Ngày Ngày, Quán Quân Bơi Lội Trèo Lên Giường Tôi

Chương 8: Mặc váy đẹp ra mắt bà nội của bạn trai hờ



Kiều Dung về đến đài LTV, điều đầu tiên làm chính là đi thẳng tới phòng sếp Hứa.

Cửa mở ra, cô thấy trưởng ban Giải trí, trưởng ban Thời sự, còn có cả Hồng Lăng, Tào Vũ Quốc, Nhàn Tư Tư cùng những nhân viên khác nữa. Vẻ như sếp Hứa đang cùng họ thảo luận chuyện gì đấy. Tư Tư bắt đầu giở giọng nói móc:

“Tôi còn nghĩ cô sẽ không tới đài truyền hình chiều nay vì bận khóc lóc ở đâu đó, xem ra vẫn còn tinh thần lắm. Cô vào đây lại có chuyện gì à?”

“Sẵn tiện sếp Hứa và trưởng ban Giải trí ở đây, em muốn thông báo một tin quan trọng.” Không thèm đếm xỉa tới Tư Tư, Kiều Dung đến trước bàn giám đốc: “Có phải sếp nói chỉ cần mục giải trí kỳ tới đạt rating cao thì anh sẽ giữ lại ban Giải trí?”

Đẩy gọng kính lên, nét mặt sếp Hứa khó chịu: “Đúng thế, rồi sao?”

“Được, hi vọng sếp giữ lời. Em vừa đến gặp quán quân bơi lội quốc gia nổi tiếng Phương Thần, cùng trao đổi bàn bạc với nhau, cuối cùng anh ấy đã đồng ý sẽ ký hợp đồng độc quyền vớiđài LTV chúng ta, trong thời hạn 3 tháng.”

Ai nấy đều chấn động trước tin tức tốt lành hiếm có từ Kiều Dung. Hồng Lăng ngỡ ngàng, Tư Tư thì cắn môi kinh ngạc, còn Vũ Quốc cùng hai trưởng ban đều tỏ ra bất ngờ. Dĩ nhiên người sửng sốt nhất ở đây là sếp Hứa.

“Kiều Dung, cô vừa nói... đã mời được quán quân bơi lội cực hot Phương Thần đến ký hợp đồng độc quyền cho đàiLTV?”

“Đúng vậy, hai ngày nữa Phương Thần sẽ đến đây gặp sếp, trực tiếp ký hợp đồng độc quyền! Có nghĩa là trong vòng 3 tháng tới, tất cả hoạt động game show, chương trình thực tế, quay quảng cáo, anh ấy sẽ độc quyền duy nhất cho đài LTV thôi. Với điều kiện thuận lợi như thế, rating của đài nhất định sẽ tăng cao!”

“Nào nào Kiều Dung, cô mau ngồi xuống đây, nói rõ ràng hơn đi.”

Sếp Hứa lật mặt còn nhanh hơn lật bánh trán, dáng vẻ niềm nở khác xa hoàn toàn so với vẻ giận dữ đáng sợ sáng nay, Kiều Dung cười mỉa trong lòng, liền bảo:

“Em đã nói rõ những điều cần nói, sếp chờ hai ngày sau sẽ gặp được Phương Thần. Bây giờ em phải về phòng nghĩ ra các dự án mới cho mục giải trí sắp tới.”

Kiều Dung cúi chào rồi rời khỏi phòng, Hồng Lăng cũng xin phép ra ngoài, tất nhiên là để chạy theo Kiều Dung hỏi rõ sự việc! Trong khi sếp Hứa và hai trưởng ban thảo luận sôi nổi thì Tư Tư quay qua Vũ Quốc, khó chịu:

“Anh có tin lời Kiều Dung không? Thật là cô ta đã mời được Phương Thần sao?”

“Chuyện này quan trọng, Kiều Dung không thể nói đùa! Chỉ là anh thắc mắc, làm sao cô ấy có thể khiến Phương Thần đồng ý hợp tác với đài nhỏ như LTV?”

Trong khi Tư Tư không khỏi hậm hực thì Vũ Quốc còn khó hiểu, ánh mắt đăm chiêu cứ phản chiếu sự mơ hồ kỳ lạ.

