "Chỉ là nương nương phượng thể kim quý, vì những con hồ ly đó mà tức giận, không đáng."

Hoàng hậu gật đầu, bên cạnh Minh Châu cô cô bưng thuốc an thai được nấu theo phương thuốc của ta ra.

Nàng ta cứng rắn áp chén thuốc vào môi ta.

"Thuốc bổ này nấu hai chén, ngươi uống không sao, nương nương mới uống."

Trong lòng ta cười nhạt, nhận lấy chén, dứt khoát uống.

Thuốc này dùng để bồi bổ thai c.h.ế.t trong bụng Hoàng hậu, đối với ta vô dụng.

Hoàng hậu thấy ta không chút do dự uống xong, hài lòng bưng lấy chén còn lại.

Ta chăm chú nhìn môi nàng ta, thấy nàng ta uống không sót một giọt, trong lòng bỗng xúc động đến run rẩy.

Chính là như vậy.

Mùi vị sống không bằng chết, cũng nên để nàng ta nếm thử mới phải.

12

Thuốc an thai có hiệu quả rất tốt.

Thai c.h.ế.t trong bụng Hoàng hậu một ngày một lớn, chưa đầy sáu tháng, bụng nàng ta đã lớn như quả bóng.



Các thái y chẩn mạch cho Hoàng hậu mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhưng không ai dám nói có gì bất thường.

Họ không phát hiện ra thai chết, nhưng biết bụng Hoàng hậu lớn bất thường.

Có một thái y mới đến không biết tính tình Hoàng hậu, thẳng thắn khuyên Hoàng hậu ngưng thuốc an thai, nói thai nhi trong bụng có dấu hiệu bất thường, nó quá lớn, e sẽ tổn thương đến cơ thể mẹ.

Trong lòng ta vừa động, Hoàng hậu đã "choang" một tiếng ném vỡ chén trà bên cạnh.

Nàng ta làm sao nghe được có người nói hoàng nhi của mình có điểm không tốt, lập tức nổi cơn giận dữ, nói hắn ta nguyền rủa hoàng tự, sai người kéo ra đánh chết.

Từ đó, cả Thái y viện không còn ai dám lên tiếng, mặc cho Hoàng hậu vui vẻ uống thuốc an thai của nàng ta.

. . .

Thái tử càng ngày càng trở nên âm trầm. Từ khi có thai, Hoàng hậu đã lạnh nhạt với hắn ta.

Nhìn bụng Hoàng hậu ngày một lớn dần, Thái tử không thể kìm nén được nữa.

"Hoàng tỷ, rốt cuộc khi nào người mới ra tay?"

Trong lòng nóng như lửa đốt, hắn ta khoanh tay đi tới đi lui trong phòng ta.

Ta thong thả ngồi xổm trước lò điểm hương, không thèm ngẩng đầu lên.

"Đừng vội, chưa đến lúc."

Khói trắng lượn lờ bay lên.

Thái tử ngửi thấy càng thêm bồn chồn, nắm c.h.ặ.t t.a.y áo ta.

"Hoàng tỷ!"



Ta từ tốn gạt tay hắn ta ra: "Đợi sau bàn tiếp, Hoàng tỷ phải đi nấu thuốc an thai cho mẫu hậu."

Nét mặt Thái tử cứng đờ, đập cửa bỏ đi.

Ngày hôm đó, ta vừa lấy dược liệu từ Thái y viện về thì thấy Khôn Ninh cung loạn như nồi cháo. Minh Châu cô cô vừa thấy ta thì lập tức kéo tay áo ta đi vào trong.

"Ngũ điện hạ, người mau vào xem nương nương!"

Ta biết rõ còn cố hỏi: "Mẫu hậu làm sao vậy?"

Minh Châu cô cô ấp úng.

"Nương nương, nương nương. . ."

Chút lý trí còn sót lại mách bảo bà ta tuyệt đối không thể khai ra Thái tử.

Ta khẽ thở dài: "Nếu cô cô không nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra, làm sao ta có thể chữa trị cho nương nương?"

Minh Châu cô cô nghiến răng, ghé vào tai ta nói nhanh một câu.

Thái tử đã động tay động chân vào thuốc của Hoàng hậu. Hoàng hậu sau khi uống thuốc đau bụng không chịu nổi, tra hỏi cung nữ nấu thuốc mới biết là do Thái tử.

Nghe xong, ta không khỏi tiếc nuối thở dài, Thái tử đã bị ta dưỡng phế rồi. Những năm qua, mọi việc lớn nhỏ đều qua tay ta. Hắn ta chỉ là một tên ngốc chỉ biết ra lệnh, tham vọng lớn mà không có thực lực.

Việc đơn giản như vậy mà cũng không giấu nổi đuôi cáo.

13

Hoàng hậu nằm ngửa trên giường, mặt vàng như giấy nến. Mấy Thái y run rẩy vây quanh giường để khám cho nàng ta.

Ta bước đến bên giường: "Để ta."

Cái thai trong bụng Hoàng hậu vốn là thai c.h.ế.t được nuôi bằng các loại dược liệu quý, không dễ sẩy thai như vậy.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv