Với sự chỉ điểm của Long Quân Dao, lúc đó Long Cẩm Vân có chút bán tín bán nghi thế nhưng Lạc Kỳ thì không ngừng thúc giục ông ta đi xem thử xem sao.
Theo lời của Long Quân Dao đã nói rõ, Long Cẩm Vân cùng Lạc Kỳ và Khương lão gia, ngoài ra còn có thêm một đám người theo sau để hóng chuyện.
Cả đám người đi về phía căn phòng nghỉ ngơi kia. Long Cẩm Vân không chút do dự đưa tay vặn nắm cửa nhưng lại không được.
Âm thanh ‘lịt kịt’ khi không vặn mở được khóa cửa vang lên liên tục. Thấy Long Cẩm Vân quá chậm chạp lề mề nên Long Quân Dao trực tiếp đi đến rồi đẩy ông ta qua một bên, và kế sau đó là một cước đạp mạnh làm bật mở cánh cửa.
Cánh cửa vừa bật ra thì liền lộ ra khung cảnh thác loạn hoang dâm vô độ bên trong đấy.
Nhưng do căn phòng bị bóng tối bao trùm nên cũng không thể nhìn rõ được những người bên trong, mà chỉ có thể nhìn thấy được bóng dáng mờ ảo không rõ gương mặt cùng với những động tác đầy nhức mắt.
Khương lão gia đứng cạnh Long Quân Dao nghe thấy những âm thanh khiến người ta đỏ mặt kia thì cả gương mặt liền biến sắc, ông ta khi này nhanh chóng đi đến bật mở công tắc đèn.
Ánh sàng vừa bừng lên thì những khung cảnh thác loạn kia liền trở nên rõ ràng hơn.
Ở trên cái giường lớn kia có năm người, bốn nam và một nữ. Trong bốn người nam kia thì có cả sự góp mặt của nam chính Khương Trạch Dương.
Mấy người bọn họ ở trên giường hình như vẫn chưa nhận ra cánh cửa đã bị người ta đạp tung mà vẫn tiếp tục vui vẻ cùng nhau.
Long Thi Tịnh thì đang ngồi trên thân thể của một tên nào đó khá là lạ mặt, Khương Trạch Dương cũng vậy.
Nam chính nằm trên thân thể của một tên nào đó không ngừng rên rỉ và còn có thêm một tên đang ở phía trên hắn.
Nói là vui vẻ cùng nhau, nhưng thực ra chỉ có mỗi ba tên lạ mặt kia mới thật sự là vui vẻ và hưởng thụ nhất.
Bởi vì nam chính và nữ chính có biểu hiện chống cự lại, mặc dù có chút yếu ớt.
Quao! Khung cảnh khi đó vừa thác loạn vừa đau mắt vô cùng.
Khương lão gia vừa nhìn thấy mấy cảnh đó thì liền hít thở không thông hai tay đưa lên ôm ngực và cả cơ thể đều run lên.
“Khương lão gia!” Vài người làm thân cận hoảng hồn kêu lên rồi chạy tới đỡ lấy gia chủ của mình.
Long Quân Dao thì trầm lặng không nói lời nào, cô khi đó giống như xem kịch đưa mắt quan sát kỹ từng người một.
Nhìn qua nét mặt của Long Cẩm Vân, sắc mặt của ông ta cực kỳ khó coi, còn Lạc Kỳ thì cả gương mặt đã trắng bệch và không nói không rằng liền ngất xỉu tại chỗ.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Buổi tiệc ở Khương gia kết thúc trong bầu không khí ngột ngạt.
Long Quân Dao đứng ở đấy xem kịch được một lúc, sau khi đã chứng kiến hết những thứ bản thân muốn xem nên cũng quay lưng rời khỏi nơi đó, và rồi cô cùng Tô Mộc và Trương Tiểu Bạch quay về nhà.
Trên đường về nhà, hai người một nam một nữ ngồi trên xe không ngừng thảo luận vấn đề vừa xảy ra ở Khương gia.
Hai người tranh luận với nhau được một lát thì cũng dừng không nói tiếp, cùng lúc đó Tô Mộc nhìn sang Long Quân Dao rồi cô nàng như vừa nghĩ ra gì đó mà hỏi:
“Dao ca, em nhớ không lầm chị họ Lưu cơ mà, đúng chứ?”
“Đúng vậy!” Long Quân Dao xác nhận.
“Ơ, thế tại sao lúc nói chuyện với cái người đàn ông được gọi là Long tổng kia thì chị lại nói bản thân họ Long?” Trương Tiểu Bạch chen giọng vào.
“Họ tên thật của tôi là Long Quân Dao, còn họ Lưu chính là họ của cha mẹ nuôi tôi.” Cô cũng không giấu diếm gì mà nói thật cho hai người nghe.
Sau khi nghe xong thì có lẽ cả hai cũng đã lờ mờ nhận ra điều gì đó giữa cô và gia đình họ Long kia. Chứ nếu giữa cô và họ không có chuyện gì thì làm sao lúc nào cô cũng nhắm vào họ cho bằng được cơ chứ.
Khi biết được chuyện bí mật thầm kín bấy lâu nay của Long Quân Dao thì Tô Mộc và Trương Tiểu Bạch rơi vào trầm mặc không nói thêm bất cứ lời nào.
Và lúc ấy, bầu không khí trong xe cũng trở nên yên lặng một cách kỳ dị cho đến tận lúc xe chạy về đỗ lại trước nhà.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Kể từ lúc xảy ra cái sự kiện động trời kia, đó là ngay trong buổi tiệc mừng sinh nhật của Khương lão gia thì song song đã diễn ra một buổi tiệc thác loạn, và nó đã khiến cho tất cả khách mời đều chấn động và không ngừng xì xầm lời ra tiếng vào bàn tán.
Nhưng có một điều kỳ lạ đó là hình như trên các mặt báo không hề có lấy một tin tức gì về sự kiện đó, và có vẻ như chỉ có những người tham gia trong buổi tiệc ấy mới biết được sự tình.
Long Quân Dao vừa xử lý hết công việc, cô lúc này thảnh thơi đọc báo uống trà cùng bàn bạc một số công việc liên quan đến dự án kế tiếp của công ty với người cấp dưới.
Lúc này, vị phó tổng nhìn chăm chú Long Quân Dao rồi hơi cau mày lại hỏi cô:
“Sếp, sự việc lần đó rất lớn, nhưng tại sao trên các trang báo lại không đá động một chút nào đến sự kiện đó cơ chứ? Thật kỳ lạ!”
“Có gì kỳ lạ đâu chứ.” Cô thản nhiên uống một ngụm trà rồi đặt tờ báo xuống bàn, cô lúc ấy nhìn qua người đối diện mình mà nói tiếp:
“Có gì mà kỳ lạ. Anh nghĩ đi, đường đường là một thẳng nam, là tổng tài của một tập đoàn lớn nhưng lại bị mấy tên cùng giới tính cưỡng bức ngay trong chính nhà mình thì như thế nào. Tin tức đó không hề có gì tốt đẹp nên được người của Khương gia bỏ tiền ra đè chuyện đó xuống cũng là bình thường. Còn chưa nói đến, anh có biết ba tên kia là ai không?” Long Quân Dao dùng ánh mắt sắc bén nhìn người cấp dưới của mình hỏi một câu.
Đối diện với ánh mắt này của cô, người phó tổng chỉ có thể nuốt xuống một ngụm nước bọt rồi lắc đầu mà không dám đáp lời.
“Ba tên kia đều là con cháu của những ông lớn, quan chức cấp cao, cho nên Khương gia một thân muốn đối đầu với ba nhà thì khó mà xử lý được.” Long Quân Dao nói.
Vừa nghe lời này của cô thì người nọ liền như bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra là vậy! Thì ra là do như thế nên sếp mới cố tình căn dặn anh nói ra những lời ấy cho ba tên đó nghe.