Bảy danh ngạch cơ bản đã được định hình, đương nhiên vẫn có không ít cường giả nhảy lên khiêu chiến, nhưng đại đa số đều thất bại. Trong đó đặc biệt nhất là một vị Thiên tài Huyễn Linh cửu tinh bại trận trước Lý Tuyết Tâm, để mọi người có cái nhìn khác về cô nàng. Cô nàng cũng thì là một ngựa ô trong đợt khảo hạch Tế Linh điện, đi ra hơn năm sáu trăm bước, tuy nhiên cũng không ai đánh giá quá cao cô nàng. Nhưng ai ngờ cô ta tẩm ngẩm tầm ngầm, cuối cùng lại dành được thắng lợi.
Mà lúc này, ba người Trần Phong, Nguyễn Lâm, Nguyễn Đức Hải đứng đối mặt nhau.
Lê Trường Phúc thấy vậy bèn cười nói:
"Ba người các ngươi thật sự muốn chiến một trận sao?"
Bọn hắn đồng loạt gật đầu, sắc mặt lộ ra chiến ý.
Lê Trường Phúc nghe vậy liền thở ra một hơi, sau đó liền vỗ tay, nói:
"Được rồi, vậy ta cũng không làm phiền nữa."
Một lời vừa ra, chỉ thấy Trần Phong trước tiên bạo nổ, Linh lực khủng bố từ mi tâm phun ra, hóa thành Bách Long đồ, một đường công tới hai người còn lại.
"Hừ!"
Nguyễn Đức Hải tay cầm song đao, mở ra Đao thế, Đao pháp hắn cuồn cuộn như nước lũ, liên miên vô tận không dứt. Mà Nguyễn Lâm trên đỉnh đầu ngưng tụ Lôi Vân, bên trong nhô ra một đầu Lôi Long, uy thế cực kì hung mãnh.
"Đây thật sự là Huyễn Linh cảnh?"
Có mấy tên ngơ ngác nhìn ba người bọn hắn, trên trán đổ ra mồ hôi lạnh.
"Chiến lực này, so ra đã có thể sánh với Chân Linh cảnh hậu kỳ, không, thậm chí là Đỉnh cao!"
"Chân Linh tứ biến, sơ trung hậu đỉnh, chúng ta dù có đạt được biến thứ hai cũng chưa chắc có thể chiến được với bọn họ lúc này!"
Mấy tên thiên tài Huyễn Linh đỉnh cao sắc mặt hơi tái nhợt đi, tư chất bọn hắn có thể gọi là trung thượng, tương lai tu thành Dung Linh Tông Linh tuyệt đối không có vấn đề. Nhưng đối mặt thiên tài cấp bậc này....thật sự là tuyệt vọng.
Oành!
Trần Phong chân quấn song long, quanh thân hóa thành từng cây Long trụ, phong ấn lực trùng trùng điệp điệp ấn xuống!
Giang Thủy!
Nguyễn Lâm quát lên, Lôi Long biến ảo thành Lôi Hà, đón đỡ lấy Long trụ, mà bên kia, Nguyễn Đức Hải một đao bổ xuống, dùng uy thế hung mãnh mở ra phong ấn, một đường đánh tới!
"Đây là...một chọi hai sao?"
Ngọc Linh ngơ ngẩn, ánh mắt nhìn Trần Phong đầy phức tạp. Hắn từ một thiếu niên bị nàng áp chế nay đã quá mức cường đại, hai thiên tài đồng trang lứa cũng phải hợp lực mới đối chọi lại đươc!
Đao Phá Sơn Hà!
Nguyễn Đức Hải dùng tới tuyệt kĩ, một chiêu bổ đôi Long trụ, nhưng rất nhanh cảm thấy hông eo đau nhói, chỉ thấy vô số Kiếm diệp bay múa, chém vào eo hắn.
Thủy Bích, Thủy Lãng!
Hắn lùi lại mấy bước, thi triển Linh thuật, hóa ra từng đợt sóng nước đẩy đi Kiếm diệp, đỉnh đầu cũng ngưng tụ một cây Long trụ, trấn áp về phía Trần Phong.
Nguyễn Lâm bên này cũng phá vỡ Long trụ, Lôi Vân trên đỉnh đầu biến ảo, hóa thành một chưởng ấn thật lớn.
Phách Lôi chưởng!
Hai người đồng thời xài tới đại chiêu, nhất thời trấn áp được Trần Phong, khiến hắn không thể không lui. Nhưng hắn lại mạnh đến bậc nào?
Đánh chết Ngao Hoàng!
Trần Phong lùi lại mấy bước, thân hình phủ kín Long lân, khiến từng đòn công kích uy lực hạ xuống khá nhiều. Bản thân ngưng khí tụ thần, một ngón tay mở ra.
"Điểm!"
Phốc!
