Ái chà chà xin chào mọi người, mọi người nhớ em là ai không ạ????? Ngay tại trong chương này Dương Minh sẽ gặp được kì phùng địch thủ, mình hứa đó. Tại phòng thể dục của trường.......
- Anh Dương Minh cố lên...cố lên....
-*bên kia* Anh Thiên Ân cố lên,em luôn ủng hộ anh
- *còn Tử Vy vừa ngồi xem vừa ăn snack*Có cái gì đâu mà bọn họ la hét dữ vậy, chỉ là một cuộc thi đấu thôi mà
- Cậu không biết sao Tử Vy đây là trận đấy quyết định xem đội nào sẽ được lọt qua vòng loại của cuộc thi bóng rổ cấp quốc gia đó cậu không biết sao
- Thì ra là vậy hèn gì mà nhiều người tới xem đến như vậy, mà không người cái tên Dương Minh này ngoài bóng đá ra cậu ta còn có thể chơi được bóng rổ
- Cậu không biết sao Dương Minh cậu ấy là người chơi giỏi nhất trong đội bóng rổ trường mình đó
- Vậy à, dù gì cũng không liên quan đến tôi
Đột nhiên một sự việc bất ngờ xảy ra, trong team của Dương Minh một người bị trật chân, đau kinh. Hazzz team Dương Minh không biết ăn ở thế nào mà đen thế. Tình hình căng thẳng tột cùng:
- Này Dương Minh,nếu như các cậu không thể đấu nữa thì coi như bọn tôi thắng
- Cho chúng tôi 10 phút
- * Minh Huy chạy đến* Dương Minh có chuyện gì vậy
- Đội ta có người bị thương nhưng bây giờ dự bị của đội mình thì bị ốm một loạt rồi hình như hôm qua bị chị huấn luyện viên của chúng ta hành hơi bị nhiều
- Chết chắc rồi sao giờ ta
- Dương Minh à, tốt nhất cậu nên chịu thua đi* Thiên Ân với vẻ mặt đắc ý*
- Không đời nào
- Bây giờ đội của cậu không đủ người sao thi đấu đây, tốt nhất cậu nên chịu thua đi, cậu và trường của cậu không bao giờ thắng được tôi đâu
Không biết từ đâu có một tiếng nói phát ra từ trên chị Tử Vy bay xuống như một vị thần:
- Chỉ cần có đủ người là được rồi đúng không
- Tử Vy không lẽ cậu định thay vào chỗ còn trống
- Đương nhiên
---------------------------------Chị bớt ngầu được không chị------------------------------------------