Nguyệt Sương bước xuống xe từ từ bước vào con đường được trang trí đèn sáng rực
Cô bước vào sảnh, nhìn xung quanh một lượt
"hình như Tần Mặc vẫn chưa tới"
"cũng đúng nhỉ, những người địa vị cao thường đến muộn "
Nguyệt Lam kéo tay con gái đi xã giao xung quanh, giới thiệu với các phu nhân hào môn
Nguyệt Sương đành ngượng ngùng đi theo mẹ đón nhận đủ loại dò hỏi trò chuyện của các phu nhân xung quanh
vị phu nhân số 1 che miệng tỏ vẻ kinh ngạc hỏi
-À cô nhóc này là con gái bà à thật xinh đẹp nha
Vị phu nhân số 2 mỉm cười hỏi
-À cô nhóc bao nhiêu tuổi,đã có vị hôn phu chưa
Nguyệt Lam mỉm cười khéo léo trả lời
-Hhaha con gái tôi vẫn chưa có vị hôn phu nhưng tôi vẫn muốn giữ con gái bảo bối ở nhà mấy năm
Vị phu nhân số 2 mỉm cười hơi xấu hổ
-Vậy à haha
Vị phu nhân số 3 híp mắt nhìn quần áo của Nguyệt Lam
-A quần áo này là mua ở chỗ nào nha,đây là hãng gì chẳng lẽ là đồ thiết kế riêng
Nguyệt Lam cười ha hả trả lời
-Haha sao có thể chứ đây chỉ là đồ tùy tiện mua ở khu mua sắm mà thôi,dù sao cũng là tiệc từ thiện cũng không thể mặc đồ quá quý trọng
Vị phu nhân số 3 xấu hổ nhìn quần áo sặc sỡ lấp lánh mình đang mặc cười xấu hổ hai tiếng rồi không nói gì nữa
Nguyệt Sương nhìn bà mẹ đang uyển chuyển dễ dàng đáp trả âm thầm vỗ tay,vỗ tay trong lòng
"thật lợi hại thật lợi hại nha"
Nguyệt Sương không ngừng vỗ tay cổ vũ không ngừng xem náo nhiệt
Một lúc sau
Nguyệt Sương đầu óc ong ong nhanh chóng tìm lý do tránh thoát ra ngoài,cô thở ra một hơi chạy đến bàn cầm lấy một ly nước uống
...
"Aaaa cay quá cay quá!!!!"
Nguyệt Sương nhăn mặt lại khó khăn nuốt xuống rượi vừa uống
"Thì ra là rượu huhu"
Nguyệt Sương nhanh chóng lấy một miếng bánh ngọt cắn một miếng,vị ngọt mùi sữa hương thơm của bơ tràn vào trong miệng không còn thấy vị cay của rượu nữa
Nguyệt Sương quét mắt nhìn xung quanh mắt cô dừng lại ở một góc nhanh chóng sáng lấp lánh lên
"A kia là Tần Mặc!"
Nguyệt Sương nhìn Tần Mặc đang nói chuyện với một chàng trai ở một góc,cô mặc một bộ vest màu đen tóc buộc đuôi ngựa cao cao,trang điểm đơn giản
Nguyệt Sương có chút tiếc nuối
"Tại sao không mặc váy aizz tiếc thật đó!"
"bao giờ mới có thể thấy Tần Mặc mặc váy nhỉ? haizz"
Nguyệt Sương không nghĩ nhiều nữa đặt bánh kem xuống dạo bước nhanh chóng bước về phía Tần Mặc
Nguyệt Sương chạy tới trước mặt Tần Mặc mỉm cười vui vẻ
-Chị
Tần Mặc đang nói chuyện nghe được giọng Nguyệt Sương thì quay sang,chàng trai đang nói chuyện với Tần Mặc cũng từ từ quay lại vẻ mặt kinh ngạc sau đó là hứng thú nhìn Tần Mặc rồi nhìn Nguyệt Sương
Nguyệt Sương mỉm cười nhưng nụ cười không duy trì nổi năm giây
"khuôn mặt này như thế nào có chút quen a"
...
"đây còn không phải là cái tên Tiêu Viêm kia sao!!"
Nguyệt Sương vẻ mặt hoảng hốt nhưng vẫn chưa tới nỗi sụp đổ nhưng rất nhanh nhờ lời giới thiệu của Tần Mặc mà cô không muốn sụp đổ cũng phải sụp đổ
Tần Mặc vẻ mặt lạnh lùng nhưng khoé môi hơi nhếch lên giới thiệu Nguyệt Sương với Tiêu Viêm
-Giới thiệu với anh đây là Nguyệt Sương tiểu thư Vũ gia
"Cái cmn chet con me rồi aaa"
Nguyệt Sương sụp đổ không ngừng gào thét chửi bậy trong lòng
"chet rồi tên này đã biết cô lừa hắn,cô sắp toii rồi aaa"
Càng suy sụp hơn chính là Tiêu Viêm mỉm cười đôi mắt cong cong
-À vị tiểu thư này tên là Nguyệt Sương tiểu thư Vũ gia sao?
-Như thế nào cô lại nói cô tên là Diệp Ân chỉ là một gia tộc nhỏ đâu?