Phách Lôi chưởng bị xuyên thủng một lỗ, Nguyễn Lâm rùng mình né tránh, đồng thời vận dùng thân pháp, rất nhanh tiếp cận Trần Phong.
Nguyễn Đức Hải bổ xuống một đao, đao phong rít gào, chỉ thấy một cái Kiếm diệp bị gã chém làm đôi, đang dần tiêu tán.
Ầm!
Phách Lôi chưởng lại tới, lần này Nguyễn Lâm cùng Trần Phong đánh cận thân, chỉ thấy hắn cười lạnh, hóa thành Kim Long quyền nghênh tiếp, trên tay phủ đầy Long lân.
Hai quyền va vào nhau vang lên tiếng nổ chát chúa, mà Trần Phong thân hình hơi rung lên, nhưng không có lùi bước, mà Nguyễn Lâm thì lực lượng yếu hơn nhiều, lập tức bị đánh lui bốn năm bước!
"Đón ta một đao!"
Nguyễn Đức Hải nhảy tới, đao chém ngang eo, nhưng chỉ thấy một con Kim Long mở hàm, Long nha chi chít cắm lên Đại đao, vững vàng chặn lại.
"Long? Ta cũng biết!"
Nguyễn Đức Hải vận Linh lực, trăm ngàn thanh đao ngưng tụ, hóa thành một con Đao Long, lại hóa thành một cây Long Đao, bổ xuống đỉnh đầu hắn.
Keng!
Bách Long ngưng tụ, hóa thành Kim Long thuẫn, chặn đứng Long Đao, lại nhanh chóng tách ra, biến thành từng sợi Kiếm diệp, một đường chém xuống!
Bên này, Nguyễn Lâm đã ổn định thân hình, giẫm ra mấy bước, Lôi Hà bộc phát, bên trong từng cái Lôi thú nhô ra, theo bước chân hắn mà công tới Trần Phong.
Thanh niên gặp nguy mà không vội, Ma Ngục Cấm Điển vận chuyển, thân hình nặng nề như Ma Đạo Địa Ngục, trầm trọng vững chăc dù Lôi Hà quét qua cũng không làm hắn di động mảy may!
"Tên này là quái vật sao?"
Nguyễn Lâm cau mày, điều khiển Lôi thú đánh tới, nhưng Trần Phong đã mở lại Bách Long đồ, bên trong từng con Kim Long đón đánh lấy Lôi thú, mặt khác bản thân Trần Phong lại ngưng tụ hai thanh Long Kiếm, cùng Nguyễn Đức Hải đánh một trận!
"Hợp lực! Chúng ta phải hợp lực mới đánh được hắn!"
Nguyễn Lâm quát lên, nhưng mà Nguyễn Đức Hải im lặng không nói, song đao tiếp tục vung lên, nhưng càng đánh càng khó chống đỡ.
Trần Phong mở ra Ma Ngục Cấm Điển, tu vi hoàn toàn đứng ở Chân Linh cảnh đỉnh cao, hơn nữa thân thể nặng nề, mỗi kích đánh ra đều như búa bổ, để hai cổ tay hắn tê rần.
Hắn rất muốn không thừa nhận, nhưng rõ ràng Trần Phong đang mạnh hơn hắn!
"Mẹ nó!"
Hắn chửi tục một câu, chỉ cảm thấy đao pháp có chút rối loạn, lập tức né ra, chỉ thấy Trần Phong dưới nách đã nhiều thêm một đôi cánh tay, vừa khéo đánh đúng vị trí hắn đứng vừa nãy.
"Phối hợp!"
Hắn rất nhanh làm ra quyết định, cùng Nguyễn Lâm đồng thời công kích Trần Phong!
"Đã hiểu!"
Một chuyến đi đến Đông Hải để cho Trần Phong tiến bộ vô cùng, vốn hắn so với Nguyễn Lâm hơn hai phần, nhưng so Nguyễn Đức Hải còn kém một vài phân. Nhưng trải qua Thánh Long tẩy lễ, thức tỉnh hoàn toàn huyết mạch, lại được giao chiến cùng Ngao Hoàng, thực lực hắn đã thẳng tắp kéo lên, so với những thiên tài này phải mạnh ra bốn năm phần!
Một đối một, hắn tự tin trong vòng trăm chiêu giải quyết được Nguyễn Lâm, đương nhiên còn không cần dùng đến huyết mạch Âu Lạc Thần tộc.
Khí huyết hắn trùng trùng, Linh lực trầm trọng vô cùng, Long trảo thủ từng cái thò ra, Bách Long Đồ quần long loạn vũ, khiến cho từng đòn công kích đều vỡ tan tành, khó lòng tiến thêm một bước.
"Ta tới."
Lê Trường Phúc chân đạp Thanh Giang, bên trong dị thú gào rống, cũng gia nhập chiến đoàn. Trần Phong đã chiếm thượng phong, liên tiếp đánh lui hai người Nguyễn Lâm, nếu tiếp tục nữa thì bọn hắn sẽ thua.
Bốn thiên tài đại chiến, đủ loại Linh thuật nở rộ uy năng, để mấy trăm tên Linh giả ở đây than thở không thôi. Uy lực những chiêu thức này đã vượt xa Huyễn Linh cảnh, thẳng truy đến lực lượng của Chân Linh cảnh đỉnh cao, mỗi đòn đều mang theo khí thế không tồi.
Đột nhiên Linh quang tách ra, một phân thành hai, hai phân thành bốn, Trần Phong đứng giữa trung tâm, lòng bàn tay khẽ mở, nhẹ nhàng ấn một chưởng.
Oanh!
Ba người Lê Trường Phúc kêu rên đầy đau đớn, một kích này Trần Phong dùng đến toàn lực, uy năng cơ hồ đạt đến cực hạn của Chân Linh cảnh, dù mỗi người bọn hắn chỉ đón lấy một phần cũng ăn không tiêu!
Nguyễn Lâm thực lực non yếu một chút, hộ thể Linh thuật bị chấn vỡ, chỉ thấy trước mắt sáng rực một mảnh, tiếp đó một cái Long trảo khắc lên lồng ngực!
Bành!
Khóe miệng hắn ứa ra một tia máu, thân hình bay ra thật xa!
Lê Trường Phúc quanh thân Giang khí cũng bị đánh xơ xác, bên trong từng con Thủy quái cũng bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ sợ tạm thời vô lực tái chiến.
Chỉ còn Nguyễn Đức Hải song đao đặt trước ngực, khí huyết như cũ kéo lên đỉnh cao, Đao thế tựa hồ đạt được kích thích, muốn lột xác!
"Hắn muốn ngộ ra Ý sao?"
Trần Phong nhìn hắn một thoáng, khẽ cười nói:
"Ta giúp ngươi một tay!"
Hắn hai đại Thế cảnh mở ra, tiếp theo đó Giang thế nở rộ, ba loại Thế cảnh hòa quyện, áp lực nặng nề cuốn tới Nguyễn Đức Hải.
"A!"
Gã vung Đao, Đao thế trùng trùng, để người xung quanh không khỏi kêu lên đau đớn, bởi bọn hắn cảm giác được Đao thế đang tại tiến tới bọn hắn!
Đây là hình thức ban đầu của Đao ý, tâm niệm vừa động, ý niệm đi đến đâu, Đao ý theo đến đó!
Ầm!
Gã vung song đao, khí thế ngất trời, song đao hợp nhất, hóa thành một thanh tuyệt thế Đao quang, bổ xuống Trần Phong.
Trần Phong không dám khinh thị, mười thành thực lực bộc phát, Bí thuật Điểm của Tần Thiên truyền cho nay được vận dụng, ngưng tụ lên ngón tay hắn.
"Điểm!"
Đao Kiếm song thế va chạm, khí tràng quét qua, chỉ thấy Nguyễn Đức Hải cùng Trần Phong phân biệt lui ra.
"Ngày sau tái chiến, lần này ta thua!"
Nguyễn Đức Hải thu lại Đao thế,ánh mắt lộ ra vẻ trầm ổn đến lạ kỳ.
Trần Phong cũng khẽ gật đầu, chắp tay hành lễ, nói:
"Ngày sau tái chiến."
Lê Trường Phúc thấy vậy thì khẽ thở dài, hắn tuy rằng tu vi cao nhất, nhưng ngược lại thực lực còn kém một đoạn, Giang thế của hắn không có đạt đến trình độ của hai người này.
"Trần Phong, thế hệ trẻ năm nay, ngươi đứng đầu."
Hắn sảng khoái nói, cũng không có lộ ra vẻ ganh ghét đố kị, lòng dạ rộng lớn, để Trần Phong có mấy phần khâm phục, quay sang hành lễ với hắn.
Những kẻ còn lại cũng không thể không phục, Trần Phong lực chiến ba thiên tài đỉnh cao, vẫn mạnh mẽ vô cùng, thực lực so cùng thế hệ phải mạnh ra vài lần!
"Hắn cùng Nguyễn Giang Long, ai mạnh hơn ai?"
"Nguyễn Giang Long năm đó cũng lực áp các thiên tài, so ra thật sự không biết ai hơn ai!"
"Nhưng Đại sư huynh là Lục tinh Linh thể, lại còn là đệ tử Lão tổ tông, theo ta, Trần Phong còn kém một hai!"
Đám người ồn ào dần lên, mà phía xa xa, vị lão giả kia cũng ngẩng đầu lên, nhìn lấy cả đám người, nói:
"Luận thành tích, khen thưởng. Trần Phong, hạng nhất. Nguyễn Đức Hải, hạng hai...."
Mỗi lần lão ta đọc tên lên có một người sẽ biến mất, tựa như được truyền tống đi nơi nào đó.
Hết chương