*****

Phương Thần sốt ruột nhìn đồng hồ trong lúc đang ngồi phía trước đầu xe hơi BMW. Hôm nay anh sẽ đưa Kiều Dung đến bệnh viện gặp bà nội.



Trước đó chờ đợi bao nhiêu ngày, nên vừa thỏa thuận xong ‘giao dịch tình nhân’ thì anh phải mau chóng đem cô đi ra mắt bà. Anh chờ cô thay quần áo, sửa soạn cũng hai tiếng rồi, chẳng hiểu cô làm gì mà lâu như thế.

“Xin lỗi để anh chờ lâu...” Cuối cùng Kiều Dung cũng xuất hiện.

Phương Thần rời mắt khỏi đồng hồ, ngước nhìn, tự dưng bất động vài giây. Kiều Dung ở trước mặt anh mặc chiếc váy ngắn màu trắng dài tới gối, tóc xõa dài như mọi ngày mà thắt bím xương cá để qua một bên vai nhìn ngây thơ, còn kẹp cây kẹp nơ đính đá.

Khuôn mặt xinh xắn trang điểm nhẹ càng tôn lên nét rạng ngời. Cô bước chầm chậm trên đôi giày 10 phân, tiến gần lại chiếc xe hơi, khó khăn cất tiếng:

“Ngại quá, tôi suy nghĩ mãi chẳng biết phải mặc thế nào để đi gặp bà nội anh. Tôi chưa bao giờ ra mắt trưởng bối của bạn trai cả nên việc chuẩn bị mất nhiều thời gian. Anh thấy ổn chứ, có kỳ quặc lắm không?”

Vận động viên quốc gia như Phương Thần, gặp không ít những mỹ nữ trong giới nổi tiếng, ai nấy đều xinh đẹp sắc sảo, anh vẫn thấy họ đẹp đấy nhưng không có ai khiến anh rung động bằng cô gái này, dù thật ra cô cũng đâu phải tuyệt sắc giai nhân gì. Chỉ là trong tim anh có cô nên mới luôn thấy sự tồn tại của cô rực rỡ như vậy!

“Không tệ, khá xinh.” Phương Thần khen với dáng vẻ điềm nhiên.

“Thật sao?” Đỉnh đầu Kiều Dung hệt như có mặt trời.

“Chí ít cũng xinh hơn con gấu bông ở trên xe tôi.”

Vừa mới nâng người ta lên cao, chưa đầy nửa giây đã đạp thẳng xuống đáy, Kiều Dung bực bội lẩm bẩm khi trông cái cảnh Phương Thần vừa mở cửa xe hơi vừa nhếch mép cười, còn ra dấu bằng mắt yêu cầu cô mau lên xe.

Thắt dây an toàn xong, cô nhìn thấy con gấu bông nhỏ ngay trước cửa kính xe, thật là cái tên xấu miệng!

Bà nội bất ngờ khi cháu trai độc nhất đến bệnh viện thăm, thậm chí còn đi cùng một cô gái trẻ vô cùng đáng yêu, tiếp đến không khỏi chấn động khi nghe giới thiệu:

“Nội, cô ấy là Kiều Dung, và cũng là bạn gái của con.”

Kiều Dung lễ phép cúi chào: “Con chào nội ạ.”

“Hả? Là bạn gái của Phương Thần ư?” Bà nội hồ hởi vẫy tay gọi cô lại: “Nào nào, đến gần hơn đi con, để nội nhìn con cho rõ!”

Kiều Dung thoáng nhìn qua Phương Thần thấy anh gật khẽ, tiếp theo cô đến giường ngồi cạnh bà nội.

Bà tỏ ra vui mừng, chăm chú quan sát cô gái từ trên xuống dưới, tấm tắc khen xinh lắm, xinh lắm! Phương Thần buồn cười khi thấy nội mừng như ăn Tết, tiện tay gọt lê cho bà và ‘bạn gái hờ’ cùng ăn.

“Con tên Kiều Dung à? Con làm nghề gì?”

“Dạ, con làm biên tập viên cho một đài truyền hình đó nội.”



