Chương 328 LẦN NÀY HÃY ĐỂ CÔ BẢO VỆ ANH
Thấy Phùng Tri Dao ngồi trong phòng, Hoắc Vi Vũ giật nảy mình. Thì ra Y Phương Phương hẹn cô ta ăn cơm từ trước.
Hôm nay Phùng Tri Dao trang điểm cực kì xinh đẹp, mặc chiếc váy dài xẻ tà màu trắng, tôn lên những nét đẹp của cô ta hệt như tiên nữ, để lộ xương quai xanh vô cùng gợi cảm.
Cô ta đứng lên, dịu dàng gật đầu với Y Phương Phương, điệu bộ cực kì lịch sự: “Cô đến rồi à.”
“Ờ.” Y Phương Phương cười nhạt: “Không cần phải dài dòng, thẳng thắn đi để tôi còn ăn cơm với bạn, cô chiếm chỗ quá.”
Y Phương Phương chẳng khách sáo gì, Phùng Tri Dao bắt đầu khó chịu nhưng vẫn giữ phong độ mà nói: “Tôi hy vọng cô có thể buông tay. Người Thanh Vân yêu là tôi, cô tội gì phải bám lấy một người đàn ông không yêu mình cơ chứ? Cuộc hôn nhân của hai người sẽ không hạnh phúc đâu.”
“Chậc.” Y Phương Phương bình thản đáp: “Tôi nghĩ cô nên nói chuyện này với Sở Thanh Vân mới đúng. Nếu anh ta ly hôn với tôi thì tôi sẽ ký tên vào đơn ngay.”
“Tôi không muốn tạo áp lực cho anh ấy.” Phùng Tri Dao ra vẻ thấu đáo.
“Cô không muốn gây áp lực cho anh ta mà lại gây áp lực cho tôi là thế nào? Đàn bà con gái với nhau sao phải làm khó nhau như thế? Tôi thấy đầu óc cô có vấn đề rồi. Nếu anh ta yêu cô thật thì sẽ để cho cô phải khó xử như vậy sao?” Y Phương Phương nổi nóng.
“Anh ấy có nói với tôi, lý do anh ấy không muốn ly hôn với cô là vì giữa hai người còn con cái. Anh ấy không nỡ bỏ rơi con cái… Tôi van xin cô, cô tha cho anh ấy cũng là giải thoát cho chính mình mà.” Phùng Tri Dao tỏ vẻ yếu đuối đáng thương.
“Bà chị xinh đẹp ạ, anh ta mà giao con trai cho tôi thì tôi sẽ đồng ý ly hôn với anh ta ngay. Tôi cũng không cần mấy đồng tiền chu cấp nuôi con. Từ nay về sau, tôi sẽ biến khỏi tầm mắt của anh ta, biến khỏi cuộc đời các người một cách chóng vánh và dứt khoát nhất.”
“Tóm lại là cô không muốn ly hôn chứ gì? Nói mấy câu ba hoa như vậy làm gì? Hay ho lắm chắc?” Phùng Tri Dao nhếch môi đầy châm chọc.
Y Phương Phương nhìn nụ cười kia mà cực kì khó chịu, phiền chán nói: “Nếu tôi là cô thì sẽ nghĩ cách mang thai đứa con của anh ta rồi sinh nó ra. Anh ta vừa yêu con, vừa yêu cô, kiểu gì chẳng hào hứng ly hôn với tôi? Biến đi, cút, đừng có mài mòn trí thông minh của tôi nữa. Tôi làm mẹ rồi, không chịu được đâu.”
Phùng Tri Dao nổi giận, lấy điện thoại ra gọi đi, vừa nhìn Y Phương Phương vừa khiêu khích: “Tôi muốn lấy Sở Thanh Vân, sắp xếp cho tôi đi.”
Hoắc Vi Vũ nhìn Phùng Tri Dao, nhíu chặt lông mày, vẻ mặt lộ rõ sự buồn bực.
Cố Hạo Đình đã khó chịu vì vừa thua mất Hồng Việt Hải rồi, bây giờ người con gái hắn yêu lại còn ép buộc hắn thế này, chắc là hắn phải đau lòng lắm.
Đọc truyện tại truyendkm.com
Phùng Tri Dao cúp điện thoại, cười đắc thắng, nói với Y Phương Phương: “Cô không chịu ly hôn thì tôi chỉ đành dùng thủ đoạn khác thường thôi.”
“Cô chen chân vào hôn nhân của người khác như vậy là hay lắm hả? Người ta không chịu ly hôn chắc chắn là có lí do của người ta. Cho dù cô dùng thủ đoạn để kết hôn thì những lí do mà người ta không chịu ly hôn bây giờ sẽ trở thành tai họa ngầm cho cuộc hôn nhân của cô đấy. Nghĩ lại đi, từ bỏ người cô yêu mà quay lại với người yêu cô thì cô sẽ thành công chúa, chứ không phải trở thành loại đàn bà hèn hạ cầu xin tình yêu như thế này.” Hoắc Vi Vũ tức giận nói.
Phùng Tri Dao nhìn thẳng vào Hoắc Vi Vũ, hai mắt trợn lên: “Là cô! Cô vẫn luôn theo dõi tôi đúng không? Đừng có ăn nói lung tung, tôi và Hạo Đình chỉ là bạn thân mà thôi.”
“Thế thì đừng bắt bạn thân của mình làm chuyện mà anh ta không muốn!” Hoắc Vi Vũ cao giọng quát.
“Đó là chuyện của tôi.” Phùng Tri Dao vẫn khăng khăng cố chấp.
Hoắc Vi Vũ cười nhạt, lạnh lùng nhìn Phùng Tri Dao: “Trong cái nhà gỗ nhỏ kia, cô dùng gậy gỗ để làm gì, tôi quay hết lại rồi đấy. Đừng có ép tôi gửi video đó cho bạn thân của cô xem, nhé.”