“Ôi, con bé gọi nội sao mà nghe ngọt ngào nhỏ nhẹ quá. Con bao nhiêu tuổi nhỉ?”

“Cô ấy và con bằng tuổi nhau, 26 tuổi nội à.” Phương Thần đưa miếng lê cho bà, đưa thêm một miếng nữa cho Kiều Dung.

Thấy cháu trai ân cần chu đáo với bạn gái, bà nội thích lắm, vừa ăn lê vừa nắm tay Kiều Dung mà hỏi han đủ thứ.

Về phần Kiều Dung, cô cũng trả lời khéo léo vanh vách, những thứ về lý lịch bản thân thì không cần che giấu. Vài chi tiết ngoài lề khác, trước đấy cô với Phương Thần đã bàn bạc để nói trùng khớp với nhau.

Cứ ngỡ mọi thứ thuận lợi rồi, nào ngờ bà nội nhìn Kiều Dung kỹ càng hơn, mới phát hiện ra:

“Ơ, đây chẳng phải cô gái lần trước bà gặp ở trạm xe buýt sao?”

“Dạ...?” Kiều Dung bất ngờ.

“Thế ra hai đứa đã yêu nhau rồi à? Lần đó con nói với nội chỉ là người quen.”

Bà nội nhìn sang Phương Thần không khỏi làm anh ngẩn người. Ngay cả Kiều Dung cũng lúng túng, miếng lê trong miệng ngọt như vậy liền trở nên đăng đắng.

“À phải rồi!” Bà nội lần nữa kêu lên khiến hai đứa trẻ chột dạ: “Lúc bà nói mình là bà nội Phương Thần thì chính con cũng nói rằng con là vợ chưa cưới của nó! Rốt cuộc là người quen, bạn gái hay vợ chưa cưới, cái nào nhỉ?”

Cái chi tiết chấn động này thì Phương Thần không biết rồi, tức khắc hướng mắt qua chỗ Kiều Dung đang cắn môi bối rối, thầm trách bản thân khi ấy nói giỡn không đúng lúc, đúng người!

Bất chợt, cô hơi giật mình khi Phương Thần tự lúc nào đã ngồi sát rạt ngay sau lưng mình, hơi ấm từ ngực áo anh ám nhẹ vào lưng cô, chưa hết anh còn vòng tay qua ôm eo cô, mỉm cười nói rõ:

“Để nội phát hiện ra rồi, cô ấy đúng là vợ chưa cưới của con!”

A! Kiều Dung suýt chút cắn lưỡi tới nơi, theo phản xạ nuốt trọng miếng lê cuối cùng xuống cổ họng đồng thời xoay hẳn qua mà nhìn anh chàng chằm chặp.

“Vậy thế lần ở trạm xe buýt là hai đứa yêu nhau chưa?” Bà nội khó hiểu.

“Nội, thật ra tụi con là bạn cùng lớp hồi cấp III ạ. Đúng là sau khi ra trường thì hai đứa không gặp mặt nữa và hôm ấy mới gặp lại sau 8 năm. Chỉ là khi vừa nhìn thấy Kiều Dung thì con mới biết mình vẫn còn yêu cô ấy, bởi vì lúc đi học con đã thích cô ấy rồi! Kiều Dung cũng thế... Cho nên sau lần ở trạm xe buýt, tụi con có hẹn hò, tuy chỉ mấy ngày ngắn ngủi nhưng cả hai quyết định sẽ đính hôn.”

Không tin nổi! Kiểu này thì ảnh đế giỏi nhất cũng phải vái lạy trước sự diễn xuất nhập tâm và xuất thần ấy, Kiều Dung đã thầm kêu trong bụng trước sự nói dối trôi chảy của Phương Thần. Sao anh ta có thể nghĩ ra một kịch bản hợp lý tới vậy chỉ trong vài phút ngắn ngủi?

Mặc dù hai người thực sự là bạn cùng lớp, nhưng để dẫn dắt ‘tình cảm phát triển’ rõ ràng thế này thì cũng lợi hại lắm rồi!Tới ngay cả biên tập viên chuyên sáng tạo các tiết mục cho đài truyền hình như cô cũng còn chưa kịp suy nghĩ gì!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv